Dung Chỉ lắc đầu: “Không quen, cô ta xin muốn làm bạn gái tôi, nếu ngày nào đó tâm tình tôi tốt thì để cô ta làm bạn gái, chúng tôi quen biết chỉ như vậy.”
Cố Niệm Niệm cơ hồ muốn té xỉu.
“Thái Thi Khả gia cảnh tốt lại xinh đẹp, sẽ cầu xin làm bạn gái anh?” Cố Niệm Niệm nghĩ không thông.
Đa số nam sinh ở A đại khóc lóc theo đuổi Thái Thi Khả, Thái tiểu thư người ta nhìn cũng không nhìn một cái.
Một nữ nhân cao ngạo như thế sẽ đi cầu đàn ông?
“Đương nhiên.” Dung Chỉ rất tự tin: “Xem ra cô không biết tôi là ai, nếu cô đã biết thì sẽ không hỏi như vậy.”
“Vậy anh là ai?” Cố Niệm Niệm nháy mặt bị khơi dậy tò mò.
Chẳng lẽ Dung Chỉ trước mắt này là một đại nhân vật?
“Tôi không nói cho cô.” Dung Chỉ cười thần bí.
Cố tình Có Niệm lại là người không có tính hiếu kỳ, hắn không nói liền không nói, cô cũng lười hỏi.
“Cô vì sao kông cầu tôi nói cho cô?” Dung Chỉ có chút kỳ quái.
“Tôi vì sao phải xin anh nói cho tôi?” Cố Niệm Niệm cũng là vẻ mặt kỳ quái.
“Nữ nhân không phải đều tò mò như vậy sao? Chẳng lẽ cô không phải nữ nhân?”
“Anh cảm thấy tôi không phải nữ nhân thì không phải nữ nhân đi.”
Khóe môi Dung Chỉ hơi nhếch lên, nghĩ nha đầu này cũng thật có chút ý tứ.
Dung Chỉ lái xe đến chỗ cách A đại không xa, Cố Niệm Niệm liền lập tức bảo.
hắn dừng xe.
“Còn chưa tới cổng.” Dung Chỉ khó hiểu.
“Chính là chưa tới cổng cho nên mới phải dừng xe, không thể bị người khác thấy.” Có Niệm Niệm không muốn để bạn học nhìn thấy cô được một chiếc siêu xe chở tơi, đến lúc đó mỗi người một ngụm nước miếng cũng đủ để đem cô dìm chết.
Dung Chỉ kỳ quái: “Cô biết xe của tôi là xe gì sao?”
“Ferrari chứ gì.”
Tuy rằng Cố Niệm Niệm đối với xe không thân thuộc, nhưng nhãn hiệu Ferrari nổi danh như vậy cô vẫn biết đến.
“Chẳng lẽ cô không muốn đề bạn học nhìn thấy cảnh cô ngồi siêu xe sao?” Dung Chỉ nghĩ, nữ nhân không phải đều như thế sao?
Rất nhiều nữ nhân ngôi siêu xe của đan ông đều ước gì được cả thế giới nhìn thấy.
“Đương nhiên không muốn.” Cố Niệm Niệm muốn xuống xe.
“Không cần nói với tôi cô không hư vinh?”
“Tôi đương nhiên hư vinh.” Cố Niệm Niệm cười rạng rỡ với Dung Chỉ: “Lòng hư vinh ai mà chẳng có.”
Cô xuống xe nói với Dung Chỉ: “Chỉ là xe này không phải của tôi, nều như tội tự mình kiếm được tiền, tôi khẳng định sẽ lái một vòng đi khoe khắp nơi.”
Nói xong Cố Niệm Niệm phát tay với Dung Chỉ: “Tôi đi đây, cảm ơn đã đưa.”
Cố Niệm Niệm nghĩ, nếu ngày nào đó cô cũng có tiền, khẳng định cũng muồn khoe ra.
Vấn đề là cô không có tiền, không có tiền thì trang cái XI Dung Chỉ nhìn bóng dáng Cố Niệm Niệm rời đi, khóe mắt tinh xảo khẽ nhéch, bên môi nở một nụ cười tà khí.
Có Niệm Niệm vừa đến phòng học, Có Xảo Xảo liền đi tới.
“Cố Niệm Niệm, cô cùng tôi ra đây.” Cố Xảo Xảo nghiến răng nghiền lợi.
Ánh mắt Có Niệm Niệm chớp động, chẳng lẽ di động của mình bị cô ta lầy?
Cô nghĩ nghĩ vẫn là đi theo Cố Xảo Xảo ra ngoài.
Đi đến chỗ hẻo lánh Cố Xảo Xảo thấy không có ai liền lộ ra bộ mặt thật: “Cố Niệm Niệm, mày mẹ nó tiện nhân này,mẹ nó dám gạt tao, xem lão nương có đánh chết mày hay không.”.