Cô Vợ Đánh Tráo

Chương 1459: Cùng ăn một bữa cơm Muốn



Tất nhiên là cậu ta muốn, cậu ta muốn dấu tay của cô khi chạm vào mình, ngay cả thời điểm cô ấy khẽ hừ nhẹ lên tiếng cậu ta cũng muốn.

Giang Tiểu Bạch giống như là muốn cố ý trêu chọc cậu ta, bàn tay cô đè lên nút thắt của thắt lưng cậu ta, nhẹ nhàng ấn một cái, “cạch” một tiếng, dây lưng bị mở ra.

Tiêu Túc không nhịn được hừ ra âm thanh.

“Vi…

Tiếng kêu này….

Giang Tiểu Bạch tức giận nói: “Anh kêu n*ng như thế làm gì vậy?”

Tiêu Túc xoay người một cái đè cô ở bên dưới người, đôi mắt mang theo tơ máu: “Còn không phải bởi vì em sao?”

Mặc dù lần trước hai người phát sinh quan hệ, nhưng ngày hôm sau lại hoàn toàn không nhớ được nhiều lắm, nhưng bây giờ… là chân thật nhất.

Cho nên Giang Tiểu Bạch có chút khẩn trương, nhưng mà về sau cũng trở nên ốm ờ.

Về sau cô mệt mỏi đến mức ngủ thiếp đi, đợi đến lúc cô tỉnh lại thì Tiêu Túc đã không còn ở bên cạnh nữa rồi.

Cô đưa tay sờ sờ, giường ngủ đã lạnh.

Địu, như vậy là đã đi được bao lâu rồi? Vừa ngủ một giấc tỉnh dậy đã không thấy bóng dáng đâu, thật là vô †ình mài!

Giang Tiểu Bạch trở mình, đối mặt với ánh mắt trời bên ngoài cửa sổ, từ biểu hiện tối hôm qua của Tiêu Túc có thể thấy, cậu ta không phải là không có chút tình cảm gì với cô.

Dù sao lời nói và cử chỉ sẽ không nói dối, nếu như cậu ta chán ghét cô thì sẽ không đến gần cô.

Nếu như thích một người, thì sẽ nghĩ biện pháp tiếp cận đối phương.

Mà từ biểu hiện tối qua của Tiêu Túc, cậu ta muốn tiếp cận với cô.

Lúc trước khi say rượu, ngày hôm sau cô tỉnh lại tuy rằng không tỉnh táo, nhưng mà tối hôm qua hai người lại rất tỉnh táo, ánh mắt lúc đó của cậu ta, hơi thở trâm thấp vang lên bên tai cô, thậm chí là lúc cậu ta động tình thì thào tên cô.

Nghĩ đi nghĩ lại, Giang Tiểu Bạch không khỏi đỏ mặt, cô kéo mạnh chăn lên trùm kín đầu.

Giang Tiểu Bạch, mày thật là quá biến thái rồi!

Thế mà lại một mình nằm đây hồi tưởng, tên đàn ông chó má kia không biết đã đi bao lâu rồi, người ta không thèm nghĩ mà mày lại nằm đây nghĩ!

Không cho phép nghĩI Sau đó, Giang Tiểu Bạch vạch chăn chuẩn bị xuống giường đi đánh răng rửa mặt, kết quả vừa đặt chân xuống giường thì hai chân mềm nhũn, suýt nữa ngã nhào ra đất.



May mắn cô nằm lại kịp.

Sau đó, Giang Tiểu Bạch cố gắng hít sâu một hơi, sau đó dùng một tư thế quái dị đi vào trong toilet.

Đợi sau khi cô đánh răng rửa mặt ăn sáng khôi phục lại sức lực xong thì nhận được điện thoại của mẹ cô là Đỗ Tiêu Vũ.

Khoảng thời gian gần đây, bởi vì cô vẫn luôn ở cùng Tiêu Túc cho nên đã rất lâu rồi Đỗ Tiêu Vũ chưa gọi điện thoại cho cô, cũng không thục giục cô đi xem mắt kết hôn, cho nên hiếm khi Giang Tiểu Bạch được sống một khoảng thời gian thanh thản.

Cho nên bây giờ, khi nhận được điện thoại của Đỗ Tiêu Vũ, cô không còn sợ hãi như trước nữa.

Cô nghe máy: “Alo?”

“Ai da, tiếp điện thoại nhanh như vậy sao, xem ra bây giờ con không sợ mẹ nữa nhỉ?”

Nghe vậy, Giang Tiểu Bạch không nhịn được nói một câu: “Mẹ, xem ra mẹ còn hiểu rất rõ “

“Con là do mẹ sinh ra, trong lòng con đang suy nghĩ cái gì chẳng nhẽ mẹ không biết? Cái con nhóc chết tiệt nhà con, trước kia không có bạn trai sợ về nhà bị mẹ bắt đi xem mắt, bây giờ có bạn trai rồi tại sao vẫn không chịu về nhà? Có phải là có bạn trai xong là quên luôn người mẹ này không?”

Giang Tiểu Bạch vội vàng phủ nhận: “Mẹ, con đâu có đâu? Mẹ phải hiểu, con gái của mẹ vừa mới yêu đương chưa được bao lâu, hiện tại đang là thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt, khó mà dứt nhau ra được, mẹ hiểu không?”

“Còn cái gì mà thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt khó dứt nhau ra được?

Con cho rằng mẹ không nhận ra cái đứa bạn trai kia của con là do con tìm người giả vờ đóng kịch à?”

Cái gì?

Trong lòng Giang Tiểu Bạch hơi kinh ngạc và hồi hộp, mẹ của cô đã nhìn ra rồi sao?”

Không đúng, có thể là đang thử thăm dò cô.

Nhưng cho dù là thăm dò thì cũng xem như là đã nhìn ra, cô cũng không quan tâm, dù sao bây giờ cô ấy với Tiêu Túc cũng là bạn trai bạn gái thực sự.

Cho nên Giang Tiểu Bạch dứt khoát thẳng thắn nói: “Không sai, ngay từ đầu con đã tìm anh ấy đến đóng giả làm bạn trai, mẹ luôn bắt con xem mắt khiến con không có một chút tự do nào, điều quan trọng là con với mấy người đàn ông kia đều không có tiếng nói chung, cho nên con chỉ có thể tìm một người đánh trước.”

“Ai da, cái con nhóc thúi này, mẹ sinh ra mày chẳng lẽ mẹ lại không biết trong đầu mày có ý nghĩ quái quỷ gì à?”

Đỗ Tiêu Vũ dường như là đã biết trước trong lòng, không có một chút gì là ngạc nhiên cả.

“Mẹ, nếu như mẹ biết thì vì sao lại không giới thiệu đối tượng cho con?”



“Còn không phải bởi vì thằng nhóc kia nhìn không tệ, cho nên mới mong ngóng xem con gái của mẹ có thể từ giả thành thật với thằng nhóc kia không, hai đứa không thành à?”

Giang Tiểu Bạch không nói gì.

“Mẹ đoán, hiện tại hai đứa đang ở chung?”

“Mẹt Làm sao mẹ biết?”

“Con nhóc thúi, đã nói là mẹ sinh ra mày rồi, trong lòng mày có cái ý nghĩ thúi gì chẳng nhẽ mẹ lại không biết?

Nếu như con với thằng nhóc kia mà không thành thì còn lâu con mới thừa nhận là lúc trước cùng thằng nhóc kia giả vờ, hiện tại hai đứa đã thành, cho nên con mới không sợ hãi.”

Nghe Đỗ Tiêu Vũ nói xong, Giang Tiểu Bạch chỉ có thể nhếch miệng, quả nhiên là mẹ ruột, rất hiểu cô, đến cả cô suy nghĩ cái gì cũng đoán ra được.

“Trước đó mẹ không định đi tìm con là vì muốn cho con thời gian, bây giờ hai đứa đã thành đôi rồi, có phải nên gọi nó trở về đây cùng nhau ăn một bữa cơm? Cùng với ba con và ba mẹ đối phương”

Nghe thấy Đỗ Tiêu Vũ nhắc đến ba mẹ đối phương, Giang Tiểu Bạch lập tức cảm thấy không thích hợp.

“Con với anh ấy vẫn còn đang trong thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt, còn chưa xác định có kết hôn hay không, bây giờ mà để ba mẹ hai bên gặp mặt có vẻ không ổn lắm”

“Chỉ có mỗi một cái gặp mặt thôi, có gì mà không ổn? Mẹ và ba con chỉ có mỗi một đứa con gái duy nhất là con, dù sao cũng phải biết gia đình đối phương là người như thế nào, ba mẹ đối phương có nhân phẩm gì chứ? Nếu đối phương không được, vậy mẹ sẽ không đồng ý cho hai đứa tiếp tục qua lại nữa, không đợi đến khi con với nó tình thâm cuống cố, hiểu chứ?”

Nói như vậy có vẻ rất có đạo lý, nhưng người nhà nào làm như vậy?

Đều là hai bên nam nữ xác định quan hệ rồi mới đến gặp ba mẹ của hai bên, sau đó mới xác nhận ở bên nhau cả đời.

“Tiểu Bạch à, bây giờ con vẫn là một cô gái nên không hiểu, nhưng nhân phẩm của ba mẹ chồng con rất quan trọng, mẹ và ba con không nỡ để cho con chịu oan ức, con có hiểu nỗi khổ tâm của ba mẹ không?”

Đỗ Tiêu Vũ chân thành nói một tràng dài với Giang Tiểu Bạch, quả thực giống như là đang tẩy não vậy, cuối cùng Giang Tiểu Bạch bị nói đến hơi mệt mỏi, chỉ có thể nói: “Vậy đợi lúc anh ấy tan làm con sẽ hỏi một chút”

Hai người bọn họ mới ở bên nhau bao lâu chứ? Bây giờ mà hẹn gặp mặt ba mẹ hai bên, nghĩ thế nào cũng thấy không thích hợp, hơn nữa điều quan trọng nhất là cô vừa mới đề cập đến chuyện chia tay với Tiêu Túc cách đây không lâu.

Cho dù có thực sự gặp mặt thì cũng hẳn là nên dẫn Tiêu Túc đến gặp ba mẹ cô trước, chính thức ăn một bữa cơm làm quen, dù sao thì cô cũng rất quen thuộc với ba mẹ Tiêu Túc rồi.

Sau khi suy nghĩ như vậy xong, Giang Tiểu Bạch đã ổn định lại, chờ lúc Tiêu Túc tan làm đã chủ động kéo tay cậu ta lại.

“Ngày mai anh có rảnh không?”

Ngày mai Tiêu Túc có hai cuộc họp cần đi bàn bạc, sau khi nghe Giang Tiểu Bạch hỏi như vậy xong thì hơi nghi hoặc một chút: “Sao thế?”

“Ừm, chính là mẹ tôi… Muốn mời anh ăn một bữa cơm!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.