Biểu tình trên mặt của Hứa Yến Uyển rất vắng vẻ: “Em không phải mới vừa nói à? Em đi làm ở đây mà, còn vấn đề kia mà anh hỏi, em chỉ có thể nói cho anh rằng, nhà họ Hứa phá sản, ba mẹ chết hết, hiện tại em không còn cái gì nữa, cũng không tiếp tục là cô Hứa của nhà họ Hứa.”
Sau khi nghe lời kia thì nụ cười trêu ghẹo bên môi của Lâm Hứa Chính dần dần biến mất, anh ta nhìn xem Hứa Yến Uyển trước mặt, cảm thấy tin tức này thật sự là khó mà tiếp nhận, cho nên hơn nửa ngày cũng chưa có lấy lại tinh thần để nói chuyện.
“Không cần làm ra bộ dáng này, em đã không còn thương tâm, cho nên anh cũng không cần cảm thấy em đáng thương, bởi vì Hứa Yến Uyển em không cần loại đồ vật này.”
Nói xong câu đó, lưng của Hứa Yến Uyển ưỡn đến rất cao, một bộ không quan trọng.
Không khí yên tĩnh thật lâu, Lâm Hứa Chính nặng nề mà hít vào một tiếng.
“Thật có lỗi, anh không nghĩ tới chuyện có thể như vậy, vừa mới những lời kia là anh vô tâm, anh xin lỗi em.”
“Không cần xin lỗi, anh cũng không biết chuyện đã qua, đây là cách nói chuyện quen thuộc trước đây của anh, cho nên em không trách ngươi, nếu như sau này anh biết rồi mà còn nói như vậy, em chắc chắn sẽ thật sự tức giận.”
Hai người nhìn nhau một hồi, cùng cười lên.
“Xảy ra chuyện lớn như vậy, vì sao không nói cho bọn anh sớm một chút hả?”
Không sai, trước kia Hứa Yến Uyển không chỉ có là thanh mai trúc mã của Hàn Thanh, người ở cùng một chỗ, cùng nhau lớn lên còn có Lâm Hứa Chính, quan hệ của ba người này thật sự không tệ.
Nhưng giữa hai gia đình, chỉ có nhà họ Hàn gần gũi với nhà họ Hứa, mà nhà họ Lâm không có.
“Em không quá thích nói những việc này, lại nói năm đó lúc xảy ra những việc này, rất loạn cũng rất bận, không có thời gian đi làm việc khác.”
Nói đến đoạn thời gian gian khổ lúc trước, cảm xúc của Hứa Yến Uyển vẫn vô cùng tiêu cực và âm u, nhưng cô ta khống chế cảm xúc rất tự nhiên, rất nhanh đã khống chế những tâm tình này, cười nói với Lâm Hứa Chính: “Dù sao chuyện ấy hiện tại đều qua rồi, không cần nhắc lại nữa. Chỉ là về sau không còn cô Hứa nữa, lại nhiều ra một người Hứa Yến Uyển mà thôi, bây giờ em ở chỗ này làm làm viên chức nhỏ, cũng rất tốt.”
“Hàn Thanh không biết à?” Lâm Hứa Chính nói.
Hứa Yến Uyển sửng sốt một chút, lắc đầu: “Em chưa nói cho anh ấy biết.”
“Cũng đúng.”
Dựa theo quan hệ khi còn bé của ba người, nếu như biết Hứa Yến Uyển làm việcở trong công ty, kia sẽ không có lý do để cho cô ta chỉ làm một cái viên chức nhỏ, trong lúc có tình nghĩa, đồng thời năng lực của Hứa Yến Uyển cũng không có khả năng chỉ làm một một chức vụ nhỏ đơn giản như vậy.
Cô ta có năng lực, thông minh, dù sao nhà của cô ta chỉ có một cô con gái, lúc trước cô ta đi theo bác Hứa xử lý công vụ của công ty trong một khoảng thời gian rất lâu.
“Vẫn là nói cho cậu ấy biết đi, dù sao em cũng phải cố gắng đi lên.”
“Không cần thiết đi, em không muốn nói cho bất kỳ người nào trong các anh biết vì nguyên nhân chính là em muốn tự mình cố gắng, mà không phải…”
Lâm Hứa Chính lại đột nhiên chăn ngang lời của cô ta: “Nếu như em muốn thông qua sự cố gắng của mình để chứng minh lời của em, vậy không có cái gì cần thiết đi, rất nhiều năm trước em đã chứng minh chính mình rồi, cô chủ của tập đoàn nhà họ Hứa cũng không phải quả hồng mềm, những người kia bởi vì xem thường em mà bị thua thiệt dưới tay em, đều đã chứng minh em của năm đó, hiện tại…”
“Hiện tại không giống.” Bàn tay rũ xuống bên bả vai của Hứa Yến Uyển nắm thành quả đấm, gần như thì thầm mà nói: “Trước kia là trước kia, bây giờ là bây giờ… Trước kia em có nhà học Hứa làm chỗ dựa, dưới tay có bao nhiêu người có thể giúp em? Hiện tại… Em chỉ có một mình, em lấy cái gì để chứng tỏ mình?”
Đinh…
Thang máy đến, cửa mở ra.
Lâm Hứa Chính cũng chưa đi ra ngoài, mà là nhìn cô ta, Hứa Yến Uyển ý thức được đây là tầng nào, sửng sốt một chút rồi lấy lại tinh thần, lùi về sau vài bước, thân thể dán trên vách tường: “Anh tới tìm anh ấy à? Anh đi đi.”
“Em không cùng anh đi à?”
“Không được.” Hứa Yến Uyển lắc đầu, Hàn Thanh hiện tại là người có bạn gái, cô ta đi gặp anh thì tính là chuyện gì xảy ra? Dù sao trong lòng của cô ta cũng ưa thích anh, nếu như nói hiện tại Hàn Thanh không có bạn gái, có lẽ cô ta còn có thể tranh thủ một chút.
Nhưng tính cách kiêu ngạo của cô ta không cho phép cô ta làm như vậy.
Cô ta cũng sợ hãi, số lần mình gặp anh quá nhiều thì đến lúc đó có thể sẽ nhịn không được, tựa như việc tiến vào công ty này.
Lúc trước lúc cô ta nộp sơ yếu lý lịch, rõ ràng từng nghĩ không nộp vào tập đoàn nhà họ Hàn, nhưng khi nhìn đến tập đoàn nhà họ Hàn, tay vẫn nhịn không được liền thuận tiện nộp vào.
Sau khi nộp thì cô ta lại bắt đầu hối hận, cảm thấy mình quá xúc động rồi, rõ ràng trò chuyện với em gái nhà người ta rất tốt, thế nhưng cô ta lại nộp sơ yếu lý lịch.
Sau này Hứa Yến Uyển lại tự an ủi mình, cô ta cũng chỉ là đến tập đoàn nhà họ Hàn để làm việc thôi, lại không có ý nghĩ khác, em gái của anh coi như biết thì cũng không nói gì được mình.
Đã đến rồi, cô ta phải đem trọng tâm đặt ở trên công việc, mà không phải đi gặp anh.
“Thật không có ý định gặp một lần? Mặc dù bây giờ em chỉ là nhân viên nhỏ, nhưng em cũng hẳn là biết, quan hệ giữa ba người chúng ta không phải loại này…”
Lâm Hứa Chính còn muốn nói tiếp, Hứa Yến Uyển lại trực tiếp chặn lời anh ta.
“Em không muốn đi thì tất nhiên có nguyên nhân của em, anh cũng đừng hỏi nữa, cái gì cũng đừng nói nữa, ra ngoài đi.”
Nói xong lời cuối cùng, Hứa Yến Uyển thậm chí trực tiếp túm lấy tay áo của Lâm Hứa Chính tay áo, đẩy anh ta ra ngoài.
Lâm Hứa Chính bị đẩy ra khỏi thang máy, cửa thang máy cũng đúng lúc đóng lại, anh ta muốn nói tiếp cũng không có cơ hội, anh ta đứng tại chỗ mấy giây nhìn cửa thang máy yên tĩnh, mới quay người chậm rãi rời đi.
Hứa Yến Uyển nhìn thang máy di xuống từng tầng từng tầng một, trái tim cũng theo đó mà chìm xuống một chút.
Cô ta bỗng nhiên có chút khổ sở, Lâm Hứa Chính xuất hiện, giống như đang nhắc nhở cô ta, tất cả mọi người đều thay đổi, không còn là lúc ba người ở cùng nhau trước kia, bọn họ đều đã thứ theo đuổi và hạnh phúc của riêng mình, không có khả năng quay trở về như lúc trước.
Vì Sao chứ…
Vì sao trên thế giới lại có nhiều thứ không hoàn mỹ như vậy?
Đinh…
Thang máy dừng lại ở một tầng nào đó, Hứa Yến Uyển đi ra ngoài đưa tài liệu, sau khi đưa xong tài liệu, cô ta thực sự cảm thấy mình không có tinh thần, cho nên xin nghỉ từ phía trên, nói mình không thoải mái nên muốn xin nghỉ để đến bệnh viện.
Tương Văn Văn nhìn sắc mặt cô ta đúng là hoàn toàn tái nhợt, lập tức cho cô ta nghỉ nửa ngày, Hứa Yến Uyển lập tức đi vào thang máy.
Lúc rời khỏi công ty phải đi qua chỗ của nhân viên lễ tân, nhân viên lễ tân trông thấy cô ta, tranh thủ thời gian chạy đến.
“Này, cô chờ một chút!”
Thấy cô ta, trong mắt Hứa Yến Uyển lóe lên một chút không kiên nhãn, người nhân viên lễ tân này vì sao một mực quấn lấy cô ta? Trước đó lúc thấy cô ta cũng hỏi một đống vấn đề khó hiểu, hiện tại cô ta lại muốn làm cái gì?
Hứa Yến Uyển một bên nhăn lại đôi mi thanh tú một bên tăng tốc bước chân, làm bộ mình không nghe thấy nhân viên lễ tân gọi mình.
Nhân viên lễ tân thấy cô ta bước đi như bay, cũng chỉ có thể chạy chậm theo, ngăn cản Hứa Yến Uyển.
“Cô nhìn thấy tôi lại chạy cái gì thế? Chẳng lẽ tôi là yêu quái ăn thịt người à?”
Trong lòng Hứa Yến Uyển oán thầm, mặc dù cô không phải yêu quái ăn thịt người, nhưng so với yêu quái ăn thịt người thì cô còn đáng ghét hơn.
“Có chuyện gì không? Tôi còn phải về nhà.”
“Ai nha, tôi chỉ là muốn hỏi cô một chút thôi, lần trước cô nói việc khi còn bé, cô và tổng giám đốc Hàn có đính hôn qua, cuối cùng có phải sự thật không vậy?”