Thượng Kha lấy ly rượu trên bàn kề lên môi, một ngụm uống hết! Một ly Bacardi xuống bụng lan tỏa một ngọn lửa, trong nháy mắt thiêu đốt toàn thân. Thượng Kha nhẹ nhàng nhắm mắt lại, thời điểm đôi mắt anh chậm rãi mở ra thì đã khôi phục lại ý chí chiến đấu.
Khoé mắt hep dài của Doãn Tư Thần nhếch lên sự đắc ý, anh chính là có ma lực như thế này, một lời nói có thể khiến người bên cạnh tin tưởng và thần phục.
Bởi vì anh chính là Lang Vương, đối với anh, việc khống chế tâm một người, dù là nam hay nữ đều dễ như trở bàn tay.
Chỉ trừ cô ấy.. trên đời này người anh không muốn khống chế chỉ có cô, không phải anh không muốn có cô, mà là anh muốn đối phương cam tâm tình nguyện với anh..
Nhìn bóng dáng Thượng Kha xoay người rời khỏi, ngón tay thon dài của Doãn Tư Thần từ từ lướt trên vách tường, lại nâng ly rượu lên tiếp tục thưởng thức.
Đọc FULL bộ truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc tại đây.
Đã tới lúc rồi, Nhiễm Tịch Vi, để tôi xem rốt cuộc bí mật của cô là gì!
Ly rượu đặt mạnh trên bàn, thân ảnh cao lớn đĩnh bạt tức khắc đứng lên biến mất ở cửa phòng.
* * *
Khoảnh khắc Kiều Kỳ tiến vào đã sớm nhận ra một điều không bình thường, bộ dáng của Nhiễm Tịch Vi có vẻ còn khẩn trương hơn so với anh..
"Đau quá.. người ta là lần đầu tiên đó.." Nhiễm Tịch Vi cố ý mở miệng nói chuyện để phân tán sự chú ý của Kiều Kỳ: "Anh có tính toán chịu trách nhiệm với em không?"
Kiều Kỳ làm động tác hờ, đưa tay hất mái tóc đang lòa xòa trên mặt Nhiễm Tịch Vi, từ từ cảm nhận lại sự khác biệt anh đang nghi ngờ, mở miệng cười nói: "Em muốn tôi chịu trách nhiệm thế nào? Ly hôn với Điệp Y? Sau đó lấy em?"
Nhiễm Tịch Vi cắn răng chịu đựng sự đau đớn như bị xé rách ra từng mảnh từ chỗ sâu nhất trong cơ thể, gương mặt miễn cưỡng cười: "Điệp Y là bạn tốt nhất của em mà, em sao có thể làm vậy chứ?"
Kiều Kỳ nghe câu trả lời này thì ánh mắt lộ rõ tia hài hước.
Ha hả.. Giờ rốt cuộc đã nhớ ra người đàn ông đang lăn lộn với cô là chồng của bạn thân nhất của cô sao?
Nhiễm Tịch Vi tựa hồ cảm giác được Kiều Kỳ đang nghĩ gì, liền nói: "Em thật ra không có lòng tham gì cả, em nguyện ý là người phụ nữ đứng sau lưng anh, dù cả đời không được quang minh chính đại ở bên cạnh.."
Động tác Kiều Kỳ tức thì nhanh hơn một ít: "Phải không? Em thật sự không cần gì cả?"
Sắc mặt Nhiễm Tịch Vi trắng bệch, nhưng cố nén nói tiếp: "Đúng vậy, chỉ cần trong lòng anh có em, vậy là đủ.."
Thân thể Kiều Kỳ vốn dĩ cường tráng, hơn nữa anh đang cố tình kéo dài thời gian, lúc này sắc mặt Nhiễm Tịch Vi ngày càng khó coi.
Rốt cuộc Nhiễm Tịch Vi mở miệng: "Kiều Kỳ, em thật sự rất thích anh. Chỉ là lúc ấy anh và Điệp Y đã ở bên nhau, em chỉ đành giấu kín tình cảm.. Kiều Kỳ, em không nói đùa, em không cần danh phận gì cả! Em chỉ muốn.. nếu được, anh hãy dành thời gian nhiều hơn cho em, giống như bây giờ vậy."
Kiều Kỳ lấy tay vuốt ve đỉnh đầu Nhiễm Tịch Vi, nói: "Vậy thì sáu năm qua em đã đi đâu? Tịch Vi, giờ em đã là người của tôi, chẳng lẽ không muốn nói cho tôi biết?"
Nhiễm Tịch Vi không nghĩ Kiều Kỳ sẽ hỏi đến vấn đề này nên bỗng dưng do dự. Người đàn ông này không phải là một Thượng Kha cả tin, càng không phải là tên ngốc Doãn Tư Dược. Nếu cô ta nói dối thì anh hoàn toàn có thể tra ra được!
Thật ra đáng sợ nhất không phải kiểu người lãnh khốc tà mị như Doãn Tư Thần, mà chính là những người bộ dáng phúc hậu tủm tỉm cười, trông có vẻ vô hại nhưng kỳ thật thủ đoạn thông thiên như Kiều Kỳ!
Không lẽ anh ta đã nhận ra cơ thể mình có gì không thích hợp? Chỉ sợ muốn giấu nữa cũng không được! Bây giờ Kiều Kỳ chính là lựa chọn cuối cùng, vậy thì phải cật lực giữ lấy!
Trong lòng hạ quyết tâm, Nhiễm Tịch Vi vòng tay ôm lấy lưng Kiều Kỳ, vẻ mặt thụ hưởng sự tiến công của Kiều Kỳ, có vẻ gian nan trả lời: "Em.. thật ra em luôn ở Đức."
Ánh mắt Kiều Kỳ tựa như tin tưởng, hôn lên trán cô ta: "Vậy vì cái gì mà Tư Thần tìm em lâu như vậy lại không có tin tức?"
Nhiễm Tịch Vi bị lăn lộn hết cả hơi, đôi mắt rã rời, bắt đầu lơ là cảnh giác, nghe câu hỏi này thì buột miệng thốt ra: "Bởi vì em phải phẫu thuật.."
Phẫu thuật?
Ánh mắt sắc bén của Kiều Kỳ đảo một vòng khắp thân thể Nhiễm Tịch Vi, đôi mắt của anh đã nhìn không biết bao nhiêu phụ nữ, chỉ cần một nơi nào trên cơ thể có đụng đến dao kéo thì chỉ một cái liếc mắt là anh đã nhận ra.
Nhưng thân thể này của Nhiễm Tịch Vi hoàn toàn tự nhiên, không hề có dấu vết của dao kéo.
Nếu có chỗ nào đó không thích hợp.. thì chính là nơi đó..
Kiều Kỳ còn muốn tiếp tục hỏi, cơ thể Nhiễm Tịch Vi đột nhiên căng lên, cô ta ôm lấy eo Kiều Kỳ van xin: "Kiều Kỳ, em không chịu nổi nữa.."
Kiều Kỳ cười nhạt, lập tức đẩy nhanh tốc độ.
Nhiễm Tịch Vi nằm phờ phạc trên giường, Kiều Kỳ rời khỏi cô ta giống như chưa có việc gì xảy ra, chậm rãi mặc quần áo và chuẩn bị rời đi.
Nhiễm Tịch Vi tức khắc ngồi dậy: "Anh.. anh phải đi sao?"
"Nếu không thì sao?" Kiều Kỳ quay lại, cười ý vị thâm trường: "Vừa rồi không phải em nói nguyện ý làm người phụ nữ thầm lặng sau lưng tôi, không cần danh phận sao?"
Nhiễm Tịch Vi cắn môi, hốc mắt đỏ lên, bộ dạng khó xử đau lòng: "Đúng, là em thích anh, nên nguyện ý vĩnh viễn làm người phụ nữ lén lút. Kiều Kỳ, giờ em chẳng có gì, mọi thứ đều đã cho anh. Anh đừng phụ em!"
Kiều Kỳ khóa thắt lưng chỉnh tề, nụ cười càng thêm thâm thúy: "Vậy tôi như thế nào mới là không phụ em?"
"Em.. em.. em muốn vị trí nữ chính, có được không?" Nhiễm Tịch Vi dè dặt mở miệng hỏi.
Kiều Kỳ bật cười.
Nhiễm Tịch Vi lại càng ra vẻ ủy khuất, như thể cam chịu không nói ra, đây là diễn xuất bẩm sinh mà cô ta thành thạo nhất.
Kiều Kỳ không trả lời câu hỏi này, mà lấy từ trong túi áo khoác ra một tập chi phiếu, nhanh tay ghi xoát xoát một dãy số rồi xé tờ chi phiếu đặt trên bàn.
"Đây là một trăm vạn, hẳn là đủ cho em tiêu xài trong thời gian dài." Kiều Kỳ cười thâm ý: "Em tận lực dỗ dành Điệp Y để lấy số điện thoại của tôi là vì ngày hôm nay? Tôi đã thỏa mãn nguyện vọng của em rồi!"
Nhiễm Tịch Vi tức thì bày ra bộ dáng như thể chịu vũ nhục, nước mắt nức nở nhìn Kiều Kỳ, một chiêu này trước đây đối với Thượng Kha cực kỳ hiệu quả, cô ta chỉ cần khóc thì Thượng Kha chỉ có một con đường là đầu hàng.
Đáng tiếc.. hiện tại trước mặt cô ta là Kiều Kỳ!
Anh không nói thêm câu dư thừa nào nữa, cầm lấy đồ đạc của mình rồi xoay người bỏ đi.
"Tôi sẽ cho em một vai diễn, nhưng tuyệt đối không phải vai nữ chính." Kiều Kỳ nói xong thì đóng sầm cửa lại.
Nhiễm Tịch Vi lúc này lập tức nhảy xuống giường, nắm lấy tờ chi phiếu trên bàn, ánh mắt lập loè có vẻ như ý.
Cái cô ta cần không phải vai diễn nữ chính, mà là tiền!
Cô ta cần tiền, cần một cách điên cuồng!
Sở dĩ cô ta bỏ qua Thượng Kha mà chọn Kiều Kỳ, không phải vì Thượng Kha không có tiền. Mà chính là vì mỗi nguồn tiền mà Thượng Kha chi ra thì Mộc Nhược Na đều biết. Còn Kiều Kỳ thì hoàn toàn khác, tiền của Kiều Kỳ thì căn bản Điệp Y không thể quản được.
Kiều Kỳ rời khỏi khách sạn liền lấy di động ra gọi.
Chưa đến năm phút sau thì Doãn Tư Thần đã chạy xe đến trước mặt anh.
Kiều Kỳ lên xe, nói với Doãn Tư Thần: "Quả nhiên cậu đoán đúng, Nhiễm Tịch Vi đúng là có vấn đề."
Kiều Kỳ không vội trả lời câu hỏi này, ngược lại truy vấn Doãn Tư Thần: "Cậu vì cái gì mà phải nhân cơ hội này bỏ đá xuống giếng? Cô ta giờ không phải đã thảm lắm rồi sao? Nói thế nào thì đó cũng là người bạn thanh mai trúc mã cùng lớn lên, cậu thật sự muốn ra tay tàn nhẫn?"
Ngón tay thon dài để trên tay lái hơi khẽ nhịp, gương mặt tà mị tựa như điêu khắc không chút cảm xúc: "Bất kỳ kẻ nào dám động đến Doãn gia, tôi tuyệt đối không buông tha." Doãn Tư Thần đạm mạc nói: "Không lẽ anh còn cảm thấy cô ta là Nhiễm Tịch Vi mà anh từng biết?"
Kiều Kỳ im lặng hai phút rồi trả lời: "Trước kia anh và cô ta cũng không có thân quen."
Doãn Tư Thần liền đổi đề tài: "Nói xem, cô ta có gì không ổn?"
"Cơ thể." Kiều Kỳ là người nhạy bén lỗi lạc, trực tiếp trả lời vào vấn đề chính: "Phụ nữ mà tôi chạm vào không được một ngàn người thì cũng là chín trăm! Dạng phụ nữ nào mà tôi chưa từng thấy? Cô ta đã nói dối! Cô ta nói mình ở nước Đức sáu năm qua, nhưng trực giác của tôi khẳng định cô ta ở Thái Lan! Tư Thần, cho người đi điều tra các bệnh viện phẫu thuật ở đó đi, có lẽ sẽ thu hoạch được gì đó."
Doãn Tư Thần ngẩn người, nhưng nhanh chóng phản ứng: "Anh nói cô ta.. cô ta đi Thái Lan là để phẫu thuật giới tính?"
Nhiễm Tịch Vi căn bản không phải phụ nữ?
Sao có thể?
Bọn họ là quen biết từ nhỏ, cùng lớn lên!
Không lẽ Nhiễm Tịch Vi là nam hay nữ mà anh cũng không nhận ra?
Kiều Kỳ và Doãn Tư Thần quen biết đã lâu, anh biết Doãn Tư Thần là người luôn thong dong điềm tĩnh, dù có cảm xúc thì sẽ khắc chế chỉ trong tích tắc.
Hiện tại để Doãn Tư Thần phải chấn động như vậy, đúng là hy hữu!
Doãn Tư Thần một chân đạp phanh, xe lập tức dừng lại ở ven đường.
Kiều Kỳ thiếu chút nữa bay đầu ra ngoài xe: "Này, cậu làm gì thắng gấp vậy!"
Vẻ mặt Doãn Tư Thần cực kỳ nghiêm túc: "Anh có chắc không?"
Kiều Kỳ tức giận trả lời: "Thằng nhóc này hỏi vậy là ý tứ gì? Anh vì cậu mà phải đi hiến thân, cậu còn nghi ngờ phán đoán của anh?"
Doãn Tư Thần vẫy vẫy tay, nói: "Không phải, tôi không phải ý này. Ý tôi là, lần này Nhiễm Tịch Vi trở về là vì.."
Kiều Kỳ định thần lại một chút, lát sau lại nói: "Cậu đang hoài nghi điều gì?"
Doãn Tư Thần lắc đầu: "Hiện tại chưa thể khẳng định, Nhiễm Tịch Vi trở về, người đầu tiên cô ta nhắm tới là tôi. Nhưng phát hiện không còn cơ hội gì với tôi thì chuyển hướng qua Doãn Tư Dược. Nhưng Doãn Tư Dược không có giá trị lợi dụng nhiều, cô ta lấy hết mấy chục tỷ trong tay Doãn Tư Dược rồi chuyển mục tiêu sang anh.."
Kiều Kỳ là người thông minh, ít nhất là so với Thượng Kha. Anh nghe lời nói của Doãn Tư Thần thì cũng dấy lên cảm giác quái lạ.
"Tôi nghi ngờ rằng Nhiễm Tịch Vi đang thiếu tiền, hơn nữa không phải số tiền nhỏ, cô ta giống như không còn kiên nhẫn mà muốn gấp gáp lấy đi tiền của tập đoàn Doãn thị. Nếu tôi nhớ không lầm thì anh cũng có cổ phần của tập đoàn Doãn thị.." Doãn Tư Thần đưa mắt nhìn qua Kiều Kỳ: "Thượng Kha cũng có."
Đúng vậy, cả Kiều Kỳ và Thượng Kha đều nắm trong tay cổ phần của tập đoàn Doãn thị, chỉ là số cổ phần đó khá ít nên hai người không nằm trong hội đồng quản trị.
Tuy nhiên nếu quy ra tiền, thì con số đó không hề nhỏ!