Cô Vợ Đánh Tráo

Chương 1118: Quá đẹp





Nghe Tô Cửu thẳng thừng mà nói ra những lời đó, tim Tiểu Nhan đập nhanh như những con nai đang chạy loạn, mà tầm mắt Hàn Thanh cũng đồng thời ngay lúc này xuyên qua biển người tấp nập mà rơi xuống trên người cô ấy.

Ánh mắt của hai người chạm nhau giữa không trung. “Đi thôi.”

Tô Cửu đẩy lưng cô ý bảo cô đi về phía trước. Bước chân của Tiểu Nhan như bị keo làm dính tại chỗ, một chút cũng không dám bước, do dự mà nhìn thoáng qua Tô Cửu.Trên mặt cô ta tràn đầy ý cười:“Em làm sao thế? Giám đốc Hàn đang ở phía trước chờ em kìa, nếu như em còn chần chờ thì anh ta sẽ tự vào trước đấy, em mà còn không đi nữa thì mất cơ hội đấy nha.”

Bị cô ấy nói như vậy, Tiểu Nhan lúc này mới ý thức được, nếu như cô ấy đã đáp ứng Hàn Thanh cùng tham buổi tiệc, cô hiện tại phải dũng cảm mà bước đến.Cô ấy không muốn đi nhưng chỉ có thể tiến về phía trước. "Cam on chi."

Tiểu Nhan hít sâu một hơi tự cung cấp can đảm cho chính mình sau đó bước về phía Hàn Thanh.

Hàn Thanh dáng người cao lớn, khuôn mặt tuấn mỹ đầy thâm thủy, hơi thở quanh thân trầm ổn, anh chỉ lẳng lặng đứng nơi đó nhưng quanh thân dường như có quầng hào quang vây quanh, mọi ánh mắt đều đồn vào anh. Hôm nay những người tới tham gia buổi tiệc đều là nhân sĩ tầng thượng lưu, trong đó không có ít cha mẹ mang con mình lại đây để học hỏi, nhân cơ hội này mà cho chúng làm quen với các các ông lớn.

Những gia đình có con gái thì đem ánh mắt tập trung về phía Hàn Thanh.

Buổi tiệc còn chưa có bắt đầu đã có rất nhiều nữ nhân không ngừng nhìn về phía Hàn Thanh, sau đó sẽ có cha mẹ thở dài nói. “Đừng nhìn nữa, cậu trai ấy là cây vạn tuế sẽ không bao giờ nở hoa đâu.”

Một phụ huynh bên cạnh nghe thấy thế, cũng phụ họa một câu. “Đúng vậy, nghe nói anh ta đã từ chối rất nhiều nữ nhân, lúc tham dự các buổi tiệc chưa từng mang theo một người phụ nữ nào, ngoại trừ thư ký của anh ta, nhưng mà tôi nghe nói thư ký kia đã kết hôn rất nhiều năm rồi, cũng đã có con rồi.” “Chẳng lẽ anh ta không thích phụ nữ? Chỉ thíchđàn ông à?” “Không thể nào, bên cạnh anh ta cũng không có bất kỳ người đàn ông nào, đáng sợ nhất chính là người này dù đang làm việc hay là đang nghỉ ngợi kể cả sinh hoạt hàng ngày cũng đều có quy luật đến sợ, tôi nghe nói lúc trước giám đốc Hoàng từng đặc biệt mời anh ta đi đến nhà hàng kia kêu rất nhiều mỹ nữ, bọn họ dùng hết tất cả thủ đoạn mị hoặc nhưng một cái liếc mắt anh ta cũng không cho... “...Xem ra là thật sự không có hi vọng gì

Có người vẫn chưa chết tâm túm lấy tay áo của cha mình:"Cha ơi, con cảm thấy anh ta chưa có gặp đúng người mà thôi?Nếu như xu hướng giới tính của anh ta bình thường, thì việc này nhất định là có nguyên nhân của nó, anh ấy không cảm thấy hứng thủ nói lên rằng trước giờ chưa gặp ai có thể khiến anh ấy rung động. Hay là chúng ta đi thử vận may của mình đi?”

Người cha nghe con gái mình nói lời này, cảm thấy cô vô cùng ngu ngốc nhưng mà vì con gái có thể đã bị ông cưng chiều đến hư rồi cho nên mới có thể nói ra những lời nói không hề có suy nghĩ này.

Ông đang tính quát lớn thì người mới nãy đang nói chuyện cùng ông đột nhiên quay đầu nói với con gái mình. “Lời nói của cô bé cũng có chút đạo lý chứ, sao có thể có đàn ông mà không thích phụ nữ được? Trừ khi người phụ nữ này không đủ xinh đẹp!Không bằng con cùng với bạn tiến lên thử xem? vừa lúc hai đứa cùng nhau đi cho có bạn?”Hai cô gái liếc nhau, trong mắt lộ ra sự khinh thường đối với người còn lại, nhưng lại giả bộ quan hệ của hai người rất tốt như bạn thân vậy. “Vậy cùng đi nha.” “Được.”Ánh mắt của Hàn Thanh vẫn luôn dõi theo Tiểu Nhan, từ đầu sắc mặt anh vẫn còn đạm nhiên, sau đó dần dần nhíu mày lại, bởi vì lúc Tiểu Nhan đi đến chỗ anh thì đột nhiên bị một người đàn ông khác chặn lại sau đó khỏe của người đàn ông ấy tạo thành một nụ cười lại tựa như đang cùng với Tiểu Nhan nói * gì đó.

Nhìn hai người đứng chung một chỗ làm Hàn Thanh cảm thấy không thoải mái.

Anh mím môi thật chặt, khí thế quanh thân tự nhiên giảm xuống mấy độ, đang muốn bước về phía trước bỗng nhiên xuất hiện hai cô gái đến chặn đường anh. “Chào giám đốc Hàn” “Chào giám đốc Hàn, em là Tô Diêu Diêu con gái của chủ tập đoàn nhà họ Tô. Từ xa nhìn thấy ngài đang đứng ở chỗ này, ngài là đang đợi ai sao?”

Một cô gái khác thấy Tô Diêu Diêu bắt chuyện, cũng không chịu yếu thế thế tiến lên vài bước dựa đến bên người Hàn Thanh, ngậm cười mà nói: “Giám đốc Hàn hẳn là đang đợi ai đi?Có cần em giúp ngài không?”

Nhìn về phía hai nữ nhân đột nhiên xuất hiện chặn đường anh, Hàn Thanh nhíu mày, không vui mà nhìn chăm chăm hai người.“Có việc gì à?”

Hai người sửng sốt một chút, không nghĩ tới anh sẽ vô tình như vậy, trên nhất thời cả hai đều không trả lời được. “Không có chuyện gì để nói thì tránh ra đi.”Hàn Thanh Tuy rằng ngày thường đối đãi với người khác rất có lễ phép, nhưng tình huống hiện tại lại không giống, anh lúc này thực sự không có kiên nhẫn mà đi đứng phó với hai nữ nhân nhàm chán này.

Sắc mặt Tô Diêu Diêu khẽ biến, có lẽ là vì e ngại khí thế trên người của Hàn Thanh cho nên cô ấy sợ hãi mà lui về phía sau hai bước cũng không có nói nữa.

Còn người ở bên cạnh khi thấy Tô Diêu Diêu luống cuống, trong lòng không khỏi cười nhạo cô ấy một tiếng ngu xuẩn.

Muốn câu dẫn nam nhân mà một chút kiên nhẫn cũng không có, mới bị lạnh nhạt một chút liền muốn thối lui, cô ta như vậy mà không biết xấu hổ còn đứng nơi đây?

Trong suy nghĩ của Du San chỉ đơn giản là làm hoặc không làm, nếu đã làm thì phải làm đến cùng, cô ta trực tiếp bước lên ôm lấy bả vai của Hàn Thanh: “Ai nha giám đốc Hàn, hôm nay ngài tới đây một mình, em cũng một mình mà tới, em muốn mời ngài cùng em tham dự buổi tiệc tối nay được chứ?” Tô Diêu Diêu thấy thế sắc mặt liền biến đổi, trong lòng nói thầm một tiếng không xong chỉ vì ngây người một chút mà đã bị người khác phỏng tay trên, nhưng mà rất nhanh cô liền bình tĩnh lại bởi vì trong nháy mắtHàn Thanh bị Du San ôm lấy sắc mặt liền đen như mực, gân xanh trên trán cũng lộ ra, cả người bị bao trùm bởi hơi thở nguy hiểm. “Buông tay.”

Hàn Thanh cố gắng chịu đựng, cuối cùng vẫn duy trì được một thân phong độ.

Du San tuy rằng thấy anh tức giận nhưng cũng không đẩy cô ra, liền tự cho rằng anh không phản cảm với hành động của cô, vì thế lại tính toán dây dưa trong chốc lát, lại không ngờ rằng giây tiếp theo cả người cô bị quăng ra ngoài:"A!"Đại sảnh bỗng vang lên tiếng la lớn của nữ nhân, Tô Diêu Diêu trơ mắt nhìn người giây trước còn lộ ra đắc ý dào dạt tươi cười với mình giờ bị quẳng ra ngoài, vô cùng chật vật mà té lăn trên mặt đất, mọi người xung quanh đều không nghĩ rằng sẽ đột nhiên phát sinh chuyện như vậy, có một số người còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Cũng có một số người theo dõi từ đầu đến cuối trong đáy mắt là sự vui sướng khi người gặp họa.

Hiển nhiên, Tô Diêu Diêu chính là người đó, may mắn cô kịp lùi lại nếu không kết cục của cô cũng giống như vậy.

Thế nhưng Hàn Thanh cũng không có nhìn đến Du San một cái, bởi vì chính anh cũng đã nhắc nhở cô buông ra, những chuyện vừa mới phát sinh cũng đều do chính cô tự làm mà ra.

Mà bên kia Tiểu Nhan cũng không nghĩ tới cô sẽ bị chặn lại, hắn ta thấy cô đi một mình cho nên muốn mời cô làm bạn nữ cùng tham gia buổi tiệc tối hôm


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.