Cô Vợ Hoàn Hảo

Chương 18: Phẩm chất thấp kém



Nghe Lý Khả nói, tôi bỗng thấy lơ mơ, trong đầu cảm thấy thiếu chân thực.

Mỹ nữ kiêu ngạo lạnh lùng Tô Tuyết lại đồng ý làm thật với tôi?

Không! Chắc chắn là tôi đang nằm mơ!

Là kẻ thất bại quá lâu nay đột nhiên gặp chuyện tốt, sao tôi dám tin đây là sự thật chứ. Tôi liền đưa tay véo mạnh vào chân mình một cái!

Đau!

Chứng tỏ tôi không nằm mơ, đêm nay tôi thực sự có thể làm chuyện đó với Tô Tuyết.

“Thế nào? Có nghe thấy tôi nói gì không?”, thấy tôi ngây người ra không trả lời, Lý Khả uể oải hỏi.

Tôi vội vàng gật đầu, nói: “Biết rồi, biết rồi”.

Lý Khả “ừ” một tiếng, nói: “Nửa tiếng nữa chúng ta xuất phát”.

Tôi đồng ý rồi vội vàng vào phòng tắm, bắt đầu đánh răng rửa mặt.

Xong xuôi, tôi bắt đầu ngồi đợi trên ghế sofa ở phòng khách.

Tôi chờ tầm 20 phút thì Lý Khả bước ra từ phòng ngủ của Tô Tuyết. Hôm nay Lý Khả ăn vận rất thời thượng và đầy gợi cảm, bên trên là chiếc sơ mi xếp ly hoa màu trắng, bên dưới là một chiếc váy ngắn bó sát quanh hông màu trắng. Không biết vị đại thần dung tục nào thiết kế ra chiếc váy ngắn kiểu này, ngắn thật đấy, chỉ có thể miễn cưỡng che đi đôi mông cong vút của Lý Khả, để lộ ra cặp đùi trắng như tuyết, tròn trịa mà lại thon thả, nhìn mà mồm miệng tôi khô khốc.

“Đi thôi”, Lý Khả không biết ý nghĩ dung tục của tôi, điềm nhiên nói.

Tôi và Lý Khả không đi xe, sau khi rời khỏi biệt thự của Tô Tuyết, chúng tôi đi bộ.

Trên đường, Lý Khả đi phía trước, tôi đi phía sau. Nhìn bóng lưng yêu kiều của cô ta, tôi tưởng tượng nếu cô ta là vợ tôi thì tốt biết mấy, khi ngủ mà được ôm cô ta từ phía sau chắc sẽ rất dễ chịu.

“Hứa Lương”, bỗng nhiên, Lý Khả hét lên.

Tôi giật mình, có lẽ nào cô nàng này biết đọc suy nghĩ, biết rằng tôi đang muốn “chịch” cô ta?

Tôi bình tĩnh “ừ” một tiếng, nói: “Sao đấy”.

Lý Khả nói: “Anh đường đường là đàn ông, có chân có tay, sao lại cam tâm làm chuyện này?”

Tôi bất lực thở dài một tiếng, nói: “Tôi cũng lâm vào bước đường cùng rồi, nếu không thì tôi cũng không muốn. Dù cô có tin hay không, thì tôi cũng nghĩ rằng mọi kẻ xấu trên đời đều là bị ép buộc. Không ai sinh ra đã muốn làm chuyện xấu, tương tự, không ai sinh đã muốn vứt bỏ sự tôn nghiêm của mình để kiếm tiền. Bọn họ đều có những nỗi khổ cực chẳng đã mới phải làm vậy”.

Nghe tôi nói thành khẩn như vậy, Lý Khả có vẻ hứng thú với tôi, cô ta dừng bước quay đầu nhìn tôi hỏi: “Nói cho tôi nghe, nỗi khổ của anh là gì nào?”

Tôi nói: “Bố tôi ham mê cờ bạc, nợ tiền vay nặng lãi, nếu trong một tuần không trả đủ tiền, ông ấy sẽ bị chặt tay chân, nên tôi…”

Tôi chưa nói dứt lời, Lý Khả liền xua tay ngắt lời tôi: “Hứa Lương, tôi phát hiện da mặt anh rất dày”.

Tôi ngạc nhiên, lấy làm lạ hỏi: “Sao da mặt tôi lại dày?”

Lý Khả tỏ vẻ cực kỳ chán ghét, nói: “Cái cớ vụng về của anh, tôi đã từng nghe rất nhiều đàn ông nói rồi, anh làm ơn đổi mới một chút được không? Thà anh nói thẳng với tôi, anh ham ăn lười làm, tôi sẽ không khinh thường chán ghét anh đến vậy!”

Tôi: “…”

Mẹ kiếp, tôi nói đều là sự thật, tại sao không ai tin tôi.

Được rồi, có lẽ trong mắt nhiều người, tôi chỉ là một kẻ lười làm ham ăn đáng kinh tởm.

Nếu đã vậy thì tôi cũng chẳng thèm giải thích.

Theo cách nhìn của Lý Khả, tôi không nói nghĩa là tôi ngầm thừa nhận, cô ta liền tiếp tục cười nhạo tôi: “Câm rồi à? Không còn gì để nói phải không?”

Tôi uể oải nói: “Tin hay không tùy cô, dù sao điều tôi nói đều là sự thật”.

Lý Khả hừ lạnh: “Kẻ nào càng hèn lại càng thích đạo đức giả, thảo nào chị họ tôi lại chán ghét anh như vậy, hóa ra là có lý do cả. Biết hành động hiện giờ của anh gọi là gì không? Hừ, rõ ràng bán thân mà còn muốn lập miếu thờ trinh tiết”.

Tôi: “….”.

Được rồi, tôi tiếp tục nhẫn nhịn, hi vọng cũng sẽ có ngày mở mày mở mặt, đến lúc đó tôi phải chà đạp lên người phụ nữ tầm nhìn hạn hẹp, coi thường người khác Lý Khả này.

Sau đó, Lý Khả không nói chuyện với tôi nữa, tôi cũng không thèm để ý đến cô ta.

Đầu tiên, cô ta dẫn tôi đi từ đầu đến cuối trung tâm thương mại mua quần áo, sau đó dẫn tôi đi chăm sóc da, cuối cùng là đi cắt lại một kiểu tóc thời trang hơn.

Vào tiệm cắt tóc, nhìn trong gương thấy mình ăn mặc lộng lẫy, tôi gần như bị sốc, hóa ra mình sửa soạn một chút thì cũng có thể đẹp đến vậy.

Bước ra khỏi tiệm cắt tóc, Lý Khả nhìn tôi từ trên xuống dưới, nói: “Kẻ thấp kém như anh nhìn cũng vừa mắt đấy, chỉ tiếc là toàn thân đầy mùi thảm hại”.

Tôi: “……”

Ngay sau đó, Lý Khả dẫn tôi về biệt thự của Tô Tuyết.

Tô Tuyết ngồi trên sofa xem ti vi, vừa liếc nhìn tôi, cô ấy lập tức ngây ra, đầu tiên có vẻ ghét bỏ, sau đó dần trở thành chối bỏ.

Lý Khả mỉm cười, nói: “Chị họ, không làm chị thất vọng chứ?”

Tô Tuyết thở dài một tiếng, nói với giọng bất lực: “Chuyện đến nước này còn biết làm sao, chị…đành chấp nhận số phận thôi”.

Nói xong, cô ấy tắt tivi, về phòng ngủ của mình. Lý Khả đi theo sau. Bỗng chốc, một mình tôi bị vứt lại trong phòng khách.

Tôi thấy ngứa ngáy, không biết hôm nay tới khi nào thì được làm chuyện đó với Tô Tuyết.

Trong nỗi giày vò vì mong chờ, tôi chờ mãi đến tối, Tô Tuyết tắm xong liền đi thẳng vào phòng ngủ.

Lý Khả liếc nhìn tôi, nói: “Mau lên”.

Tôi gật đầu, lập tức vào phòng tắm ngay, cứ nghĩ đến chuyện sắp được làm chuyện chính với Tô Tuyết thì tôi lại thấy kích động.

Nửa tiếng sau, tôi đến phòng ngủ của Tô Tuyết.

Tô Tuyết đã nằm trên giường, vừa thấy cô ấy, suýt thì tôi phụt máu mũi.

Chắc Tô Tuyết muốn đốt cháy hoàn toàn ngọn lửa trong tôi, nên ăn mặc rất khêu gợi, bên trên mặc một chiếc váy đồng phục màu hồng, chân không!

Lờ mờ nhìn thấy làn da trắng như tuyết trước ngực!

Bên dưới cô mặc tất lưới màu đen, cơ thể gợi cảm nằm nghiêng trên giường, đúng là vật báu chốn nhân gian.

Tôi nuốt nước miếng, đi đến bên giường và ngồi xuống.

Vẻ mặt Tô Tuyết hiện rõ vẻ miễn cưỡng, rõ ràng, nếu không đến nước vạn bất đắc dĩ, cô ấy sẽ không làm chuyện này với tôi.

“Mau lên”, Tô Tuyết từ từ nhắm mắt lại, bắt đầu nằm ngửa ra.

Tôi có thể cảm nhận rõ trái tim mình đang đập dữ dội trong lồng ngực, kèm theo hơi thở nặng nề ép xuống cơ thể.

Tôi định hôn Tô Tuyết, nhưng cô ấy cảnh cáo tôi không được hôn!

Lúc này, tôi đành thò tay cởi bỏ áo đồng phục trên người cô ấy, cảnh tượng đẹp đẽ đó khiến tôi ngây dại, một lúc lâu sau tôi mới phản ứng lại, tôi bắt đầu mạnh tay xé rách tất chân của Tô Tuyết, chiếc tất lưới lập tức bung ra.

Ực!

Tôi không kìm được mà nuốt nước miếng, bắt đầu tách đôi chân thon thả của Tô Tuyết ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.