Cô Vợ Đánh Tráo

Chương 642: Chịu một nỗi tủi thân cực kỳ lớn



Cho nên nếu như anh không nhắc tới chuyện này thì Hàn Mộc Tử sẽ nhắc.

Dạ Mạc Thâm suy nghĩ một hồi lâu rồi nói. “Ngày mai, anh sẽ sắp xếp, hôm nay em cứ nghỉ ngợi trước đi.”

Ngày mai hả?

Hàn Mộc Tử gật đầu: "Được, vậy ngày mai gặp xong thì chúng ta về nước."

Đột nhiên cô lại chạy từ trong nước tới đây, đúng là cực kỳ hoang đường, sau đó hình như cảm xúc của Tiểu Nhan bên kia hình như cũng không được tốt lắm, mặc dù tối hôm qua lúc gọi điện không thể phát hiện được cô ấy có chỗ nào bất thường.

Nhưng Hàn Mộc Tử vẫn thấy được mí mắt hơi sưng lên của Tiểu Nhan qua video, mắt cũng hơi đỏ, điều đó chứng tỏ chắc là cô ấy đã khóc một lúc rất lâu rồi.

Còn chuyện tại sao cô ấy khóc thì không cần nghĩ cũng biết.

Cho nên cô mới muốn về sớm. “Sao lại về vội vậy?"Dạ Mạc Thâm nhíu mày: "Mãi mới đi được một chuyển mà cứ thế về à?"

Hàn Mộc Tử: "... Không lẽ? Anh còn muốn đi du lịch à?" “Không được à?"Dạ Mạc Thâm nhìn cô chăm chăm, ánh mắt thâm sâu, cũng không biết đang nghĩ gì, một lát sau anh chợt nhếch khỏe môi lên, khôi phục lại vẻ mặt như cũ: "Cũng được, về sớm chút vậy.”

Sao tự nhiên mình lại có cảm giác anh đã biến thành một con sói vẫy đuôi nhỉ?

Hàn Mộc Tử chợt nghĩ tới mấy lời anh nói với mình trước khi ra nước ngoài. “Anh muốn làm người đàn ông danh chính ngôn thuận của em." “Anh muốn làm ba con của em.

Mẹ nó!

Không ngờ cô lại quên mất chuyện này, cô lại còn giục anh về nước giống như là nóng lòng muốn để anh danh chính ngôn thuận làm người đàn ông của mình vậy.

Hàn Mộc Tử âm thầm cắn cắn răng, tóm lại cô chính là người quên mất chuyện này nên bây giờ cũng không thể nói gì được.

Nhưng mà... Vừa nghĩ tới chuyện Dạ Mạc Thâm muốn gặp mặt Đậu Nhỏ là trong lòng Hàn Mộc Tử lại trở nên căng thẳng.

Liệu lúc nhìn thấy Đậu Nhỏ giống mình như đúc thì

Dạ Mạc Thâm... Vẻ mặt anh ấy sẽ như thế nào nhỉ? Kinh ngạc, hay là hoảng sợ? Hay là... Mừng rỡ? Trong lòng vô cùng hỗn loạn, nhưng mà bây giờ

Hàn Mộc Tử không thể tưởng tượng những thứ này được, chỉ có thể chờ tới lúc về nước rồi hằng nói.

Ở lại khách sạn cả một ngày, buổi chiều, Dạ Mạc Thâm đi ra ngoài, Hàn Mộc Tử ở lại trong phòng khách sạn dùng máy vi tính của anh bàn chuyện công việc với Tiểu Nhan qua video.

Bởi vì Dạ Mạc Thâm không ở đây, nên Hàn Mộc Tử rất thoải mái, nói rất nhiều thứ với Tiểu Nhan, hai người bàn luận chuyện công việc một lúc thì Tiểu Nhan chợt nói, Đậu Nhỏ muốn gọi video với cô, cô ấy hỏi cô có được không.

Hàn Mộc Tử nghĩ nghĩ, Dạ Mạc Thâm ra ngoài được một lúc lâu rồi, chắc là anh cũng sẽ không về sớm đâu.

Cô khẽ gật đầu: “Được, cô gọi thắng bé tới đây đi, đừng nói trước với thắng bé, không thể gọi video quá lâu đâu.” “Không thành vấn đề.”

Một lát sau, Tiểu Nhan liền gọi Đậu Nhỏ tới, Hàn Mộc Tử lẳng lặng ngồi trước bàn, nhìn video bên kia yên lặng một hồi, đột nhiên một cái đầu nhỏ đáng yêu xuất hiện trên màn hình. “Mẹ!"

Nhìn thấy Đậu Nhỏ, Hàn Mộc Tử khẽ cười trong vô thức, ánh mắt và giọng nói trở nên dịu dàng hơn. “Đậu Nhỏ... “Mẹ, hừ!"

Một giây sau, Đậu Nhỏ lập tức giận dỗi: "Mẹ là người xấu, rõ ràng mẹ đã đồng ý là lúc bận làm việc thì sẽ không tiền Đậu Nhỏ mà."

Nghe thấy thế, Hàn Mộc Tử hơi sửng sốt, sau đó lại cười nói: “Lần này mẹ không nuốt lời nha, thật sự là không tiến Đậu Nhỏ nha." Đậu Nhỏ bĩu môi: “Nhưng mẹ lại đi, bỏ rơi Đậu Nhỏ ở lại.” “Nếu không thì sao chứ?"Hàn Mộc Tử bất đắc dĩ cười nói, giơ tay lên chọc trán cậu bé ở trên màn hình, mặc dù cách một cái màn hình lạnh lẽo, nhưng cô vẫn không nhịn được mà chọc chọ Đậu Nhỏ: “Chẳng lẽ mang con theo sao? Không lẽ con không đi học nữa à? Đứa nhỏ ngốc!" “Hừ, mẹ không những không dẫn Đậu Nhỏ theo mà còn nói Đậu Nhỏ là đồ ngốc, con quyết định rồi, con muốn tuyệt giao một ngày với mẹ

Hàn Mộc Tử: “Một ngày hả? Bao giờ thì bắt đầu?” “Bây giờ!” “À, bây giờ tuyệt giao, vậy con đi ra rồi trả lại chỗ cho dì Tiểu Nhan của con đi.” “Tại sao chứ?”Đậu Nhỏ tức giận nhìn cô.

Hàn Mộc Tử nín cười, trịnh trọng dạy bảo cậu bé: “Con nói là từ bây giờ bắt đầu tuyệt giao một ngày với mẹ mà, vậy thì tuyệt giao, con không thể nói chuyện với mẹ đâu nha, cho nên con cũng không cần phải gọi video với mẹ nữa.

Câu nói này khiến Đậu Nhỏ buồn bã đến không nói nên lời, mắt đối mắt với Hàn Mộc Tử qua video một hồi lâu rồi chợt chu mỏ khóc và lên án cô. “Mẹ đúng là người xấu, sao mẹ có thể như thể với cục cưng được chứ? Không những mẹ lạnh nhạt với cục cưng mà giờ còn không muốn quan tâm tới cục cưng nữa. Hu hu hu...”

Khóc lóc một hồi, con mắt của cậu nhóc đỏ lên. Hàn Mộc Tử vốn đang cố nhịn cười, nhưng nhìn thấy hốc mắt Đậu Nhỏ đỏ lên thì cô cũng không cười được nữa, bối rối nói: “Đậu Nhỏ, con khóc thật đấy à? Mẹ đùa với con thôi, đừng giận mẹ mà, sao mẹ có thể không quan tâm, lạnh nhạt với Đậu Nhỏ được chứ?" “Nhưng lúc nãy mẹ... Nói... Nói Đậu Nhỏ trả lại chỗ cho dì Tiểu Nhan..."

Cậu bé vừa nói vừa khóc nức nở, gương mặt nhỏ nhắn và ánh mắt giống như là phải chịu một nỗi tủi thân cực kỳ to lớn, Hàn Mộc Tử thấy thế thì tự trách mình. “Xin lỗi con, vừa nãy mẹ chỉ trêu đùa con thôi, không phải thật sự muốn khiến Đậu Nhỏ khổ sở tức giận đầu, Đậu Nhỏ tha thứ cho mẹ được không? Con là bảo bối duy nhất của mẹ, dù mẹ có không quan tâm ai thì cũng không thể không quan tâm con được."

Những lời an ủi này tương đối có hiệu quả, Đậu Nhỏ chớp chớp đôi con người như viên thủy tinh màu đen nhìn cô qua video một hồi lâu, đột nhiên hít mũi một cái rồi nghiêm túc nhìn cô và hỏi: "Mẹ nói thật không?" “Tất nhiên là thật rồi.”

Cô sợ lại chọc cậu nhóc khóc nên nhanh chóng gật đầu, thậm chí duỗi ba ngón tay ra nói với cậu bé: "Con không tin mẹ à? Mẹ cam đoan với con có được không?" "Hi."

Đậu Nhỏ hừ hừ, khoanh hai tay trước ngực. “Mẹ đã xin lỗi rồi thì cục cưng tha thứ cho mẹ vậy, lần sau mẹ không được phép bắt nạt Đậu Nhỏ nữa."

Nghe tới đó, Hàn Mộc Tử nở một nụ cười tươi, lòng tràn đầy vui vẻ nhìn con trai mình. “Tất nhiên rồi, sau này mẹ sẽ không lừa gạt Đậu Nhỏ như vậy nữa đâu." “Vậy mẹ, bao giờ mẹ về? Lần trước mẹ đã nói... Sẽ dẫn Đậu Nhỏ đi nhận bố...

Nói tới đây, cậu nhóc bưng mặt mình, trong đôi mắt hiện lên vẻ mong chờ. "À...”Hàn Mộc Tử suy nghĩ một lát, sự ấm áp hiện lên khóe mắt cô: “Chắc là chờ mẹ về đi, Đậu Nhỏ... Có thể sắp được gặp ba rồi.” “Thật sao?"Cậu nhóc phía bên kia video lập tức mong đợi xoa xoa tay mình: “Vậy đến lúc đó Đậu Nhỏ có thể đưa ra đủ yêu cầu với ba ạ?" “Đưa yêu cầu?"Vẻ mặt Hàn Mộc Tử lộ ra vẻ nghi hoặc: “Con muốn yêu cầu gì?” "Hừ, chuyện này con muốn giữ bí mật, chỉ có con và ba tương lai biết, không nói cho mẹ."

Hàn Mộc Tử: “. "Hai người đang nói chuyện, đột nhiên một tiếng lạch cạch vang lên, cánh cửa bị mở ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.