Cô Vợ Gả Thay Của Trạm Thiếu

Chương 1



"Hối hận sao?" Một luồng hơi thở nóng bỏng đặc trưng của giống đực từ phía sau vây lấy cô, cánh môi hắn ghé sát lỗ tai, khiến cả người cô run rẩy.

Người đàn ông sau khi kết thúc liền đi phòng tắm tắm rửa, hắn tùy ý đặt tiền ở trên tủ đầu giường. Ngụy Vũ Manh cũng không có thời gian nhìn kĩ khuôn mặt của hắn, cô cố nén cảm giác khó chịu của thân thể, cầm lấy tiền thù lao chạy nhanh khỏi khách sạn.

Đến bệnh viện, cô đem toàn bộ tiền trong túi đưa cho bác sĩ.

"Bác sĩ, tôi có tiền, cầu xin ông hãy cứu mẹ của tôi."

"Cô trước hãy đi trả viện phí, chúng tôi ngay lập tức chuẩn bị giải phẫu."

"Tôi đi ngay đây!" Ngụy Vũ Manh nộp viện phí xong trở về, đứng ở cửa cầu nguyện cho mẹ nhất định không xảy ra chuyện gì.

Hai tiếng sau, cửa phòng phẫu thuật mở, bác sĩ đi ra.

"Ngụy tiểu thư, ca phẫu thuật của mẹ cô rất thành công, nhưng chúng tôi có một tin xấu cần báo cho cô."

"Chúng tôi phát hiện một khối u ác tính ở bàng quang của mẹ cô, nối liền nhiều mạch máu, hiện tại chúng tôi không dám dễ dàng động vào, cần đợi sau khi thương lượng mới ra quyết định."

Ngụy Vũ Manh cảm thấy như có sét đánh giữa trời quang, suýt chút nữa không đứng vững nổi.

"Vậy có thể nguy hiểm đến tính mạng không?"

"Điều này rất khó nói, nếu chẳng may động mạch xuất huyết, có thể khiến bệnh nhân bị sốc dẫn đến tử vong, vậy nên Ngụy tiểu thư, cô còn cần phải lại chuẩn bị một khoản tiền, bác sĩ chúng tôi sẽ thương lượng xem đến lúc đó phải giải quyết như thế nào."

"Vậy.. vậy lần này cần bao nhiêu tiền?"

"Làm giải phẫu với cả việc trị liệu sau đó, tốn khoảng 50 vạn."

50 vạn.. 50 vạn, cô biết đi đâu tìm 50 vạn này đây.

Nhưng vì tính mạng của mẹ, cô cần phải thử mọi biện pháp.

"Được, bác sĩ, xin cho tôi thời gian mấy ngày, tôi nhất định sẽ chuẩn bị đủ tiền."

"Vậy cô nhanh chóng lên, vì chúng tôi cũng không biết được khối u có thể đụng vào mạch máu không, một khi đụng tới sẽ xuất huyết nhiều, khi đó việc chữa trị sẽ khó khăn hơn rất nhiều."

"Tôi hiểu rồi." Cô vô lực ngồi xuống băng ghế, lòng nóng như lửa đốt, phải làm sao mới kiếm đủ 50 vạn trong vài ngày ngắn ngủi.

Cô móc di động ra tìm kiếm người có thể vay tiền, cuối cùng dừng lại ở tên cha cô, Ngụy An Quốc, tuy rằng thực không muốn lại cùng người gọi là cha này có bất kì liên hệ gì nữa, nhưng vì tính mạng của mẹ, cô không còn lựa chọn nào nữa.

Cô cuối cùng vẫn gọi cho Ngụy An Quốc.

"Cha, con có thể tìm cha lấy 50 vạn không, mẹ con hiện giờ cần số tiền này cứu mạng."

"Đúng lúc, con đang ở đâu, cha cũng có việc muốn tìm con, 50 vạn có thể thương lượng."

"Vậy con gửi địa chỉ cho cha."

Cắt đứt điện thoại, Ngụy Vũ Manh vừa rồi còn lo lắng đề phòng mới thoáng thả lỏng lại, nghe ý Ngụy An Quốc là đồng ý cho 50 vạn, như vậy mẹ liền được cứu rồi.

Cô tràn đầy chờ mong Ngụy An Quốc đưa tiền lại đây, thậm chí cảm thấy chính mình phía trước không nên đối với hắn có thái độ như vậy ác liệt, rốt cuộc có quan hệ huyết thống, đánh gẫy xương cốt còn dính gân.

Chỉ cần lần này hắn có thể cứu mẹ, chuyện hắn vứt bỏ vợ con trước đây, cô đều có thể không đi so đo.

Lần này Ngụy An Quốc tới bệnh viện rất nhanh chóng, người tới còn có mẹ kếÂn Phương cùng với người em gái cùng cha khác mẹ Ngụy Cẩm.

"Vũ Manh."

Nghe được giọng nói của Ngụy An Quốc giống như thấy được cọng rơm cứu mạng, cô vội vàng đứng dậy.

"Cha, người mang tiền đến sao?"

"Chuyện tiền bạc dễ nói, bây giờ cha đối với con chỉ có một yêu cầu, chỉ cần con đồng ý, cha liền lấy 50 vạn cứu mẹ con."

Sự chờ đợi nháy mắt cứng đờ trên mặt Ngụy Vũ Manh, vẫn là nhịn không được hỏi.

"Điều kiện gì?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.