Nhìn thấy hai người Thất Tinh và Bắc Đẩu cầm đầu, trưởng lão Viên gia hơi sững sờ, mà trong mắt của Ngô gia chủ, lại hiện ra thần sắc không thể nào tin nổi.
"Thất gia... Bắc gia!" Ngô gia chủ thần sắc kinh ngạc. Không Sợ Minh, thật sự đến?
Hắn biết ngay mà! Không Sợ Minh tuyệt đối sẽ không ngó lơ Ngô gia không để ý đến!
"Bắc Đẩu, Thất Tinh?" Trưởng lão Viên gia nhìn chằm chằm Bắc Đẩu và Thất Tinh, nhíu chặt lông mày. Hai người này, cũng không phải là loại dễ đối phó chút nào…
Hơn nữa, trưởng lão Viên gia căn bản chưa bao giờ nghĩ tới, Không Sợ Minh lại thật sự sẽ đi tới khu Bắc, sẽ thay cái Ngô gia nhỏ bé này ra mặt.
Nhưng mà, Thất Tinh và Bắc Đẩu cũng không mở miệng, chẳng qua chỉ thối lui sang hai bên. Phía sau hai người, là một nữ nhân mặc y phục màu đen lặng yên đứng đó không nói tiếng nào.
Nữ nhân này có dung mạo tuyệt đẹp, khóe môi nhếch lên một nụ cười khẽ bất cần đời.
Nhìn thấy cô gái mặc quần áo đen này, trưởng lão Viên gia càng thêm ngơ ngác. Nhìn thần sắc của bọn Thất Tinh Bắc Đẩu này, chẳng lẽ, địa vị của nữ nhân này tại Không Sợ Minh, so với hai người bọn họ còn cao hơn?
Không nói đến trưởng lão Viên gia, ngay chính Ngô gia chủ cũng mang theo thần sắc đầy nghi hoặc. Bắc Đẩu cùng Thất Tinh có thể đi tới Ngô gia, vì Ngô gia ra mặt, đã khiến cho hắn cảm thấy không tưởng tượng nổi. Chẳng lẽ, địa vị của nữ nhân này tại Không Sợ Minh, so với Bắc Đẩu cùng Thất Tinh, đã cao như vậy lại còn có thể cao hơn, chuyện này làm sao có thể?
"Dám hỏi các hạ, thân phận tại Không Sợ Minh là... là cấp bậc gì?" Giờ phút này, Ngô gia chủ nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, mặt đầy cẩn thận mở miệng hỏi.
Nghe Ngô gia chủ nói như vậy, một bên Bắc Đẩu bĩu môi một cái, nhìn về phía Ngô gia chủ, mở miệng nói: "Tỷ ấy là đặc cấp."
Đặc cấp?
Bắc Đẩu vừa dứt tiếng, Ngô gia chủ cùng đám người Viên gia đều sửng sốt.
Đặc cấp tại Không Sợ Minh có nghĩa là... Đặc cấp lớn hơn trời! Nếu như có năng lực đủ gọi là đặc cấp, ở bên trong toàn bộ Không Sợ Minh, vậy chỉ có mỗi một mình...
Không Sợ Minh Chủ Tóc Húi Cua ca?
Nghĩ đến đây, Ngô gia chủ cùng thanh niên bên cạnh, thân thể nhất thời run lên, nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, thần sắc không thể nào tin.
"Không... Không... Không Sợ... Minh chủ!!!"
Thanh niên bên cạnh Ngô gia chủ, mặt đầy vẻ hoảng sợ.
"Chuyện này làm sao có thể!! Ngài là Bạch... Bạch Minh chủ?" Ngô gia chủ thần sắc rúng động đến tột độ.
"Ở trước mặt Minh chủ, kêu la om sòm, còn ra thể thống gì!" Bắc Đẩu quát lên.
Nghe Bắc Đẩu chính miệng thừa nhận vị nữ nhân mặc đồ đen trước mặt này chính là Không Sợ Minh Chủ Tóc Húi Cua ca, Ngô gia chủ hoàn toàn đờ đẫn ngay tại chỗ.
Nhưng mà, trưởng lão Viên gia và một đám tinh anh Viên gia không cách nào tin được, chuyện này làm sao có thể! Vì một Ngô gia cỏn con, Không Sợ Minh Chủ Tóc Húi Cua ca tự mình ra mặt?
"Minh chủ... Viên gia... Khinh Ngô gia chúng ta không người!" Lúc này, Ngô gia chủ lập tức quỳ xuống bên người Diệp Oản Oản, chỉ vào đám người Viên gia, mở miệng nói.
Lúc này, hai con ngươi Diệp Oản Oản, đảo qua đám người Viên gia, chợt lạnh lùng nói: "Nợ máu trả bằng máu!"
Diệp Oản Oản mới vừa nói xong, Thất Tinh cùng Bắc Đẩu trong nháy mắt hướng về trưởng lão Viên gia lướt tới. Cũng trong lúc đó, các tinh anh Không Sợ Minh còn lại, cũng ào ạt phóng về phía đám người Viên gia.
Cái gã trưởng lão Viên gia kia mặc dù lợi hại, nhưng so với bất kỳ người nào trong Thất Tinh và Bắc Đẩu đều không bằng, đừng nói chi là hai người còn liên thủ.
Nhiều lắm chỉ trong vòng mấy hơi thở, nơi này đã loạn thành một đoàn, tiếng kêu gào la giết vang lên không dứt, chính Ngô gia chủ cũng lần nữa nhấc trường đao lên xông vào đám người.
"Các anh cũng lên đi chứ!" Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm hai người Thần Hư đạo nhân và Tiểu Điềm Điềm đứng ở bên cạnh mình, đầy bình đạm y có vẻ “hiền như bụt”. Diệp Oản Oản mặt đầy mộng bức, hai con hàng này rốt cuộc đến đây làm gì?