Diệp Oản Oản đưa tay ôm lấy cô nàng: "Chúc mừng! Không cần cám ơn mình, cậu vốn đã rất tốt..."
Tại buổi lễ, tất cả các ống kính phóng viên trong nháy mắt đều tập trung quay cảnh ôm nhau của Tân Ảnh Hậu và người đại diện truyền kỳ phía sau màn của nàng...
Sau khi toàn trường khiếp sợ, bỗng nổ ra tiếng vỗ tay như sấm dậy.
Mới vừa rồi các công ty còn đang lên kế hoạch đào người, vào lúc này tất cả đều đã mộng bức rồi.
Vị Ảnh Hậu mới nhận giải, tiền đồ vô lượng này, lại cũng sớm đã là "danh hoa có chủ".
Tất cả mọi người đều không ngờ tới, chủ đề nóng bỏng nhất đêm nay, không phải là Ảnh Đế, cũng không phải là Ảnh Hậu, mà lại là một người đại diện!
Một người đại diện mới vào nghề ngắn ngủi trong thời gian một năm, liền tạo ra hai Ảnh Đế một Ảnh Hậu…
Chư Thần Thời Đại bên này, chỉ có Diệp Mộ Phàm biết chuyện của Giang Yên Nhiên, những người khác còn chưa biết Giang Yên Nhiên là người của Diệp Oản Oản.
Bất quá, thần sắc Hàn Thiên Vũ coi như còn lãnh đạm bình tĩnh. Hắn thấy, vô luận là sự tình gì khiến cho người khác kinh ngạc, phát sinh ở trên người của Diệp Bạch, cũng đều khiến cho hắn cảm thấy là chuyện đương nhiên.
Về phần Lạc Thần cùng Cung Húc, Lạc Thần là vẻ mặt đầy kinh ngạc, mà biểu tình của Cung Húc thì lại tương đối đặc sắc.
Cung Húc nhìn chằm chằm về phía của Diệp Bạch cùng vị Tân Ảnh Hậu kia, ngơ ngác mở miệng nói với Lạc Thần bên cạnh, "Tên ngốc... Cậu nhìn tôi..."
Lạc Thần mơ hồ nhìn về phía Cung Húc.
Cung Húc: "Cậu thấy tôi có gì bất đồng không?"
Lạc Thần cau mày: "Bất đồng?"
Cung Húc cơ hồ tan vỡ: "Tôi xanh biếc! Xanh biếc! Cậu không thấy sao? Cậu không nhìn thấy trên đầu tôi, thảo nguyên đã có thể nuôi sống cả một bộ lạc Mông Cổ rồi sao? Diệp ca ca lại có thể gạt tôi, anh ấy thật sự cõng lấy một em chó khác sau lưng tôi rồi!"
Lạc Thần: "..."
Dưới đài, những nơi ống kính không thấy được, vô số người đang thảo luận về người đại diện có thể nói là kỳ tích này.
"Diệp Bạch này có lai lịch gì? Từ trước tới giờ sao tôi chưa bao giờ nghe nói qua một nhân vật như vậy?" Một vị nữ minh tinh hạng nhất cảm thấy khá hứng thú, mở miệng hỏi.
So với những người đại diện kim bài sớm đã thành danh, dẫn dắt những thủ hạ danh tiếng lẫy lừng, danh tự Diệp Bạch này đối với một ít người mà nói, quả thật không có chút danh tiếng gì.
Mà bây giờ, người này trong một đêm dẫn dắt ra được hai vị Ảnh Đế, một vị Ảnh Hậu, lại không có một ai có khả năng xem nhẹ sự hiện hữu của hắn.
Trong đám người, một nghệ sĩ của Hoàn Cầu bên kia cảm thán mở miệng nói, "Diệp Bạch vốn là người của Hoàn Cầu chúng ta, Chử tổng chúng ta đem anh ấy phái đến Quang Diệu. Anh ấy một tay thổi Lạc Thần từ một gã hết thời thành siêu sao, lại đào được Cung Húc từ tay Chu Văn Bân, sau đó đem tên Cung Húc kia thuần phục hoàn toàn. Sau khi Diệp Bạch trông coi Quang Diệu Truyền Thông, công trạng Quang Diệu liên tục tăng lên..."
"Người của Chử Hồng Quang à? Vậy sau đó tại sao lại đi qua Chư Thần Thời Đại rồi, còn đem Lạc Thần và Cung Húc đều mang đi?" Có người hỏi.
Một nghệ sĩ khác của Quang Diệu hướng về phía Chử Hồng Quang ở trước mặt nhìn một cái, ánh mắt hơi có chút ý vị thâm trường mở miệng, "Còn không phải là bởi vì Chử tổng thấy Quang Diệu càng ngày càng kiếm ra tiền, muốn đem người trong nhà đưa vào hay sao? Sau đó liền đem Thái Dũng Thắng đẩy vào…
Tay Thái Dũng Thắng này vừa đến công ty liền ngáng chân Diệp Bạch khắp nơi, lợi dụng Cung Húc và Lạc Thần, muốn hưởng ké độ hot của bọn họ để nâng nghệ sĩ của hắn lên, thậm chí bắt bọn họ tạo scandal, giẫm đạp bọn họ, đem Diệp Bạch ép phải rời đi..."
Mọi người đều thích nghe bát quái, nghe vậy rối rít hưng phấn thúc giục, "Sau đó thì sao?"
"Sau đó giống như các cậu biết rồi đấy! Lạc Thần và Cung Húc đều rất có nghĩa khí, không để ý đến Thái Dũng Thắng uy hiếp đòi phong sát, trực tiếp đi theo Diệp Bạch rời đi!"
"Chậc chậc, may mắn là theo Diệp Bạch rời đi!" Có người cảm thán.