Vệ Vi nhìn cô, không hiểu sao lại cảm thấy hơi rối rắm.
Cô gái này ngây thơ như vậy, lúc trước đã dùng tính mạng của mình để cứu cô ta, ấy vậy mà không ngờ chính cô ta lại là người kéo cô ấy vào vũng nước đục này.
Cô ta nghĩ ngợi một lát, cuối cùng cũng quyết định phải tìmcách giúp cô một chút.
“Vấn đề là làm ăn ấy mà, phải tham khảo giá của nhiều bên, nhưng Hoắc Nhị thiếu đâu có quan tâm nguyên tắc đó! Chỉ cần Lưu tổng dám tìm đối tác mới, thì hậu quả sẽ.
.
“Nhiếp Nhiên rướn người lên, tiếp tục hỏi: “Hậu quả sẽ thế nào?” Vệ Vi cố ý nói nhẹ đi vài phần, nhưng trong giọng nói cũng không che giấu được mấy phần nghiêm trọng: “Nhị thiếu vốn nổi tiếng là đen ăn đen, cô cũng hiểu rồi đó.
”Thấy Nhiếp Nhiên cắn môi, run rẩy, Vệ Vi biết mình chỉ có thể nhắc nhở cô đến thế này thôiCô ta vỗ nhẹ lên tay Nhiếp Nhiên: “Trông cô sợ tới mức3nào kìa, không lẽ cô ở bên cạnh anh ta mà không biết chút nào ư?” “Tôi không biết.
” Nhiếp Nhiên lắc đầu“Xem ra anh ta cố ý muốn bảo vệ cho cổ đó, cô em ngốc ạ.
” Mọi người đều có lòng riêng, nếu đã muốn nhắc nhở thì dù là xấu hay là tốt cũng không liên quan gì tới mìnhDù sao, bản thân Vệ Vi vẫn muốn sống tiếp, nếu cô ta nói thêm nhiều nữa thì e là Hoắc Hoành cũng sẽ không buông tha cho cô ta“A, ha ha! ” Gương mặt Nhiếp Nhiên tái nhợt, nở nụ cười yếu ớt, trên mặt không có chút vui vẻ nào, cô nhăn nhó hỏi: “Vậy Lưu tổng có tìm đối tác mới không?” Vệ Vi khẽ khẽ gật đầu, “Nghe nói là1anh trai của Hoắc Hoành, vì thế Hoắc Hoành đã bắn chết một kẻ gây rối.
”Kẻ gây rối ư? Chẳng lẽ chính là tên cổ đông lần trước ở công ty sao? Rốt cuộc anh ta vẫn giết chết người đóCũng đúng thôi, theo như tính tình của anh ta, kẻ dám lấy súng chĩavào anh ta như thế là cũng đã tự xác định phải chết rồi.
“Được rồi, tám nhảm xong rồi thì mau làm việc điDù sao thì tôi cũng chỉ có mấy tin vỉa hè liên quan tới chuyện này, không chính xác đượcNếu Hoắc Nhị thiểu không muốn cho cô biết thì có lẽ là do không muốn để cô phải lo lắng sợ hãi, cô đừng suy nghĩ nhiều quá.
” Vệ Vi ra vẻ thoải mái mà vỗ vai8cổ.
“Ừm, tôi đi làm đây.
”“Cô phải ghi nhớ cho kĩ rằng hôm tới, khi gặp nhau, cô phải nhiệt tình hơn với anh ta vàoCặp đôi yêu nhau nào mà chả vậy, đầu giường đánh nhau cuối giường làm hòa, nếu thời gian tranh cãi mà kéo dài quá thì sẽ không tốt cho cả hai bênĐây là ý kiến của người từng trải như tôi.
”Vệ Vi cười dịu dàng, bộ dạng hiển từ như một người chị tâm giao.
Nhiếp Nhiên ngoan ngoãn gật đầu, sau đó quay về văn phòng của mìnhTừ giờ tới cuối tuần chỉ còn vài ngày nữa, cũng không biết bên Lệ Xuyên Lâm đã phân tích ra được tài liệu chưaNếu tra được ngọn nguồn đợi tới thời điểm bọn họ giao dịch, có thể chặn đứng ngay tại9chỗ thì coi như nhiệm vụ đã hoàn thành xongNgồi trong văn phòng của mình, Nhiếp Nhiên nghĩ đến việc mình sắp kết thúc nhiệm vụ, không cần ngày nào cũng phải ghi chép tài liệu hội nghị hàng ngày, cũng không cần chuẩn bị slide thương mại nữa thì không khỏi vui vẻ.
Mà bên kia, sau khi Vệ Vi tán gẫu với Nhiếp Nhiên xong, cô ta lập tức đi vào văn phòng của Lưu ChấnLưu Chẩn đang ngồi trên ghế Tổng giám đốc hút thuốc, thấy cô ta đi vào thì nghiêm túc hỏi han: “Đã nói chuyện với cô ta chưa?” Vệ Vi liên tục gật đầu, “Tất cả những điều nên nói thì tôi đều nói hết rồi, cô ta hẳn sẽ biết nặng nhẹ ra sao.
” Tuy Lưu Chấn gật7đầu, nhưng vẻ mặt vẫn rất nghiêm trọng: “Ừ, nói là được rồi! Lần giao dịch này rất quan trọng, nếu lỡ chọc giận Hoắc Hoành thì chúng ta đều xong đời!” Con người Hoắc Hoành không dính vào thì thôi, nhưng đã dính vào rồi mà còn muốn vứt bỏ, nghĩ tới kết cục cuối cùng đó khiến người ta không rét mà run“Tôi hiểu, tôi tin cô ta cũng hiểu được thôi!” Lưu Chấn phất tay ý bảo cô ta đi xuốngÔng ta đi tới bên cửa sổ, nhìn về phía chân trời xa xa, trong lòng càng thêm nặng nề.
------oOo------.