Cô Vợ Mù

Chương 30



Vẫn chưa dừng lại, hắn từ từ đưa tay di chuyển khắp cơ thể cô, mặc cho cô vùng vẫy.

Sau một lúc vùng vẫy khá mệt mỏi, cơ thể cô nóng bừng lên, hành động dừng lại khi hắn chuyển sang hôn tai cô, cô thả lỏng người, mặc cho hắn làm gì thì làm.

Nhìn cô đang đắm chìm trong sự khoái lạc, miệng hắn cong lên một nụ cười phấn khích. Tay hắn thu lại, cởi từng cút áo của mình ra, giờ đây cơ thể hắn và có từng chút cọ xát vào nhau.

Hắn cúi đầu xuống, khôn khéo cướp lấy đôi môi căng mọng của cô, hai tay ôm chặt lấy eo cô, giờ đây chỉ cần một chút di chuyển của cô, cả cơ thể hai người sẽ đụng chạm vào nhau.

Hai tay hắn dần dần di chuyển từ eo cô xuống cặp mông gợi cảm kia, buông tha cho đôi môi đó, hắn lại để ý đến tai cô.

- Thích chứ bà xã? - hắn thì thầm,phả vào tai cô hơi thở nóng hổi.

Cô im lặng, nhìn cô ngại ngùng, xấu hổ hắn càng thêm hứng thú, tay hắn từng chút từng chút mò xuống cặp chân trắng noãn của cô, nhẹ nhàng vuốt ve.

- Dừng lại đi, em chưa muốn đâu đồ dê cụ. - không biết là lời nói ngăn cản, hay khiêu khích, nhưng khiến hắn nghe thấy lại thích thú.

- Để anh cho bà xã thấy thế nào là dê cụ, anh sẽ khiến cho em ba ngày không xuống nổi giường. - hắn mỉm cười gian xảo.

[ Ta không biết cách viết H cho lắm nên dừng lại ở đây nhé, các ngươi tưởng tượng tiếp giúp Ta ]

Đêm nay trăng sáng, soi qua từng khe cửa, trong căn phòng nhỏ vang vọng những tiếng rên đầy khoái lạc.

Sáng sớm những ánh nắng ban mai len lỏi vào phòng, chiếu rọi lên khuôn mặt hắn.

Hắn che mặt nhăn nhó đứng dậy, nhìn cô gái bên cạnh lại nhớ đến tối hôm qua, lòng thầm vui vẻ, hôn lên trán cô, rồi bước đến cạnh cửa sổ kéo rèm, tránh cho ánh nắng cản trở giấc ngủ của cô.

- Hàn Phong. - cô gọi tên hắn.

- Dậy rồi à, bà xã? - hắn bước đến, ngồi lên giường, vuốt mái tóc dài của cô.

- Đói rồi.

- Giận anh à? - hắn mỉm cười.

- Không. - cô trả lời ngắn gọn.

- Được rồi, em xuống giường nổi không? - hắn quan tâm cô, nhưng vẫn không quên trêu chọc cô.

- Anh nghĩ, anh đủ sức khiến em không xuống giường được sao? Em sẽ tự xuống giường. - cô quay mặt chỗ khác.

- Được rồi bà xã. - hắn khoang tay, nhìn cô.

Cô toan bước xuống giường, nhưng hai chân cô lại lên cơn nhức, đau rã rời.

- Hàn Phong, bồng em xuống. - cô lý nhí.

- Em nói gì cơ, bà xã? Anh nghe không rõ. - hắn bật cười.

- Bồng em xuống. - cô hét lên.

Hắn bịt tai lại, vội chạy đến chỗ cô.

- Được rồi, tiểu tổ tông, anh bồng em xuống. - bế cô trên tay, lòng hắn hạnh phúc vô cùng.

Liệu hạnh phúc của cô sẽ kéo dài được bao lâu?

Cho Ta chút động lực ra truyện tiếp đi, nghe bảo nếu Hàn Phong là nam chính, nhiều người sẽ bỏ truyện, khiến Ta u sầu mấy hôm rày.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.