Cô Vợ Đánh Tráo

Chương 1656



Chương 1656:

 

Đường Viên Viên đứng im tại chỗ, không nói gì, cúi mặt xuống.

 

Uất Trì Diệc Thù nhìn cô gái nhỏ cúi thấp đầu, trong lòng giống như bị ai tiêm thuốc tê vậy, có chút khó thở.

 

Cổ họng anh như nghẹn lại, bước tới, khàn giọng h‹ nóng nực quá không, nếu không hôm nay đừng chơi nữa”

 

“Không đâu” Đường Viên Viên ngẩng đầu lên, lắc đầu cười: “Em muốn chơi, em đã mong đợi ngày hôm nay từ rất lâu rồi”

 

“Thật chứ?”

 

“Vâng ạ, em thực sự rất thích công viên trò chơi”

 

Uất Trì Diệc Thù phát hiện cô nói chuyện hơi ngập ngừng, thậm chí giọng của cô còn hơi run rẩy, có điều trên mặt của cô gái nhỏ lại vẫn nở một nụ cười tươi như cũ.

 

Thời tiết có “Anh, cám ơn anh vì đã đưa em đến công viên trò chơi.”

 

Uất Trì Diệc Thù: “…”

 

“Anh, em chạy đi mua vé trước được không? Em không đợi được nữa rồi, anh đứng ở đây chờ chị quay lại nha”

 

Uất Trì Diệc Thù gật đầu: “Được ạ”

 

Anh sợ rằng nếu mình không đồng ý, cô gái nhỏ sẽ khóc lóc trước mặt anh.

 

Tâm trạng trở lên rất phức tạp, Uất Trì Diệc Thù không nghĩ rằng cô lại cất giấu tâm tư như vậy, chỉ tại vì trước đó anh chưa từng suy nghĩ đến.

 

Nhận được sự đồng ý của Uất Trì Diệc Thù, ngay lập tức, Đường Viên Viên quay đầu rời đi.

 

“Viên Viên”

 

Ởsau lưng, giọng của Uất Trì Diệc Thù vang lên.

 

Đường Viên Viên dừng lại bước chân, mắt mở thật to, quay đầu lại nhìn Uất Trì Diệc Thù.

 

“Anh, còn có chuyện gì sao?”

 

Uất Trì Diệc Thù nhét ví tiền của mình vào trong tay của cô: “Không mang tiền đi à, cho em này”

 

“À, vâng ạ”

 

Đường Viên Viên gật đầu giống như người máy: “Vậy, vậy em đi nha”

 

“Đi đi”

 

Đường Viên Viên cười một tiếng, cầm ví của Uất Trì Diệc Thù, xoay người đi vào công viên trò chơi trước, cô gái nhỏ cố hết sức gắng gượng bản thân, nước mắt cũng ứa ra, tích lại trong hốc mắt.

 

Đã nói là phải đi mua vé, thì thực sự là đi mua vé, vốn là cô muốn chơi vòng quay ngựa gỗ, nhưng mà hôm nay, cô lại muốn chơi bánh xe Ferris.

 

Đường Viên Viên yêu cầu một tấm vé cho trò bánh xe Ferris.

 

Ngay khi mở ví chuẩn bị trả tiền, cô lại phát hiện Uất Trì Diệc Thù để một tấm hình trong ví tiền của anh.

 

Đây là bức ảnh gia đình chụp trước cửa nhà anh, nhưng mà, vì Viên Viên thường xuyên đi chơi cùng họ, cho nên vào ngày chụp, Viên Viên cũng theo họ cùng đi chụp hình.

 

Vậy nên, trong tấm ảnh này, ngoại trừ có Giá Nhỏ, Uất Trì Diệc Thù Thâm cùng Hàn Mộc Tử, còn có Đường Viên Viên.

 

Đường Viên Viên cùng Giá Nhỏ chia ra đứng ở bên cạnh Uất Trì Diệc Thù, bên trái là em gái ruột, bên phải là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, có lẽ, anh đối xử với cô , cũng giống như khi đối xử với Giá Nhỏ Vậy.

 

Cũng đúng, cô vẫn luôn mập như vậy, làm gì có chàng trai nào chịu thích cô chứ?

 

Anh không ghét bỏ cô, tất cả là bởi vì anh coi cô như là em gái của mình.

 

Là cô đã suy nghĩ quá nhiều rồi.

 

“Cô có ổn không?”

 

“Lách tách lách tách.”

 

Nước mắt rơi trên ví tiền, ngay lập tức, Đường Viên Viên luống cuống, đưa tay lên lau, cô rất sợ để lại dấu vết nào đấy, sau đó, ngẩng đầu lên thanh toán tiền.

 

“Tôi không sao.”

 

Rôi cầm tấm vé xoay người rời đi.

 

Trong lúc ngồi chơi bánh xe Ferris, Đường Viên Viên nhìn lại tấm hình lúc nãy, trước mặt lại bắt đầu dần dần trở lên mơ hồ.

 

€ô thực sự ngây thơ mà, còn vẫn nghĩ chờ đến khi cô giảm cân, sự thật rằng, anh đã tìm được bạn gái trước khi cô kịp giảm cân.

 

Cho dù chưa có bạn gái, cô cũng không có khả năng là mẫu bạn gái mà anh thích.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.