Cô Vợ Đánh Tráo

Chương 1289: Rốt cuộc là ai?



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Những lời này khiến cho trong lòng cụ Giang cảm thấy dễ chịu hơn.

Đương nhiên bà ấy cũng biết rằng bản thân không thể thiên vị cho Giang Mai thêm lần nữa, chỉ có thể cúi đầu mà nhìn về phía cô ta “Giang Mai, là một người con gái, nếu như ngay cả bản thân châu của không hiểu cách trân trọng danh dự của chính mình, vậy thì tương lai sau này sẽ có ai ra sức thay châu chức Sau này không được phạm phải lỗi như vậy nữa

Giang Mai còn muốn nói thêm vài lời nữa, thế nhưng ở dưới ánh mắt của mẹ chỉ có thể buồn bực mà gật đầu. “Thưa bà nội, châu biết rồi a sau này Mai Mai chắc chắn sẽ không nơi nắng lung tung như vậy nữa a." "Um."

Mọi chuyện tưởng chừng như gần đi vào kết thúc, thế nhưng có một số người vẫn không muốn nó hạ màn như vậy.

Mẹ của Giang Mai nhìn thấy đứa con gái củamình lại im lặng chịu thiệt thòi đến như vậy, cảm thấy rất khó chịu, vì vậy cố ý muốn đòi lại công bằng cho đứa con gái của mình.

Vì vậy sau khi bà ta đợi Giang Mai nhận sai xong, liền tiến lên mà nhỏ tiếng nói: "Thưa mẹ, Giang Mai con bé cũng đã nhận sai rồi, nhưng mà vấn đề bạn đầu của chúng ta không phải về Giang Mai đúng không ạ? Mà là về Tiểu Bạch, con nghe nói rằng bây giờ Tiểu Bạch không làm việc, cả ngày chỉ nhốt mình ở trong nhà, ngay cả cơm ăn cũng phải nhờ cha mẹ đưa cho, tuy rằng ý nghĩ của Tiểu Bạch là ý nghĩ của một người con gái hiện đại, thế nhưng cũng không thể cứ ăn không ngồi rồi như vậy chứ. Ngày hôm nay có mẹ ở đây, vậy nên nhắc nhở Tiểu Bạch một chút ạ đừng nên để cho em ba và em dâu ba quá cực khổ mới đúng.

Nghe xem, những lời này được nói một cách hiện ngang lầm liệt đến như vậy, trông săn sóc chu đáo đến như vậy.

Đáng tiếc rằng, điều này rõ ràng là muốn đẩy cô ấy đi vào hố lửa, nhưng mà, muốn nhìn thấy cô ấy mất mặt, e rằng là việc khó rồi.

Giang Tiểu Bạch còn chưa mở miệng nói, lần này Giang Ngạn Kha đã tiến lên phía trước rồi, ông ấy trông rất lịch sự nhã nhặn, cũng rất hiếm khi nổi giận, lúc nãy khi Giang Mai vu oan cho con gái của mình, ông ấy đã rất muốn bước ra trách móc rồi, chỉ là bị vợ của ông ấy giữ lại.

Vấn đề của bậc con cháu thì hãy để con cháu đi giải quyết.Nếu như đã giải quyết đứa nhỏ xong, thì người lớn đã không ngồi yên được nữa, lúc đó bọn họ ra tay cũng không muộn.

Bây giờ người vợ của đứa con thứ hai đã không ngồi yên được nữa, vì vậy Giang Ngạn Kha cũng phải bước ra rồi.

Ông ấy cau mày lại, trông có vẻ hơi không vui. “Chị hai, chị nói rằng những lời này là do chị nghe người khác nói, vậy thì chị có tiện nói cho tôi biết, những lời này là nghe được từ đầu hay không? Là ai đã nói ra những lời này?”

Mẹ của Giang Mai: "...

Người này sao lại hỏi một cách vô lý như vậy chứ? Vậy mà lại hỏi bà ta nghe nói từ đâu? Đương nhiên là nghe người khác nói qua nói lại rồi. “Em ba, không phải là chị hai muốn đối phó với em, chỉ là ở bên ngoài có rất nhiều những lời nói linh tình không căn cứ như vậy, anh hai của em cũng biết đến vụ việc này. Bọn chị biết rằng, em và Tiêu Vũ chỉ có một đứa con gái như vậy, vì vậy rất cưng chiều con bé, nhưng mà em ba này, con cái không thể được cưng chiều như thế đâu.”

Nhưng mà không cần biết mẹ của Giang Mai có nói gì đi nữa, Giang Ngạn Kha cũng kiên quyết mà hỏi: “Chị hai, chị cứ nói cho tôi biết là chị đã nghe ai nói những lời này? Tôi muốn biết tên của người tung ra những chuyện này, tôi muốn đi hỏi người đó rằng, rốt cuộc con gái của tôi đã làm mất lòng với người đó về chuyện gì, lại phải gài bẫy con bé như vậy?”Nhìn thấy cha mình nghiêm túc và cố chấp như vậy, Giang Tiểu Bạch cảm thấy ông ấy thật sự đáng yêu muốn chết

Lúc trước sao lại không nhận ra chứ? Hi hi.

Mẹ của Giang Mai cảm thấy hơi không chống đỡ được nữa, Giang Ngạn Kha vẫn đang hỏi: “Chị hai, chị không cần phải sợ, chị chỉ cần nói cho tôi biết là ai nói ra là được rồi, tôi sẽ đi tìm người đó, sẽ không ghi thù chị hai đâu.”

Giang Mai không nhịn được mà cũng nhảy vào nói: “Chú ba, những điều này đều được nghe nói, chắc chắn là có rất nhiều người nói ra rồi, cũng không phải chỉ có một người nói. “À, như vậy sao?” Giang Ngạn Kha ngây ngốc mà gật đầu, sau đó hỏi: “Vậy Giang Mai này, con hãy nói cho chú ba biết tên của tất cả những người đó, chú ba muốn đi tìm bọn họ để nói chuyện rõ ràng một chút, rốt cuộc là nghe ai nói?”

Mọi người: “….....

Người này tại sao lại phải kiên trì đến như vậy? Đỗ Tiêu Vũ đã không nhìn tiếp được nữa, không nhịn được mà nhỏ tiếng nói với Giang Tiểu Bạch: “Mẹ thấy cứ tiếp tục như vậy, bác hai của con sẽ bị cha con ép đến điên lên đấy.”

Nghe thấy vậy, khóe miệng của Giang Tiểu Bạch không khỏi nhếch lên, đưa vòng tay ra phía trước: “Như vậy không tốt sao? Ép đến điên rồi, sau này sẽ không gây phiền phức cho cả nhà chúng ta nữa, những năm nay, cả nhà bọn họ cũng trèo quá cao rồi,đã đến lúc khiến cho bọn họ biết được cái gì gọi là tự làm tự chịu rồi.

Đỗ Tiêu Vũ: “Dù sao cũng đều là mặt mũi của nhà họ Giang chúng ta, tuy rằng mẹ và cha con không hề để ý đến thứ gọi là mặt mũi này, nhưng mà bà nội lại để ý đấy, mà cha con lại là một người con hiếu thảo, ngoại trừ về chuyện sinh con ra, những chuyện khác cha con đều vô cùng hiếu thảo với bà nội, vì vậy....

Đỗ Tiêu Vũ cũng không trực tiếp nói thẳng những lời tiếp theo ra, nhưng mà Giang Tiểu Bạch cũng xem như nghe hiểu ý nói của bà ấy, liền gật đầu: “Mẹ yên tâm đi ạ, con chắc chắn sẽ không trực tiếp làm xấu mặt cô ta đâu.”

Mẹ của Giang Mai đã không chịu được nữa, người này thật sự quá dài hơi rồi, điểm chú ý hoàn toàn không đúng, hơn nữa còn khiến cho bà ta đi lạc hướng nữa.

Vì vậy bà ta dứt khoát mà nói thẳng ra: “Em ba, em không cần quan tâm là ai nói ra, ở bên ngoài có rất nhiều người tung tin bịa đặt, chị cũng rất khó mà lập tức nói rõ ràng cho em biết rốt cuộc là ai nói ra được. Hơn nữa chị vốn có ý tốt khi nhắc đến vụ việc này mà, hi vọng em có thể xem xét lại một cách nghiêm túc.

Vẻ mặt của Giang Ngạn Kha trông có vẻ không thể hiểu được. “Xem xét một cách nghiêm túc? Tiểu Bạch của nhà chúng tôi rất tốt, những lời đó đều là bịa đặt, tôi biết là chị hai vốn có ý tốt, nhưng mà nếu như đây đã là tin đồn, vậy thì làm xấu danh dự của Tiểu Bạch nhàtôi rồi, vậy người làm cha như tôi đây, chắc chắn phải xem xét lại một cách nghiêm túc rồi.” “Chú ba, chủ nói đây là tin đồn, vậy thì có bằng chứng không? Đến bây giờ Tiểu Bạch vẫn chưa có một công việc đàng hoàng, chú ba và thím ba không nên quá cưng chiều cô ấy như vậy.”

Khi nãy Giang Tiểu Bạch còn đang có ý muốn đùa giỡn, nhưng mà khi chợt nhìn thấy khuôn mặt của Giang Mai, thì thực sự cảm thấy rất khó chịu.

Cô ấy trực tiếp bước ra, đi đến bên cạnh Giang Ngạn Kha. “Đó vốn dĩ là lời đồn, tuy rằng tôi không có một công việc nghiêm túc, nhưng mà tôi vẫn luông dựa vào sự cố gắng của bản thân mà nuôi sống chính mình. Thứ nhất các người không hề tận mắt nhìn thấy, thứ hai lại không có bằng chứng, cứ như vậy mà nói tôi không hề làm việc ở ngay trong tiệc mừng thọ của bà nội, còn nói tôi dựa hơi cha mẹ, xin hỏi đây là lý lẽ gì vậy?”

Nói xong, Giang Tiểu Bạch quay người nhìn về phía cụ Giang. “Thưa bà nội, tuy rằng cháu không kiếm được nhiều tiền, nhưng mà chỉ cần có thể nuôi được bản thân mình, thỉnh thoảng có thể đưa tiền tiêu vặt cho cha mẹ cháu, đây cũng được xem là làm tròn bổn phận của con cái rồi chứ a?” “Ừm. Cụ Giang trầm mặt mà đáp lại một câu. “Ngày hôm nay nhắc đến việc này, tôi cũng có một câu muốn hỏi, rốt cuộc là ai? Ở ngay dưới tìnhco-vo-danh-trao-1289-0

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.