Cô Vợ Đánh Tráo

Chương 374: Phương pháp nói khích



“Không để vào mắt?Nghe thế, Hàn Mộc Tử cười nhạt một tiếng:“Tôi nghĩ là cô hiểu lầm rồi, không để người khác vào mắt, chằng lẽ không phải các người sao? Huống hồ, tôi đã nói rồi, các người có thể tới bên trong công ty của tôi làm việc, chính là vinh hạnh của tôi. Nhưng tôi không thích miễn cưỡng người khác, mặc kệ là công việc hay là tình cảm, đều phải là cam tâm tình nguyện, bằng không……Cho dù các người có ở lại công ty của tôi, cũng thiết kế không ra tác phẩm nào tốt.”

Có thể nói Hàn Mộc Tử đang dùng phương pháp nói khích nha.

Những người này từng người từng người đều kiêu căng ngạo mạn, dùng biện pháp bình thường đại khái sẽ chỉ làm bọn họ càng thêm xem thường, không tín nhiệm cô.

“Nói xằng nói bậy gì thế, chúng tôi đều là nhà thiết kế xuất sắc, làm sao lại bởi vì cô mà không thiết kế ra tác phẩm nào tốt? Ha, ngược lại tôi thật sự muốn ở lại nhìn xem, cấp trên mới như cô có thể dẫn dắt đoàn đội chúng tôi được hay không, có nuốt trôi hay không.”Lãnh Nguyệt Nguyệt tính tình ngạo mạn, đương nhiên là chưa từng gặp qua đả kích như vậy rồi.

Trương Ngọc nháy nháy mắt:“Tôi cũng giống như Lãnh Nguyệt Nguyệt.”

Lý Tuấn Phong hai tay vòng ở trước ngực, cười híp mắt nhìn qua Hàn Mộc Tử:“Cấp trên là mỹ nữ, tôi đương nhiên thích rồi.”

“Nếu Nguyệt Nguyệt ở lại, vậy tôi khẳng định là cũng phải ở lại.“Vương An đi đến bên cạnh chỗ ban nãy đứng bên cạnh Lãnh Nguyệt Nguyệt.

Mà Thư Quả thì là người tính tình rất ôn nhu, hơn nữa cô cũng thích mức lương này, cho nên cũng không nói gì thêm.

Ngược lại Tiêu Y Y, tranh thủ thời gian quay đầu nhìn về phía thiếu niên lạnh lùng ngồi bên trong góc: “Lâm Tranh, anh muốn ở lại sao?”

Thế là một đám người mau mau quay đầu lại nhìn về phía cậu.

Cũng là lúc này Hàn Mộc Tử mới chú ý tới cậu thiếu niên ngồi bên trong, thiếu niên rốt cục ngầng đầu, khuôn mặt cậu thon gầy lạnh lùng, ánh mắt không có một chút nhiệt độ nào nhìn sang, sau đó lạnh lùng ừ một tiếng.

Sau đó cậu trực tiếp đứng dậy đi đến một phòng khác.

Tô Cửu thấy thế, liền đi tới bên cạnh Hàn Mộc Tử nói:”Người này là Lâm Tranh, là thành viên ưu tú nhất trong này, chỉ có điều tính tình cậu ta rất kỳ quái.”

“Kỳ quái?”Hàn Mộc Tử nhíu mày, nhớ tới thiếu niên kia mặt mày lạnh lùng, dường như còn hiện lên đầy vẻ quật cường:“Thế nào là kỳ quái chứ?”

Tiểu Nhan cũng rất tò mò lại gần nghe.

“Nói cậu là ta cao lãnh, không bằng nói là cậu ta quái gở, cậu ta xưa nay không đi cùng với ai, trước khi tôi tới tìm cậu ta, cậu ta trước nay chỉ là một mình độc lai độc vãng. Tôi cho rằng cậu ta biết tầm quan trọng của tập đoàn nhà họ Hàn mới đồng ý, ai ngờ đâu sau khi nghe tiền lương cậu ta mới chấp nhận.”

Nghe đến đó, Hàn Mộc Tử hiểu rõ gật đầu.

“Tôi hiểu rồi.”

Tiểu Nhan lại ôm mặt nói: “Mặc dù tính tình có chút cổ quái, nhưng dáng dấp lại rất đẹp trai nha.”

Một bên Tiêu Y Y nghe nói như thế, lập tức lên tiếng nói:“Tôi cảnh cáo cô nha, Lâm Tranh là của tôi, không được tranh với tôi!”

Nói xong, cô ta quay người chạy về hướng Lâm Tranh biến mất lúc nảy, một bên chạy một bên hô:“Lâm Tranh, anh đợi em một chút với!”

Người này là Tiêu Y Y, tư liệu các cô cũng đã nhìn thấy, là cô ta tự mình tìm tới tôi, bởi vì Lâm Tranh muốn gia nhập công ty này, cho nên……cô ta cũng muốn gia nhập.”

“Ẹc……“Tiểu Nhan bị mắng cho một trận có chút không hiều thấu, nghe Tô Cửu nói thế này trong nháy mắt cũng sáng suốt: “Hóa ra là theo đuổi người ta mà, thật sự là quá si tình rồi, đuổi đến tận công ty.“Nói xong, Tiểu Nhan nhìn bóng lưng Tiêu Y Y không hiểu sao lại có chút hâm mộ.

Tại sao người người theo đuổi nam thần của bản thân lại dũng cảm vậy chứ?

Vậy mà cô ấy nhìn thấy nam thần lại giống y như là chuột nhìn thấy mèo, lập tức đã chạy không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Mà còn là…..Nam thần có thể cũng không biết nguyên nhân cô ấy chạy mất là vì sao nữa, tất cả đều giống như chính bản thân cô ấy tự biên tự diễn.

Nghĩ tới đây, Tiểu Nhan lại mười phần ảo não.

Nghĩ thầm, nếu như mình được một phần như Tiêu Y Y,a không……. Một chút xíu dũng khí thì tốt biết mấy!

“Được rồi, các vị làm việc trước đi, công ty vừa mới thành lập, mấy ngày tới có thể sẽ tương đối thanh nhàn, cho nên các vị có thể thừa dịp thời gian rảnh này tìm linh cảm.”

Tô Cửu mỉm cười:“Cô Mộc Tử, tôi dẫn cô lên lầu bốn dạo nha.”

“Ừm.“Hàn Mộc Tử gật gật đầu, sau đó cùng Tô Cửu rời khỏi văn phòng làm việc của nhân viên.

Lầu bốn là phòng họp cùng phòng chiêu đãi, khu vực tự mình mở ra.

“Lầu năm là phòng làm việc của “2.”

Sau khi đến lầu năm, Hàn Mộc Tử mới phát hiện trang trí nơi này với nơi khác không giống nhau, khắp nơi đều lộ khí chất lịch sự tao nhã mát mẻ, mà thảm trải nền màu sắc cũng.. đặc biệt vô cùng.

“Tầng này vậy mà do chính anh Hàn thiết kế, chính là muốn cho cô Mộc Tử một không gian thoải mái.

Anh Hàn nói, mặc kệ là ở công ty, hay là trong nhà, cô Mộc cũng không cần cảm thấy có áp lực quá lớn.”

Nghe đến đó, Hàn Mộc Tử đã biết đại khái một chút tình huống.

“Cho nên, cái công ty này đã sớm chuẩn bị mất bao nhiêu thời gian?”

Nghe nói, Tô Cửu sửng sốt một lát, ý thức được chính mình nói nhiều lời, thế là lắc đầu, không tiếp tục nói với cô nữa.

Kỳ thật cho dù cô ta không nói, tự bản thân Hàn Mộc Tử nhìn thấy thiết kế nơi này cũng có thể nhìn ra, đây nhất định là hao tốn rất nhiều thời gian, mà một tòa cao ốc chỗ đó nói là nhất thời nửa khắc liền có thể chuẩn bị tốt, chuyện muốn để cô mở công ty này, Hàn Thanh tối thiểu là đã sớm chuẩn bị trong hai năm rồi.

Không nghĩ tới trong vô hình, Hàn Thanh đã thay cô làm nhiều như vậy.

Người anh trai này, đúng thật là chu đáo từng li từng tí.

“Tôi vào bên trong nhìn thử.”

“Tôi cũng đi!”

Tiểu Nhan đuổi theo bước chân Hàn Mộc Tử.

Tô Cửu nghĩ nghĩ, liền mở miệng nói:“Hôm nay cũng tham quan gần hết rồi, cô Mộc Tử cũng quen biết tất cả mọi người rồi, công ty bên kia còn có chuyện phải xử lý, tôi phải lập tức quay trở về.”

Nghe vậy, Hàn Mộc Tử gật gật đầu:“Hôm nay Tô bí thư vất vả rồi, đi đường cần thận một chút nha.”

“Được.”

“Còn nữa, sau này cứ gọi tôi là Mộc Tử đi, cứ thêm vào chữ cô, luôn cảm giác rất khó chịu.”

Tô Cửu sững sờ:“Chuyện này không tốt lắm đâu?”

“Ai nha, làm gì có gì không tốt chứ? Mộc Tử không phải loại người kia như cô nghĩ đâu, cô ấy không thích bợ đỡ đâu, huống hồ chúng ta đều biết nhau đã nhiều năm như vậy, cô nhìn tôi đi không phải vấn luôn luôn gọi thằng tên của cô ấy hay sao?”

Hàn Mộc Tử cười gật gật đầu:“Tiều Nhan nói không sai.”

“Vậy được rồi, Cô Mộc Tử.”

“Oa, Cô còn gọi cô Mộc Tử!”

Tô Cửu ngậm miệng một lúc, một lát sau bật cười:“Mộc Tử!”

“Tô Cửu.”

Sau đó ba người nhìn nhau một cái, cùng nhau cười lên ha hả.

Sau khi Tô Cửu đi, còn lại Hàn Mộc Tử cùng Tiểu Nhan đi dạo ở bên trong.

Ghế sô pha là da thật, không chỉ có xúc cảm sờ tới sờ lui, ngồi xuống càng dễ chịu hơn, cho nên Tiểu Nhan lập tức liền cỡi giày nhảy lên, sau đó ở phía trên lăn lộn đủ kiểu, một bên lăn lộn vừa nói:“Mộc Tử, có đôi khi tôi vô cùng ghen tị ước ao với cô, người với người trên thế gian thật là không giống nhau nha, cô lại có một anh trai đối với cô tốt như vậy, quả thực so bạn trai còn thân thiết hơn! Ai, hâm mộ chết tôi!”

Hàn Mộc Tử cười cười, không đáp, chỉ là đi đến chiếc ghế trước bàn làm việc ngồi xuống, “Đúng rồi Mộc Tử, vì sao vừa rồi cô lại nói với bọn họ những lời đó vậy, chẳng lẽ cô thật sự không sợ bọn họ nhất thời xúc động, bỏ đi thật sao? Đến lúc đó, tiền lương coi như là mất trắng rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.