Có Vợ Là Cả Gia Tài

Chương 183: Kiên trì, kiếm tiền



Duy trì thói quen tập thể dục quả thực đã giúp cho thể chất của cô không dễ bị bệnh, cho dù bị bệnh, cũng chỉ cần hai vỉ thuốc là có thể giải quyết, đây là điều mà Hiểu Nhi khá tự hào.

Ít nhất, cơ thể của cô cũng không chịu thua kém, không liên lụy đến cái gia đình đổ nát này. Mà cô luôn tin rằng, sự nỗ lực của cả gia đình nhất định có thể làm cho gia đình hạnh phúc trở lại, ba sẽ tốt lên!

Vì vậy, cô nén uất ức, không ngừng nói với bản thân mình… phải tiếp tục kiên trì!

Bây giờ nghĩ lại, những chuyện đã qua thật sự vẫn không dám nhớ lại, nhưng quả thực cô cũng đã vượt qua ba năm không thể tưởng tượng nổi.

Mọi cảm xúc đều bị kìm nén ở tận đáy lòng, Hiểu Nhi sắp xếp lại những cảm xúc không nên có, mỉm cười tiếp tục đi làm.

Hôm nay, cố gắng giải quyết mấy việc gấp, Hiểu Nhi bận đến tận 8h tối.

Hiểu Nhi vừa liên hệ với khách hàng, vừa in tài liệu:

“Tôi đã gửi email cho ngài rồi! Phần chú thích dịch tay tôi cũng đã làm xong rồi, ngày mai tôi giửi cho ngài có được không?”

…..

Giọng nói của đối phương rất lo lắng, nhìn thời gian, cũng không tính là muộn, bên kia liên tục yêu cầu, vừa nghe đối tác đang ở khách sạn, sáng sớm mai phải bay, khoảng cách cũng không xa, tính toán một chút, Hiểu Nhi gật đầu:

“Vậy được rồi! Bây giờ tôi sẽ đưa qua cho ngài! In thêm một bản sao của bản điện tử?”

“Được! Không vấn đề gì!”

Sắp xếp, đóng lại tài liệu ở bên cạnh xong, Hiểu Nhi lại mở một tệp tài liệu khác, vừa in vừa thay quần áo.

Bởi vì là khách hàng đã hợp tác mấy lần nên Hiểu Nhi cũng khá yên tâm, nhưng cô cũng rất hiểu khách sạn Thế Gia Và Quốc tế, một bên bổ sung thêm câu lạc bộ cao cấp, KTV ở trong đó cũng khá nổi tiếng, tin đồn cũng không quá nghiêm trọng.

Theo thói quen cảnh giác, khi ra ngoài, cô sẽ mang theo kẹo bạc hà, còn mang theo một chai nước, một hộp thuốc, tất cả đều là đề phòng.

Khi làm bất cứ chuyện gì cũng phải luôn cẩn thận, một người phụ nữ ở bên ngoài, luôn luôn yếu thế, cô biết rất rõ hoàn cảnh của mình, vì vậy mấy năm nay cũng đã hình thành được thói quen, mỗi khi đi ra ngoài làm việc, cô đều rất cẩn thận, suy nghĩ nhiều hơn, chuẩn bị kỹ càng.

Khách sạn Thế gia và Quốc tế, Hiểu Nhi nhanh chóng liên hệ với giám đốc Tống của bên hợp tác.

Hai người gặp nhau ở đại sảnh, đưa tài liệu anh ta cần, Hiểu Nhi cũng thở phào nhẹ nhõm: “Giám đốc Tống, anh xem đã được chưa? Có vấn đề gì thì cứ tìm tôi!”

Lúc đi ra ngoài, cô còn mang theo cả vở ghi và bút.

“Hiệu suất làm việc của cô Giang rất cao, hơn nữa dịch cũng rất cẩn thận, làm việc cũng rất nghiêm túc, tôi rất tán thưởng!” Sau khi xem qua, xem mấy điểm quan trọng, người đàn ông gật đầu:

“Không có vấn đề gì!”

Sau đó, người đàn ông lấy túi tiền ra, lấy 9 triệu đưa cho cô: “Tiền dịch lần này! Làm phiền cô Giang rồi, còn bắt cô chạy đến đây một chuyến!”

Hiểu Nhi cười hihi nhận lấy tiền, còn chủ động đưa tay ra:

“Đâu có? Là tôi nên cảm ơn giám đốc Tống đã quan tâm! Sau nay nếu có công việc tốt như này, giám đốc Tống nhớ giới thiệu cho tôi! Anh biết đó, bây giờ giá phòng cao như vậy, tôi và mẹ dựa vào nhau mà sống, rất thiếu tiền!”

“Đương nhiên rồi! Lần trước nếu như không phải cô Giang phát hiện ra sai sót trong hợp đồng của tôi, tổn thất của tôi không chỉ có 3 tỷ!”

Bắt tay với cô, người đàn ông cũng rất vui vẻ, nhớ ra điều gì đó, anh ta vỗ trán hỏi:

“Cô không nói tôi cũng thực sự quên mất! Lúc nãy cùng ăn cơm, còn có một người bạn nói là anh ấy có một tài liệu bằng tiếng Anh rất khó, muốn tìm một người để dịch nó! Cô Giang, tiếng anh có thể chứ? Cũng chỉ có hai tờ, tôi đoán trả công cô 3 triệu cũng không thành vấn đề! Người ta là ông chủ lớn, không quan tâm đến một chút tiền đó! Nhưng, tài liệu kia của anh ấy rất quan trọng, có lẽ cô không thể đưa đi, chỉ có thể dịch trên máy tính của anh ấy! Tôi thấy hình như anh ấy có mang theo máy tính bảng….”

Hai trang tiếng anh, chắc cũng không quá nhiều chữ!

Sau đó, Hiểu Nhi mỉm cười:

“Không có vấn đề gì, tiếng Anh của tôi cũng rất chuyên nghiệp! Đúng lúc đã đến đây rồi, giám đốc Tống, làm phiền ông gọi điện thoại hỏi giúp tôi một chút! Làm ơn!”

3 triệu đối với người khác có thể cũng chỉ là chuyện nhiều hơn hay ít hơn một bộ quần áo, nhưng đối với cô mà nói, chính là hai chai truyền dịch, đã rất nhiều rồi.

“Được rồi, cô đợi một chút!”

Người đàn ông lấy điện thoại ra, quay người đi gọi điện thoại:

“….Aiyo, anh còn không tin tôi? Người tôi giới thiệu cho anh chắc chắn là một phiên dịch viên chuyên nghiệp! Người ta có còn có đạo đức nghề nghiệp! Hơn nữa không trong nghề cũng không hiểu về nghề đó, cô ấy dịch một lần là có thể hiểu được, như vậy chúng ta cũng không phải tự về nhà để nghiền ngẫm! Những phiên dịch kia còn làm cái gì, sớm thành thần rồi!”

Nghe thấy vậy, Hiểu Nhi không khỏi cong khóe miệng, vẫn đề cập đến chuyện tuyệt mật?

Không lâu sau, giám đốc Tống quay lại:

“Lão Kim này kinh doanh dược phẩm! Đang uống rượu và giao lưu trong KTV! Tôi đã hỏi giúp cô, anh ấy có thể thuê một phòng riêng cho cô, dịch trên máy tính của ông ấy, hai trang kia không thể mang đi, hơn nữa có lẽ còn phải tìm người để trông chừng cô, có lẽ là rất quan trọng, sợ cô giở trò! Anh ấy à, chỉ là quá lo lắng thôi! 6 triệu hai tờ A4, cửa sẽ được mở, người đừng ở bên ngoài, sẽ không làm phiền đến cô, cũng khiến cô yên tâm hơn, lần này anh ấy đang bàn chuyện lớn, cũng phải đến nửa đêm, sẽ không làm loạn với cô, điều này cô có thể yên tâm!”

Nói đến đây, đương nhiên Hiểu Nhi cũng không do dự, lập tức gật đầu:

“Được rồi, không vấn đề gì!”

Theo cô, hai tờ A4, với tốc độ của cô, nhiều nhất 1 tiếng có thể làm xong, hơn nữa thời gian còn không bằng đi đến khách sạn, lúc này tương đối nhiều người, an toàn.

Sau đó, Hiểu Nhi đi theo giám đốc Tống đến phòng KTV.

Ăn cơm xong đi ra ngoài, vừa đi đến cầu thang, vô tình nhìn xuống, từ xa, Trương Việt Khánh nhìn thấy Hiểu Nhi đang nói cười cùng với một người đàn ông, còn đang nhận tiền,

Trong lòng có chút khó chịu, thấy hai người dường như có động tác, anh ta vừa đi xuống, lại nhìn thấy hai người đi rẽ sang một bên, ma xui quỷ khiến thế nào anh lại đuổi theo.

Đi qua một đoạn đường, Hiểu Nhi nhìn thấy “lão Kim” trong miệng giám đốc Tống, một người đàn ông thô kệch nhưng lại mang đến cho người khác cảm giác lương thiện, hiền lành.

Mấy năm nay, gặp qua đủ loại người, Hiểu Nhi tin tưởng vào trực giác của mình, cảm giác đầu tiên, rất có quy tắc, không sao cả.

Người đàn ông liếc nhìn cô, dường như có chút không tin tưởng, lên tiếng, nói bằng tiếng anh: “Cô là phiên dịch viên? Nhìn thế nào cũng trông giống như một bình hoa?”

Khẽ cười một tiếng, Hiểu Nhi cũng dùng khả năng tiếng anh lưu loát của mình để nói:

“Đánh giá một người bằng vẻ bề ngoài không phải là phong cách của một người thông minh, công việc kinh doanh của ông Kim lớn như vậy, nhất định là một người hiểu biết rộng, con mắt tinh tường, rất vui khi được làm quen với ông!”

Lần này, Hiểu Nhi chủ động đưa tay ra, cô cũng bắt được một tia sáng lóe lên trong mắt người đàn ông kia!

Đưa tay ra, thái độ của người đàn ông rõ ràng đã thay đổi:

“Thông minh, biết nói chuyện! Tôi rất thích! Vào đây uống một ly trước, cậu, đi tìm một phòng bao yên tĩnh, kiểm tra một chút, chuẩn bị máy tính!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.