Chương 265
Lưu Hồng có gào thét thế nào bà Xuân cũng không đả động đến, nhịn đau mà nhốt con gái của mình.
Mấy ngày liên tiếp bà Xuân không khuyên được Lưu Hồng ăn cơm liên vội vàng mở cửa đi vào, không ngờ lại nhìn thấy cảnh tượng Lưu Hồng nằm lăn ra đất, bà hoảng hốt hò hét quản gia đến giúp một tay đưa Lưu Hồng vào bệnh viện.
Kết quả là do cô ta kiệt sức nên ngất xỉu cũng không có gì nghiêm trọng, qua lân này bà Xuân không dám nhốt Lưu Hồng nữa, chỉ là nhỏ nhẹ khuyên giải thế nhưng có khuyên hay không cũng vô ích, Lưu Hồng mở miệng đóng miệng đều là “con muốn ở cùng anh Hiên, mẹ không cho con chết cho mẹ xem.”
Bà Xuân không còn cách nào muốn bàn bạc với Dương Tử Hiên nhưng hẳn mấy ngày nay không biết bận rộn cái gì cũng không về nhà, bà Xuân liên lạc lúc được lúc không trong lòng sốt hết cả ruột.
Lại nói Dương Tử Hiên lúc này đang bận rộn với mấy cái hợp đồng của hăn, trong đó có hai hợp đồng bán nhà và công ty.
Vê phần nhà cửa hắn chạy đến tìm Kha lão đại, người đã có hứng thú với căn biệt thự của Dương thị, còn công ty hắn lại tìm đến Hạng Ngạo.
Nghe nói Hạng Ngạo đang tìm một công ty để mở rộng thị trường ở thành phố này nên hắn không chút do dự mà tìm đến ông ta.
Ngoài bán nhà và công ty của Dương gia hắn lại tranh thủ tìm mấy đối tác tiềm năng cho công ty của mình.
Sau khi tìm kiếm một hồi có hai công ty bên Pháp hẳn vô cùng cân nhắc, một là công ty có tiếng bên mảng thiết kế từ trước đến nay, tập đoàn thời trang Dior và một công ty khác ra một mức giá cao cùng hắn đầu tư, một cái tên hắn chưa từng nghe thấy, tập đoàn T and L.
Thế nhưng hắn tìm hiểu tập đoàn này xuất xứ bên Mỹ, là một trong những tập đoàn thời trang mới nổi ba tháng nay, sản phẩm cả họ rất được mọi người ưa chuộng, chỉ ra mắt sản phẩm đầu tiên đã được xếp hạng mười, đánh rớt cả tập đoàn thời trang nổi tiếng bên Anh.
Không thể không nói Dương Tử Hiên đã hứng thú với tập đoàn này cũng ngay lập tức liên hệ với bên đó.
Trần Vĩnh nghe xong một cuộc điện thoại lại nhìn người đàn ông đang chăm chăm vào màn hình laptop nói: “Cá đã cần câu rồi, bước tiếp có thế thu lưới rồi”
Người đàn ông trầm giọng nói: “Tôi đã biết, cậu chuẩn bị một chút, tôi muốn thu thập Dương Tử Hiên càng nhanh càng tốt”
“Xem cậu nôn nóng chưa kìa, mà cũng tốt sớm thu dọn chuyện này đi thôi, Một tuần qua Dương Tử Hiên ngôi trên chiếc ghế kia chắc cũng đủ rồi, lại nói hắn đúng là đâu heo lại còn học đòi người ta mở công ty riêng mới hợp đồng đầu tiên bị người ta lừa mà không biết”
Trần Vĩnh cầm ly rượu vang vừa lắc lư vừa nói.
“Mấy hợp đồng kia xử lý xong chưa?”
Người đàn ông lại chẳng quan tâm nấy câu nói mỉa mai của Trần Vĩnh mà trực tiếp hỏi vấn đề chính.
“Đương nhiên đã xong, tôi lấy danh nghĩa của cậu giật lại hợp đồng từ Dương Tử Hiên đối phương đã rất sốc, có điều không hổ danh là người hợp tác lâu năm uy tín của Dương thị, bọn họ cũng không hỏi nhiều mà cùng tôi ký kết, uy tín của cậu không ngờ lại cao đến vậy, chết rồi vẫn có người tín nhiệm”
Trần Vĩnh không khỏi trêu chọc, thế nhưng người đàn ông vẫn không có đả động gì.
Lúc này một cậu nhóc lại từ bên ngoài hớt hải đi vào nói: “Thiếu gia, không hay rồi bên kia thông báo thiếu phu nhân đột nhiên đau bụng.”
“Cái gì, cô ấy thế nào rồi?”
Người đàn ông đứng bật dậy khỏi ghế gầm lên một tiếng.
“Đã, đã cho người gọi bác sĩ đến rồi”
Cậu nhóc trả lời.
Người đàn ông không nói nhiều vội vàng chạy ra ngoài, cậu nhóc tính chạy theo lại bị Trần Vĩnh kéo lại: “Để mình cậu ấy đi là được rồi, cậu ở lại giúp tôi một chút”
Cậu nhóc nghe vậy lưỡng lự một hổi cuối cùng cũng ở lại.
Người đàn ông chạy về tới biệt thự đã là hai mươi phút sau, trên đường lái xe lòng nóng như lửa đốt, vừa chạy vào nhà thì lại thấy một người phụ nữ trung niên xinh đẹp mặc áo blouse từ trên cầu thang đi xuống, theo sau bà là một người đàn ông cầm theo một hộp thuốc.
Nhìn người phụ nữ này anh hơi sững sờ, bà ta lại thản nhiên nói: “Gấp gáp cái gì, con bé không sao, chỉ là ăn đồ ăn linh tinh nên đau bụng nhẹ thôi.”
Anh trầm mặc một hồi không hiếu sao bà ấy lại có mặt ở đây lúc anh muốn đi lên xem Bạch Ngọc Lan thì bà ấy gọi với lại: “Theo ta nói chuyện một lát, con bé đang ngủ, đừng làm phiên nó hơn nữa mẹ con bé cũng đang ở đấy”
Người đàn ông nghe vậy dừng bước, anh chỉ muốn nhìn thấy cô thôi thế nhưng sau cùng cũng phải đi theo người phụ nữ kia.
Bọn họ đi tới bể bơi trước nhà thì dừng lại, người phụ nữ đầu tiên hỏi han: “Chân cháu thế nào rồi?”
“Tốt hơn rồi, bước đi ổn định không chập choạng như lúc trước”
Người đàn ông trả lời.