Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)

Chương 1390: Tôi có chuyện làm ăn cho anh



Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.xyz

---

Nói đến đây, Nhiếp Vô Danh hơi nhíu mày, hắn hôm nay tới đây, hình như là vì chuyện của Tử Vong Hoa Hồng thì phải…

Lúc này, Nhiếp Vô Danh thần sắc lạnh xuống, nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản: "Hữu Danh muội, bất luận kẻ nào giả mạo Tử Vong Hoa Hồng, kết quả đều là nghiền cốt thành tro, cô cũng đã biết?" 

"Được, vậy anh đem Vác Quan Tài cùng Tiểu Điềm Điềm, còn có Nhất Chi Hoa bọn họ đều kêu đến đây!" Diệp Oản Oản lãnh đạm bình tĩnh gật đầu, mở miệng nói.

"Gọi bọn họ để làm cái gì?" Thần Hư đạo nhân có chút ngơ ngác.

"Dĩ nhiên là phải gọi đến! Người một nhà quan trọng nhất chính là thật chỉnh tề ở chung một chỗ. Sáu người chúng ta cùng nhau nắm tay đi xuống hoàng tuyền!" Diệp Oản Oản cười nói.

"Cùng xuống hoàng tuyền?" Nhiếp Vô Danh ngơ ngác nhìn Diệp Oản Oản hỏi: "Có ý gì?"

"Anh mới vừa rồi không phải đã nói, bất kỳ ai giả mạo người của Tử Vong Hoa Hồng đều phải chết sao?" Diệp Oản Oản mở miệng hỏi.

"Không sai." Nhiếp Vô Danh gật đầu.

"Vậy thì không sai đâu!" Diệp Oản Oản cười lạnh một tiếng: "Ban đầu ở Myanmar, tôi mời các người làm hộ vệ của tôi... Các người vẫn chưa quên đấy chứ?"

"Dĩ nhiên là chưa quên... Hi, lần đó kiếm được một chút tiền lời, sau khi trở về Hoa quốc ăn được tận mấy chầu lẩu, thật là thoải mái!" Thần Hư đạo nhân luôn miệng gật đầu nói.

"Vậy 6 người chúng ta, cùng nhau giả mạo Tử Vong Hoa Hồng. Chuyện này, các người cũng không phải là đã quên rồi đấy chứ? Nếu như ai giả mạo Tử Vong Hoa Hồng đều phải chết, cũng đúng lúc, người một nhà chúng ta cùng nhau lên đường đi!" Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm Nhiếp Vô Danh nói.

Nhiếp Vô Danh: "..."

Thần Hư đạo nhân: "..."

Nhiếp Vô Danh cùng Thần Hư đạo nhân hai mắt nhìn nhau một cái. Bọn họ thật đúng là đã từng theo Diệp Oản Oản giả mạo Tử Vong Hoa Hồng...

Trời xanh sao lại chơi khăm đến vậy! Đem mấy người bọn họ đều đẩy lọt vào hố, nếu như chờ Nhiếp gia chủ trở lại, biết chuyện này, không khỏi sẽ bị ăn một trận chửi tơi bời…

Thấy thần sắc Nhiếp Vô Danh cùng Thần Hư đạo nhân có chút lúng túng, con ngươi Diệp Oản Oản hơi hơi chuyển một cái, đặt tay lên bả vai của Nhiếp Vô Danh, đè anh ta ngồi xuống ghế, ý cười đầy mặt nói: "Đừng so đo chuyện lúc trước nữa, tôi có chuyện làm ăn cho anh."

"Làm ăn gì?" Thần Hư đạo nhân lập tức xông tới.

"Anh thấy rồi đó, Tử Vong Hoa Hồng là do các anh bịa đặt mà thành. Đó chính là bản quyền của các anh đó! Đây là IP lớn đó nha, anh lưu ở trong tay cũng vô dụng. Rất đáng tiếc, thật lãng phí! Anh nói có đúng hay không?" Diệp Oản Oản cười nói.

"IP?" Nhiếp Vô Danh mặt đầy ngơ ngác: "Cái gì là IP?" 

"IP chính là bản quyền *. Đã từng xem phim hay tiểu thuyết rồi chứ? Nếu nổi tiếng cũng đều có thể tạo thành IP, cũng chính là bản quyền... Tử Vong Hoa Hồng chính là bản quyền do các người sáng tạo ra, các người đem Tử Vong Hoa Hồng bán cho tôi; tôi tới kinh doanh bản quyền của Tử Vong Hoa Hồng, thấy thế nào?" Diệp Oản Oản đề nghị.

* IP: Viết tắt của từ tiếng Anh “Intellectual Property” = bản quyền

Nghe Diệp Oản Oản giải thích, Nhiếp Vô Danh bây giờ mới hiểu được, lúc này lắc đầu nói: "Không được... Không bán!"

"Không bán? Anh là heo sao?" Diệp Oản Oản hận rèn sắt không thành thép, lạnh giọng nói: "Tử Vong Hoa Hồng các người lưu ở trong tay làm cái gì? Một phân tiền cũng không thu được, nhưng nếu các người chuyển nhượng cho tôi, vậy coi như đáng tiền rồi!"

"Vật này còn có thể kiếm tiền?" Nhiếp Vô Danh tràn đầy thần sắc không cách nào tin nổi.

"Nói nhảm, dĩ nhiên là có thể kiếm tiền!"

Diệp Oản Oản cười nói: "Các người đem Tử Vong Hoa Hồng chuyển nhượng cho tôi. Sau này, tôi liền là thủ lĩnh của Tử Vong Hoa Hồng, Hắc Quả Phụ...

Chờ tôi phát triển mạnh mẽ lên, đi thu cống phẩm, đây không phải là tiền sao? Chờ sau này, tôi xây một công viên hoặc là khu vui chơi dưới danh nghĩa Tử Vong Hoa Hồng, vé vào cửa không phải là tiền sao?

Sau này sẽ quay một bộ phim điện ảnh, làm một bộ phim hoạt hình lớn về Tử Vong Hoa Hồng, hay các loại vấn đề liên quan,… Đây là một khoản tiền lớn đến dường nào, các người có biết không?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.