Cô Vợ Đánh Tráo

Chương 1689



Chương 1689:

 

Nói xong câu này, bà Đường lại quay đầu nhìn về phía Đường Viên Viên, trong lòng thổn thức.

 

Cô con gái nhỏ lúc trước bụ bãm bây giờ đã biến thành một cô gái duyên dáng yêu kiều rồi, làn da trắng nõn, cằm hơi nhọn, cánh tay và chân đều vô cùng tinh tế.

 

Bà Đường không thể nào ngờ được sức mạnh của tình yêu vậy mà có khả năng lớn tới mức này.

 

Cô con gái này của bà, nhìn qua có vẻ dịu dàng đáng yêu dễ nói chuyện, nhưng tính tình thù dai thì vẫn luôn giữ vững.

 

“Con gái đến tuổi mười tám mới thay đổi, chính là chỉ điều này mà”

 

Nhà thiết kế nở nụ cười.

 

“Đúng rồi, liệu có may kịp không? Rốt cuộc thì bây giờ mới bắt đầu phác họa bản thảo thiết kế”

 

“Có lẽ không có vấn đề gì đâu, cô bé chỉ cần nói với tôi hình mẫu cô bé muốn là được, thích kiểu dáng nào cứ nói với tôi, hai ngày nữa tôi sẽ phác họa xong bản thảo gửi tới cho cô bé xem, sản phẩm sẽ cố gắng hết sức làm xong sớm để mặc thử, có chỗ nào không hài lòng thì chúng tôi sẽ tiếp tục sửa chữa, được không?”

 

“Được, vậy thì làm phiền cô rồi”

 

Sau khi tiễn nhà thiết kế về, bà Đường quay lại trong phòng, phát hiện Đường Viên Viên đã không còn đứng trước gương thử quần áo nữa mà đang cầm điện thoại gõ gõ gì đó.

 

“Sao vậy con?”

 

“Mẹ ơi, con muốn mời Khả Phi tới làm lễ trưởng thành cùng với con, được không mẹ?”

 

“Khả Phi à?” Bà Đường nhớ tới bộ dáng của Mạnh Khả Phi: “Cô bé kia sao, được chứ con, nhưng mà ba mẹ con bé có đồng ý cho nó làm lễ trưởng thành cùng với con không?”

 

Nghe bà nói vậy, Đường Viên Viên nhẹ giọng đáp: “Ba mẹ của cậu ấy rất bận, cả năm đều làm việc ở bên ngoài, không có thời gian để quan tâm tới cậu ấy, cho nên con mới muốn mời cậu ấy tới đây tổ chức chung với con”

 

“Thì ra là như vậy” Bà Đường nghe xong có chút đau lòng: “Vậy thì đứa nhỏ này quả thật có chút đáng thương, quá thiếu thốn tình cảm của ba mẹ rồi, vậy con hỏi con bé một chút xem, nếu như con bé đồng ý thì bảo nó tới đây sớm một chút, mẹ sẽ bảo nhà thiết kế thiết kế trang phục cho các con”

 

“Con cảm ơn mẹ.”

 

Sau khi nhận được sự đồng ý từ bà Đường, Đường Viên Viên nhắn tin cho Mạnh Khả Phi, mời cô ấy tới nhà mình ở một thời gian ngắn, thuận tiện cùng nhau làm lễ trưởng thành.

 

Tin nhắn đã được gửi đi rất lâu rồi mà vẫn chưa có người trả lời lại.

 

Đường Viên Viên nghĩ là ban ngày Mạnh Khả Phi hản đang có việc bận cho nên chờ tới buổi tối mới gọi điện thoại cho cô ấy.

 

Sau khi gọi vài cuộc rồi Mạnh Khả Phi mới nhấc máy.

 

“Chuyện gì?”

 

Giọng điệu vô cùng lạnh nhạt, Đường Viên Viên còn chưa kịp nói gì thì khí thế cũng đã bay mất một nửa, chỉ có thể nhỏ giọng yếu ớt mở miệng.

 

“Chuyện là…. Khả Phi à, tớ muốn hỏi một chút xem tin nhắn ban ngày tớ gửi cho cậu cậu đã đọc được chưa?”

 

“Tin nhắn gửi ban ngày? Không nhìn thấy, bây giờ tôi đang rất bận, cậu nói thẳng ra đi”

 

Đường Viên Viên chỉ có thể nói: “Thật ra là như vậy, qua mấy ngày nữa mẹ tớ muốn làm lễ trưởng thành cho tớ, cho nên tớ muốn mời cậu cùng tới đây, đến lúc đó nhà thiết kế cũng sẽ giúp cậu thiết kế trang phục…”

 

Còn chưa nói xong thì Mạnh Khả Phi đã cắt ngang: “Lễ trưởng thành? Cậu sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.