“Không chỉ thú vị.” Có Niệm Niệm chỉ mặt mình: “Tôi còn lớn lên rất xinh đẹp.”
“Xinh đẹp.” Dung Chỉ nói: “Bằng không Ôn Đình Vực cũng không tìm cô làm hợp đồng hôn nhân.
Tuy chỉ là hợp đồng, nhưng ai cũng không muốn ngày ngày đối mặt với một xấu nữ.”
Có Niệm Niệm bật cười: “Cũng không hoàn toàn là vậy, nói cho cùng người như Ôn Đình Vực có mỹ nữ nào mà không gặp qua.”
“Là không có khả năng.” Đôi mắt đen của Dung Chỉ hiện lóe lên: “Còn có một nguyên nhân.”
“Nguyên nhân gì?” Có Niệm Niệm tò mò.
“Hôm nào sẽ nói cho cô.” Dung Chỉ nói.
Lúc này đã tới trường học của Cố Niệm Niệm, Dung Chỉ không cần cô nói đã dừng xe ở gần trường học.
“Anh còn rất thông minh.” Cố Niệm Niệm thở dài.
“Đó là tất nhiên, cho nên làm bạn với tôi đều rất vui vẻ, có muốn thử không?” Dung Chỉ cười như không cười.
“Thôi bỏ đi.” Cố Niệm Niệm nói.
Tuy cô cùng Ôn Đình Vực chỉ là hiệp nghị hôn nhân, nhưng tốt xấu gì cũng là phụ nữ đã có chồng.
Dùng Chỉ cười không nói.
“Đúng rồi, điện thoại của cô sao không gọi được?” Lúc Cố Niệm Niệm xuống xe thì Dung Chỉ lại gọi cô lại.
“Hiện giờ có thể gọi được rồi.”
“Ừm.”
“Vậy tôi gọi cô phải bắt máy đáy.”
“Xem tâm tình, tạm biệt.” Có Niệm Niệm nói xong liền đi về phía trường học.
Sau khi đến trường, Hà Thư Thư lại mang cho cô ít đồ ăn vặt cùng một ít điểm tâm ngọt.
Hơn nữa chỉ mang cho cô mà không cho Tô Nhan.
Gần đây vận khí của Có Niệm Niệm quả thực rất tốt, vừa có người đưa đi học, vừa có người mang đồ ăn ngon.
Chẳng qua cô cũng không nghĩ nhiều.
Dung Chỉ tuy rằng phủ nhận, nhưng cô nhận định Dung Chỉ chắc chắn là muốn nịnh bợ Ôn Đình Vực mới chuyển sang cô.
Bằng không ai sẽ bị tâm thần mà phí nhiều công sức thế để quen biết cô, chờ rồi đưa cô đi học chứ.
Còn về Hà Thư Thư, cô luôn coi Hà Thư Thư là bạn tốt.
“Thư Thư, về sau không cần mang tới cho tớ nữa đâu.”
Cố Niệm Niệm nói.
Cô biết điều kiện của Hà Thư Thư cũng không tốt lắm, cho dù chỉ là một ít đồ ăn vặt cũng là một khoản tốn kém.
Hà Thư Thư chỉ cười cười.
Đúng lúc này Cố Niệm Niệm phát hiện vài ánh mắt khác thường phóng tới chỗ bọn họ.
Thâm chỉ cô còn nghe được vài câu: “Thoạt nhìn rất thanh thuần, thì ra là một dâm phụ.”
“Khó trách tốt như vậy, mỗi ngày đều mang đồ ăn vặt, thì ra là thế.”
Cố Niệm Niệm nghe mà không hiểu ra sao..