Cô Vợ Gả Thay Của Tổng Tài Tàn Tật

Chương 109



Chương 109

“Ách, bên trong anh có bí mật gì sao?”

Bạch Ngọc Lan chỉ là hỏi đùa nhưng cô lại nhìn thấy bộ dạng của anh rất nghiêm túc.

“Không có.”

Dương Tử Sâm nghiêng mặt qua một bên không nhìn cô, Cô hơi nghi hoặc nhìn bên ngoài căn nhà gỗ, cũng hơi tò mò bên trong có cái gì mà anh lại phản ứng mãnh liệt như vậy nhưng mà anh không nói cô cũng không hỏi tới nữa, mục đích cô đưa anh ra ngoài là muốn anh được thoải mái.

Bạch Ngọc Lan lại ngồi xuống cái ghế mây bên cạnh anh cùng anh nói chuyện phiếm, mà đa phần đều là cô nói, lâu lâu Dương Tử Sâm mới ậm ừ một hai câu.

Đột nhiên cô lại đề nghị: “Tử Sâm, chúng ta hẹn hò đi.”

Dương Tử Sâm kinh ngạc nhìn cô, anh không hiểu điều cô nói, Bạch Ngọc Lan lại giải thích: “Em cũng đã tỏ tình với anh rồi đúng không, thế nhưng trước mắt cũng chỉ có em yêu anh, em không muốn đơn phương đâu em muốn anh cũng yêu em, cho nên Dương Tử Sâm, em quyết định theo đuổi anh”

Giọng nói của cô thoang thoảng bên tai anh, nhẹ nhàng mà ngọt ngào khiến anh quên cả phản ứng.

Nhìn biểu hiện của anh Bạch Ngọc Lan cảm thấy vui vẻ lại cố tình chõm người ôm lấy cổ anh: “Em sẽ khiến anh quên đi người phụ nữ kia, trong tim anh từ nay về sau chỉ được phép có hình bóng của em”

Cô đã yêu người đàn ông này rồi thì phải khiến anh là của mình, không có người phụ nữ nào được lấn chiếm thể xác cũng như tâm hồn anh, quá khứ coi như bỏ qua, ai bảo cô là người đến sau nhưng tương lai cô chắc chắn một điều Dương Tử Sâm chỉ có thể là của Bạch Ngọc Lan, từ thể xác đến tâm hồn, từ từ rồi cô cũng sẽ ăn anh không còn gốc rễ.

Dương Tử Sâm mấy ngày nay luôn bị cô tấn công bằng lời nói, lớp băng bao phủ trái tim anh ngày một tan chảy nhiều hơn.

Anh đưa tay lên muốn ôm cô lại chần chừ không ôm, người phụ nữ này muốn anh yêu cô, anh có thể yêu cô sao? Dương Tử Sâm nghe thấy nơi lồng ngực mình tiếng tim đập rộn ràng, không phải anh còn yêu người phụ nữ kia nhưng là trải qua một lần bị phụ nữ ruồng bỏ anh khó có thể yêu thêm ai.

Bạch Ngọc Lan không biết suy nghĩ của anh thế nào, cô chỉ cho rằng anh không quên được Cao Kỳ Anh nên chưa thể chấp nhận cô mà thôi nên cô sẽ cố gắng.

Buổi tối Dương Tử Hiên kiếm cớ từ chối Cao Kỳ Anh đến chung cư Kim Sa gặp người phụ nữ đã gọi điện cho hắn.

Đến nơi hắn không gõ cửa mà trực tiếp đẩy cửa đi vào, chưa được hai bước trước mặt hắn là người phụ nữ trong chiếc váy ngủ trong suốt nằm nghiêng trên giường.

“Anh đến rồi sao, có hài lòng quà cưới em tặng anh hay không?”

Tố Thư co chân lên khiến chiếc váy mỏng bị kéo lên, nơi đỏ rực nào đó đập thẳng vào mắt Dương Tử Hiên, thế nhưng hắn lại cố tình xem nhẹ thay vì đến giường thưởng thức mỹ vị bày ra trước mắt hắn lại đến sô pha ngồi xuống, đồng thời rót một ly rượu uống một hớp.

Hắn nới lỏng cà vạt ra hỏi: “Hợp đồng đâu?”

“Anh vội vàng cái gì, chúng ta vui vẻ một chút rồi em đưa cho anh, hợp đồng còn đó cũng không có cánh mà bay”

Tố Thư bày ra bộ dáng quyến rũ muốn thu hút ánh nhìn của Dương Tử Hiên.

Hắn nhìn thân thể cô ta, hai mắt nổi lên dục hỏa bừng bừng cũng không khách sáo mà đi qua bên giường.

Hai thân thể phút chốc cùng nhau triền miên, tiếng rên rỉ hòa quyện cùng tiếng thở đốc khiến căn phòng nồng nàn mùi vị hoan ái.

Một tiếng sau Dương Tử Hiên cũng xong xuôi, Tố Thư nằm lên người hắn dùng lưỡi khiêu khích yết hầu của hắn: “Dương tổng, em với Cao Kỳ Anh ai lợi hại hơn?”

“Hừ”

Dương Tử Hiên hừ nhẹ một tiếng trong cổ họng, lại đẩy cô ta qua một bên: “Hợp đồng đâu?”

“Đàn ông đúng là đàn ông ăn xong không chùi mép đã ruồng bỏ người ta rồi”

Tố Thư có chút oán trách.

“Tôi không có thời gian, mau đưa hợp đồng đây.”

Dương Tử Hiên có hơi lạnh lùng nói.

Tố Thư hiểu tính cách của Dương Tử Hiên, cô ta cũng không đùa giỡn nữa nhàn nhạt nói: “Ở trong ngăn tủ thứ hai, Dương tổng lần này anh phải thưởng lớn cho tôi đây,lão già đó khó đối phó hơn tôi tưởng, đến cuối cùng tôi phải nhờ một người chị em giúp nên phải chia một nửa cho cô ta.”

“Đừng nói nhiều đưa ra một con số đi”

Dương Tử Hiên theo lời cô ta nói lấy được một bản hợp đồng thấy dấu mộc đỏ có chữ Lý ở cuối trang tạm thời hài lòng.

“Gấp đôi con số ban đầu là được”

Tố Thư nhếch môi.

“Được, tôi sẽ nói thư ký chuyển khoản cho cô”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.