Cô Vợ Đánh Tráo

Chương 387: Người đàn ông xem mắt



“Đi thôi.“Hàn Mộc Tử thu thập xong đồ đi ra phòng họp.

Trong phòng họp Trương Ngọc lại nhịn không được mở miệng nói:“Lúc này mới mở công ty mấy ngày chứ liền nhận được đơn của khách hàng, hay là anh Hàn thay cô ta tìm người vậy?”

Nói xong, Trương Ngọc hai tay vòng ở trước ngực, cười lạnh nói: “Người phụ nữ chỉ biết dựa vào đàn ông, rõ ràng bản lĩnh gì đều không có, còn đối với chúng ta chỉ huy đến chỉ huy đi.”

Không có người phụ họa Trương Ngọc, Trương Ngọc một mình nói rất xấu hồ, thế là nhìn xem đám người.

“Chẳng lẽ các người không cảm thấy vậy sao?”

Lý Tuấn Phong câu lên khóe môi:“Nếu như tôi có tài nguyên, người phụ nữ xinh đẹp như vậy nguyện ý dựa vào tôi, tôi ngược lại thật sự nguyện ý đem toàn bộ thế giới đưa cho cô ấy nha.”

“Anh! Anh quả thực hạ lưu vô sỉ!

Anh thế mà còn muốn loại phụ nữ này! Loại phụ nữ này cũng không biết bị chơi qua bao nhiêu lần rồi nữa.

Thư Quả khép lại bìa tư liệu, bất đắc dĩ nhìn Trương Ngọc một chút:“Trương ngọc, tôi nhìn thấy cô vẫn luôn không vui, nếu không……cô đừng làm nữa?”

Trương Ngọc nghe xong lời này, lập tức trừng mắt với cô:“Cô có ý gì vậy? Cô đây là đang duổi tôi đi à?

Thư Quả, lúc nào đến phiên cô nói chuyện?”

Thư Quả hai tay nâng gương mặt, nặng nề mà thở dài.

“Hoàn toàn chính xác không tới phiên tôi nói chuyện, thế nhưng là cô luôn luôn ở trước mặt mọi người chúng tôi phàn nàn đó, tất cả mọi người đã sớm nhận tiền lương, cô bây giờ nói nhiều như vậy, thời điểm khi đó lúc cô lĩnh tiền lương sao lại không cự tuyệt giống như vậy đi?”

“Thư Quả, lời này của cô nói vậy là không đúng. Lúc trước thư ký Tô Cửu của anh Hàn tìm chúng ta, cũng không có nói cấp trên của chúng ta là người như vậy.Ngồi bên cạnh Lâm Tranh cách đó không xa Tiêu Y Y cũng không nhịn được giúp Trương Ngọc nói một câu.

Thư Quả nghe xong, liền nhíu mày nhìn cô một cái:“Mặc kệ cấp trên là hạng người gì, không phải là muốn công việc sao? Cầm tiền liền phải làm việc đạo lý này, các người đều là người trưởng thành không thể lại không hiểu được?”

Tiêu Y Y đứng lên:“Lời này của cô là có ý gì? Cô là muốn nói chúng tôi cầm tiền không có làm việc sao?”

Nghe nói vậy, Thư Quả nhàn nhạt cười cười.

“Tôi không có nói như vậy, Tiêu Y Y, dáng vẻ không thể đánh nhau không được, cô là thục nữ như vậy sao?”

Thời điểm nói ra câu này, Thư Quả còn hướng về Lâm Tranh phía sau cô cách đó không xa nhìn thoáng qua ra hiệu.

Tiêu Y Y bỗng nhiên kịp phản ứng, Lâm Tranh còn ở nơi này, mà cô vừa rồi biểu hiện tựa hồ quá mức chanh chua đanh đá rồi.

Sắc mặt cô biến đổi, tranh thủ thời gian lần nữa ngồi xuống Ai biết lúc này Lâm Tranh đã thu thập xong tư liệu, gương mặt lạnh lùng đứng dậy ra phòng họp.

“Lâm Tranh!“Tiêu Y Y thấy thế, muốn bước nhanh đuổi theo, thế nhưng là Lâm Tranh căn bản cũng không có để ý tới cô, cô ủ rũ cúi đầu ngồi xuống nguyên chỗ cũ, sau đó hung hăng trừng Thư Quả một chút.

“Trừng tôi làm cái gì??”

“Đều tại cô hết, Lâm Tranh không để ý đến tôi rồi.”

Nghe nói, Thư Quả cười nhạo một tiếng:“Không phải là cậu ta vẫn luôn không đề ý đến cô sao?”

“GộI”

“Y Y, không cần nói chuyện với cô ta.“Trương Ngọc thu thập tư liệu đi đến bên người Tiêu Y Y:“Loại phụ nữ này làm gì phải nói nhiều với cô ta như vậy, cô ta không muốn cùng chiến tuyến với chúng ta thì cứ để cô ta đi, chúng ta đừng quản cô ta.”

Tiêu Y Y đại khái cũng là cùng với cô ta đạt chung nhận thức, hai người cùng rời đi khỏi phòng họp.

Trong phòng họp chỉ còn lại Lý Tuấn Phong cùng Thư Quả, Lý Tuấn Phong có chút hăng hái mà nhìn chằm chằm vào Thư Quả.

“Người phụ nữ như cô này, vẫn còn có mấy phần lợi hại. Nhìn kỹ, dung mạo cô có vẻ như cũng không tệ, muốn cùng với tôi đi ăn tối không?”

Thư Quả buông thõng đáy mắt hiện lên một vòng chán ghét, thế nhưng là rất nhanh cô liền nghĩ đến cái gì, sau đó nhẹ gật đầu:“Có thể nha.”

Lý Tuấn Phong nhìn qua cô mỉm cười.

Bởi vì Lâm Tinh Hỏa thích lễ phục kia của Hàn Mộc Tử vẽ, cho nên cô rất nhanh liền tốn thời gian sửa bản thảo, sau đó để Tiểu Nhan đặc biệt cho Lâm Tinh Hỏa đo kích thước sau đó liền cấp tốc giao phó cho chế tác nói tường tận về sự kiện.

Vì chuyện này, Lâm Tinh Hỏa còn đang ở trên Wechat quấn lấy cô nói nhiều lần.

Lâm Tinh Hỏa:Việc đo kích thước lớn lao này đại thiết kế như cô cũng không tự mình đến, hu hu hu!

Hàn Mộc Tử:Dù sao tôi cũng phải cho Tiểu Nhan một chút cơ hội chứ, cái gì cũng đều do tôi làm xong, cô ấy không có cơm ăn đâu.

Lâm Tinh Hỏa:Nói rất đúng nha!

Mộc Tử cô thật sự rất lương thiện!

Rất biết cách thay người khác suy nghĩ!

Hàn Mộc Tử:……

Cái này Lâm Tinh Hỏa là đùa giốn sao?

Hàn Mộc Tử:Tôi còn làm việc, tối nay nói nha.

Lâm Tinh Hỏa:Được được, nữ thần nhanh đi làm việc di.

Một bên người đại diện thấy được cô ta gửi tin nhắn, đều không còn gì để nói hỏi trời cao.

“Tôi nói cô có cần phải như vậy sao? Cho dù có thích, cô cũng nên thận trọng một chút, vạn nhất đối phương coi cô thành cái gì luyến bị hù chạy thì làm sao bây giờ?”

Nghe nói vậy, Lâm Tinh Hỏa bỗng nhiên lấy lại tinh thần, cô ôm lấy gương mặt của mình:“Bộ dáng của tôi nhìn giống bách hợp lắm hả?

Tôi chỉ là thích thần tượng của mình mà thôi, đối phương đã lý giải rồ Lần trước có cái nữ fan hâm mộ mỗi lần gọi điện thoại đến cho cô, ngày ngày hỏi han ân cần tin tức của cô, ngày ngày vì cô đăng Facebook.

Cô không phải cũng hoài nghi sao?“Trần Phi không chút do dự nói ra chuyện như vả mặt cô ta.

Lâm Tinh Hỏa có chút xấu hổ, khóe miệng giật một cái, sau đó khoát tay nói:“Đó đều là quá khứ mà, lúc ấy không biết người ta theo đuổi ngôi sao là như vậy.”

“Có thời gian không bằng nhìn xem tin tức của em họ cô đi, ta nhớ trước đó không phải cô ấy gửi tin nhắn đến cho cô hay sao hả?”

“A, tôi có nhìn thấy rồi!”Lâm Tinh Hỏa nhắc đến em họ: “Chỉ có điều tôi đối với chuyện xem mắt của nó không có hứng thú mà thôi, hơn nữa…… Xem mắt có thể gặp được người tốt thế nào chứ? Nhìn dáng vẻ sỉ tâm của nó kìa.”

baÐf Cũng không thể nói như vậy, xem mắt cũng có thể tuyển được người tốt, chỉ có điều là còn phải xem vận may của mình nữa.”

Lâm Tinh Hỏa xem thường, mở ra vòng bạn bè đem ảnh chụp chung của mình cùng Hàn Mộc Tử đăng lên, sau đó phối thêm câu: “Cùng nữ thần của mình chụp ảnh chung thật vui vẻ mà. Yêu thương” “Nghịch ngợm”

Trần Phi ở một bên nhìn thấy:.

Vòng bạn bè vừa phát ra ngoài không bao lâu, em họ của Lâm Tỉnh Hỏa là Lâm Thanh Thanh liền gửi cho cô ta một tin nhắn.

Lâm Thanh Thanh:Chị họ, hóa ra là chị online sao? Em còn tưởng rằng chị một mực quay phim tới hiện tại hay thế nào nữa.

A a, phát vòng bạn bè quên chặn cô rồi.

Lâm Tinh Hỏa:Chị vừa bận bịu chơi đây.

Lâm Thanh Thanh:Chị họ, trước lúc chị đăng tin, tin nhắn chị đã thấy chưa đó?

Lâm Tinh Hỏa:Chị xem một chút, xem mắt à,đối phương rất đẹp trai sao?

Lâm Thanh Thanh:Đẹp trai! Chị họ, chị xem ảnh chụp một chút nè!

Đối phương rất nhanh đã gửi tới cho cô ta một tấm hình, Lâm Tỉnh Hỏa xem xét, oa một tiếng từ trên ghế nhảy dựng lên.

“Thế nào thế nào?“Trần Phi bị tính tình vô cùng ngạc nhiên này của cô ta dọa cho đến xém chút gần chết, tranh thủ thời gian đỡ lấy cô ta hỏi một câu.

“Cực phẩm!“Lâm Tinh Hỏa nhìn chằm chằm ảnh chụp của người đàn ông kia, khích lệ nói:“Người đàn ông lần này thật sự không tệ! Lâm Thanh Thanh đây là chó ngáp phải ruồi sao?”

Cô ta tranh thủ thời gian trả lời Lâm Thanh Thanh.

Lâm Tinh Hỏa:Đẹp trai! Có điều cái này ảnh chụp làm sao nhìn khá quen vậy?

Lâm Thanh Thanh:Đắc ý. Chị mới phát giác được nhìn quen mắt sao, tất cả các cô gái ở Bắc Thành đều tha thiết ước mơ người đàn ông này, tổng giám đốc tập đoàn nhà họ Dạ – Dạ Mạc Thâm đó!

“Mịa nó, con nhóc này đúng là chó ngáp phải ruồi rồi, loại đàn ông tốt thế này cũng có thể bị nó đụng tới? Có điều……Loại đàn ông thế này có thể để ý nó sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.