Cô Vợ Khế Ước Của Tổng Tài

Chương 101: Doãn Tư Thần phúc hắc



Doãn Tư Thần lãnh đạm nói: "Nếu không thoải mái thì không cần đi theo tới đây!"

Thấy anh lạnh lùng, ánh mắt Cố Hề Hề đầy đau xót.

Quả nhiên.. Lâm Tiểu Nhã nói đúng! Anh thật sự vẫn không thể quên cô ấy! Lâm Tiểu Nhã vừa xuất hiện, anh liền lãnh đạm với mình. Cũng tốt, tối nay mình sẽ thành toàn cho hai người họ.. Sau khi sinh ra đứa bé này, mình và Doãn gia sẽ hoàn toàn kết thúc!

Mặc Tử Hân vẫn bộ dáng tao nhã lễ phép: "Cố tiểu thư khách sáo, chúng tôi cũng vừa mới đến, chờ chưa lâu!"

Doãn Tư Thần đặc biệt không ưa dáng vẻ Mặc Tử Hân làm bộ dạng thông cảm cho Cố Hề Hề. Vợ của anh cần người đàn ông khác thông cảm quan tâm sao?

Đọc FULL bộ truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc tại đây.

"Đến đây ngồi!" Doãn Tư Thần nói với Cố Hề Hề, âm thanh lạnh băng không cho phép cự tuyệt.

Cố Hề Hề cũng không chần chừ, lập tức ngồi xuống bên cạnh anh. Doãn Tư Thần tràn đầy khiêu khích nhìn Mặc Tử Hân. Cả ngày hôm nay thi thố so tài đủ thể loại, golf, bơi lội, bida, bóng bàn, quần vợt, hai người có thắng có thua. Nhưng về Cố Hề Hề, anh ta đừng hòng giành được!

Mặc Tử Hân điềm đạm nói: "Tình cảm vợ chồng của Doãn tổng và Cố tiểu thư thật khiến người khác hâm mộ!"

Mặc Tử Hân đã liên tục gọi Cố Hề Hề là Cố tiểu thư hai lần, mà không gọi Doãn phu nhân! Ý sâu xa của anh ta thì lần này ngay cả Cố Hề Hề cũng hiểu. Cô nhíu mày, nhưng trong trường hợp này cô không thích hợp mở miệng, im lặng vẫn là hơn.

Doãn Tư Thần đáp lại: "Đúng vậy, tình cảm vợ chồng chúng tôi vẫn luôn tốt như vậy!"

Mặc Tử Hân nghe câu này, chỉ quỷ dị cười một tiếng mà không có đáp lời.

Cố Hề Hề nhẹ nhàng đằng hắng nói: "Tôi hơi đói.."

Lời nói này đã thành công trong việc dẹp loạn cuộc đấu khẩu giữa hai người đàn ông. Thấy chủ nhân tỏ ý như vậy, quản gia liền ra lệnh hai đầu bếp bưng bữa tối lên phục vụ mọi người.

Lúc này Lâm Tiểu Nhã đã cầm thẻ mở cửa, hài lòng đắc ý bước vào phòng nghỉ riêng của Doãn Tư Thần và Cố Hề Hề. Cô ta nhẹ nhàng vuốt ve cánh hoa tinh xảo trên giường, vẻ mặt gian manh muốn cười ra tiếng!

Cố Hề Hề, cô thật là ngu, vẫn dễ lừa gạt như vậy! Nếu đây là cơ hội cô cho tôi, không tận dụng một chút thì phụ lòng người bạn tốt như cô rồi!

Lâm Tiểu Nhã càng nghĩ càng vui vẻ, tưởng tượng một lát đây trên giường lớn này sẽ có thân hình hoàn mỹ của Doãn Tư Thần lăn lộn cùng cô ta, chỉ cần nghĩ đến vóc người đẹp cường tráng của anh, cô ta không thể khống chế tâm tình mà run rẩy ham muốn!

Bên đây bữa ăn tối vẫn đang diễn ra..

Tiểu A đột nhiên đi vào thấp giọng nói điều gì đó bên tai Doãn Tư Thần, nói xong thì lui về sau một bước, đứng yên chờ chỉ thị. Tầm mắt Doãn Tư Thần rất nhanh quét qua Cố Hề Hề đang an tĩnh dùng cơm bên cạnh.

Có lẽ là cảm nhận được ánh mắt sắc bén của đối phương, Cố Hề Hề theo bản năng ngẩng đầu lên nhưng chỉ kịp thấy gò má Doãn Tư Thần.

"Cảm ơn đã tiếp đãi, hôm nay thật sự rất thoải mái!" Mặc Tử Hân nhạy bén phát hiện Doãn Tư Thần và Cố Hề Hề liếc nhìn nhau, trên thực tế anh ta rất mong đợi nhìn thấy biểu tình của Doãn Tư Thần khi phát hiện người nằm trên giường tối nay lại là cô bạn gái cũ!

Mặc Tử Hân ưu nhã lau miệng, bày tỏ mình ăn xong. Hiện tại trong lòng Cố Hề Hề tâm tình cũng không tốt, không có khẩu vị gì để ăn nên cũng lau miệng bày tỏ đã ăn xong.

Doãn Tư Thần thấy hai người ăn ý như vậy, đáy lòng thầm đè nén lửa giận.

"Tiểu A, đưa Mặc tổng về phòng nghỉ ngơi!" Doãn Tư Thần nói với Tiểu A: "Bất kể Mặc tổng cần gì, đều phải đáp ứng đầy đủ!"

"Dạ, tổng giám đốc!" Tiểu A lập tức xoay người nói với Mặc Tử Hân: "Mặc tổng, mời!"

"Cảm ơn!" Mặc Tử Hân ý vị sâu xa nhìn Doãn Tư Thần và Cố Hề Hề, rồi xoay người đi theo Tiểu A.

Mặc Tử Hân vừa đi, Doãn Tư Thần đột nhiên quay đầu nhìn Cố Hề Hề: "Phu nhân của tôi, em có ý gì? Nghe nói tối nay em muốn đến khu hai nghỉ ngơi?"

Ánh mắt Cố Hề Hề hốt hoảng: "Đúng vậy, tôi đã nói với Nhược Na tối nay muốn ngủ chung với cô ấy.." Cô không dám nói thật, không biết tại sao vừa đụng phải ánh mắt Doãn Tư Thần, cô liền chột dạ..

"Được! Nếu phu nhân của tôi đã muốn vậy, tôi sao có thể làm khó em chứ?" Doãn Tư Thần cười rất cởi mở: "Vậy tôi về phòng nghỉ ngơi, người đâu, đưa thiếu phu nhân đến khu hai!"

"Dạ!" Tiểu B tiến lên một bước, nhìn Doãn Tư Thần và Cố Hề Hề, trong lòng thở dài một hơi: Ông chủ và bà chủ cãi nhau, làm nhân viên là mệt mỏi nhất!

Cố Hề Hề cũng có một chút tức giận, đứng lên xoay người đi theo Tiểu B. Cô bước đi mà đáy lòng một trận ê ẩm.

Doãn Tư Thần quả thật không kịp đợi muốn ở cùng Lâm Tiểu Nhã mà! Quả nhiên mình mới là người dư thừa mà!

Nhìn bóng lưng Cố Hề Hề rời đi, trong mắt Doãn Tư Thần xẹt qua tia lạnh như băng.

Con chuột đồng nhỏ này lá gan càng ngày càng lớn rồi! Lại dám đưa phụ nữ lên giường của mình? Doãn Tư Thần này không rẻ mạt như vậy! Không phải loại phụ nữ nào cũng leo lên giường của tôi được!

Thời điểm Tiểu A trở lại, trên mặt không có gì khác thường, đứng bên cạnh Doãn Tư Thần chờ lệnh.

"Tối nay nghỉ ở thư phòng!" Doãn Tư Thần bỏ lại khăn ăn, đứng lên: "Sẵn tiện đem tài liệu về Mặc gia đến cho tôi! Mặc Tử Hân cao ngạo như vậy không phải là ỷ vào bối cảnh chính trị của Mặc gia sao? Tôi ngược lại muốn xem hắn có bối cảnh gì mà lại dám có ý với Cố Hề Hề!"

"Dạ, tổng giám đốc!" Tiểu A lập tức rời đi.

Lâm Tiểu Nhã nằm trên giường chờ đến hơn mười một giờ đêm cũng không thấy Doãn Tư Thần vào phòng. Nghe mọi người nói dạ tiệc kết thúc rất sớm mà.. Dù Doãn Tư Thần nói chuyện với Mặc Tử Hân, lúc này cũng phải xong rồi chứ! Chẳng lẽ thẻ phòng Cố Hề Hề đưa là giả?

Cố Hề Hề.. Cô dám lừa tôi?

Không đúng! Trong căn phòng này có đồ của hai người, rõ ràng là phòng của Doãn Tư Thần và Cố Hề Hề. Như vậy Doãn Tư Thần đi đâu?

Lâm Tiểu Nhã dĩ nhiên không biết Doãn Tư Thần đã đến thư phòng, nghiên cứu mạng lưới thế lực của Mặc gia.

Tiểu A thân là một thư ký tài năng, điều tra tài liệu đương nhiên là chuyện bình thường đối với cậu ta. Gặp chỗ Doãn Tư Thần không hiểu, Tiểu A liền giải thích. Hai người ở trong thư phòng nghiên cứu đến nửa đêm, cuối cùng biết rõ mọi quan hệ của Mặc Tử Hân và Mặc gia.

Doãn Tư Thần ném bút trong tay lên bàn, khẽ nhếch miệng, khóe mắt hẹp dài nheo lại theo, nói: "Nếu Mặc Tử Hân tự tin như vậy, tôi ngược lại muốn xem chờ tôi chặt đứt cánh tay của hắn, hắn còn lợi thế gì mà nói chuyện hợp tác? Mặc dù ý bà nội cũng không tệ, nhưng để tôi xem thử hắn có tài cán gì?"

Tiểu A đứng bên cạnh, trong lòng mặc niệm cho Mặc Tử Hân. Bị tổng giám đốc để mắt tới, quả nhiên đều không có kết quả tốt!

"Tiểu A, hãy điều tra người này!" Doãn Tư Thần ném phi tiêu phóng vào phần tài liệu của một quan viên chuyên trách kinh tế: "Về phía lực lượng của quân đội thì không tiện ra tay, nhưng nếu chỉ là thành phần về kinh tế thì không có gì đáng ngại! Người này là người đã trợ giúp rất nhiều cho Mặc Tử Hân, trong việc giúp Mặc gia quật khởi thì hắn cũng được xem công thần đứng thứ ba, vậy thì xử lý hắn đi!

" Dạ, tổng giám đốc! "Tiểu A đáp mà không giấu được nụ cười trong mắt.

Trước kia tổng giám đốc cũng từng không ngần ngại mà xử lý nhiều người, nhưng mỗi người họ đều là vì có phát sinh mâu thuẫn trong việc hợp tác. Còn tên quan viên kinh tế này lại là vì ngài không vừa mắt Mặc Tử Hân mà xử, thì ra nguyên nhân lại do hồng nhan!

Mị lực của thiếu phu nhân quả nhiên không giống bình thường!

" Nhớ làm nhanh gọn! "Doãn Tư Thần không chút để ý, nói:" Tôi không hy vọng Mặc Tử Hân có thời gian để phản kích lại. Tôi nhớ trước đây từng có tin tức về đời tư của một quan viên bị tung lên truyền thông, có phải người này?

"Dạ, tổng giám đốc, đúng là hắn ta!" Tiểu A lập tức trả lời.

"Tốt! Biết nên làm thế nào rồi chứ?" Doãn Tư Thần hài lòng gật đầu.

"Dạ, biết!" Tiểu A hành lễ rồi xoay người rời khỏi thư phòng.

Doãn Tư Thần lúc này mới hài lòng đi nghỉ ngơi.

Còn bên kia, Cố Hề Hề được Tiểu B dẫn tới khu hai nghỉ ngơi cùng Mộc Nhược Na. Nhưng cô làm thế nào cũng không ngủ được, cứ trằn trọc mãi.

Mộc Nhược Na đã nhịn một buổi chiều, giờ thấy Cố Hề Hề như vậy liền nhịn không nổi nữa: "Nếu đã không buông bỏ được, sao còn muốn nhường Doãn Tư Thần cho người phụ nữ kia? Không phải tôi đã nói với cô là đừng có bánh bèo như vậy, sẽ bị người khác ức hiếp và lợi dụng sao?"

Cố Hề Hề trầm ngâm chốc lát: "Tôi hiểu ý cô.. Tôi cũng biết Lâm Tiểu Nhã chưa chắc thật lòng hối cải, nhưng cậu ấy chỉ còn sống được một tháng, tôi thật sự không đành lòng! Huống chi thái độ Doãn Tư Thần đối với tôi thì cô cũng thấy mà! Nếu tôi và anh ấy đôi bên cùng có tình cảm, tôi đương nhiên không bánh bèo như vậy.. Nhưng sự thật thì sao? Doãn Tư Thần và Lâm Tiểu Nhã còn chưa dứt tình xưa! Tôi cứ chiếm chỗ của người ta thì coi ra gì chứ?"

"Cho nên cô cao thượng mà đưa Lâm Tiểu Nhã lên giường của Doãn Tư Thần?" Mộc Nhược Na không nhịn được lắc đầu nói: "Ngu thật đó, không nghĩ cô ngu như vậy!"

"Nhược Na, tôi biết mình rất ngu, nhưng sớm hay muộn tôi cũng phải rời khỏi Doãn gia, sớm một ngày hay chậm một ngày thật ra không có gì khác nhau." Cố Hề Hề thấp giọng nói.

Mộc Nhược Na thật sự không biết nên nói gì nữa, chỉ đành lảng sang chuyện khác để dời sự chú ý của Cố Hề Hề: "Cô không cảm thấy thái độ của Mặc Tử Hân đối với cô có chút đặc biệt sao?"

"Ừa, quả thật có chút kỳ lạ.." Cố Hề Hề thành thật trả lời: "Tôi cũng không biết tại sao, nhưng thật sự là tôi gặp mặt anh ta mới chỉ có vài lần. Hơn nữa mỗi lần gặp cũng không có tiếp xúc gì nhiều."

Mộc Nhược Na sắc bén nói: "Cô chưa từng nghĩ đến việc tìm hiểu nguyên nhân?"

Cố Hề Hề mờ mịt lắc đầu.

"Thôi được rồi, thật ra lúc tôi nhàn rỗi không có việc gì làm, cũng đã nghe được một vài chuyện." Mộc Nhược Na chớp chớp mắt, định kể ra chút thông tin mà cô đã tìm hiểu được.

Mộc Nhược Na thân là phó tổng giám đốc công ty Ody, đương nhiên là luôn nhạy bén trong việc tìm hiểu thông tin.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.