Diệp Oản Oản vừa dứt tiếng, Thiệu Hành bỗng nhiên đứng phắt dậy, chỉ thẳng mặt Diệp Oản Oản: "Cô dựa vào cái gì giải trừ hợp đồng với tôi...!! Cô nói cô là lão bản của Công ty Tinh Thần là cô được... được..."
Nhưng mà, còn không đợi Thiệu Hành nói xong, Chu tổng đã không nhịn được phất phất tay, để cho an ninh hội trường cưỡng ép “mời” Thiệu Hành đi ra ngoài.
"Về phần hậu trường của Thiệu Hành, cũng chính là ông ngoại cậu ta, không để ý hình tượng công ty, bẻ cong sự thật... Ngay lập tức bắt đầu từ bây giờ, Công ty Tinh Thần giải trừ hợp đồng làm việc với ông ta, mà chi nhánh do ông ta quản lý, tạm thời sẽ do Chu tổng và Lý tổng thay mặt phụ trách, bao gồm tất cả nghệ sĩ dưới cờ." Diệp Oản Oản tiếp tục nói.
Trên sân khấu, trong mắt Chu tổng và Lý tổng hai người hiện ra vẻ hưng phấn. Hai người bọn họ chia đều tất cả tài nguyên của một chi nhánh khác... Thế này cũng quá đã rồi!
Diệp Oản Oản ra lệnh xong, không ít cánh truyền thông rối rít tiến lên thay ông ngoại Thiệu Hành tỏ vẻ bất bình giùm.
"Diệp tổng, ông ngoại Thiệu Hành, Vương lão đã vì Tinh Thần Giải Trí mà lập nên không ít công lao, chỉ bởi vì một lần giẫm lên đầu cô mà đã trục xuất ông ta ra khỏi Tinh Thần Giải Trí, như vậy có phải là không có chút đạo lý nào hay không?"
"Không sai, Diệp tổng làm như vậy, có phải là đã quá thiếu sót rồi hay không?"
Nghe tiếng, Diệp Oản Oản mặt không cảm xúc đảo qua đám phóng viên vừa đặt câu hỏi, lạnh nhạt nói: "Tôi là lão bản của Tinh Thần, lời nói của tôi, chính là đạo lý, còn có câu hỏi gì không?"
Lúc này, đám phóng viên giải trí trố mắt nhìn nhau, á khẩu không trả lời được.
"Điều tiếp theo tôi muốn nói, chính là chuyện có liên quan tới Hoàng Thiên Giải Trí!" Diệp Oản Oản nhìn lướt qua đám người Diệp Y Y và Cố Việt Trạch: "Tôi tuyên bố, ngưng toàn bộ các phương diện hợp tác giữa Tinh Thần Giải Trí và Hoàng Thiên Giải Trí. Các nghệ sĩ được Tinh Thần Giải Trí cử đến Hoàng Thiên Giải Trí công tác, toàn bộ đều triệu tập trở về. Hơn nữa, Tinh Thần rút vốn."
"Cái gì!"
Nghe Diệp Oản Oản nói, sắc mặt Diệp Y Y và Cố Việt Trạch nhất thời đại biến.
Nếu như Diệp Oản Oản thật sự làm như thế, đối với Hoàng Thiên Giải Trí, tuyệt đối là đả kích trí mạng!
Cho dù, Tinh Thần Giải Trí đơn phương giải trừ hiệp ước sẽ phải bồi thường, thế nhưng chút ít bồi thường, so với tổn thất của Hoàng Thiên Giải Trí, căn bản là không đáng nhắc tới!
"Ngươi nói cái gì!" Bỗng nhiên, Diệp Hồng Duy đứng bật dậy, căm tức nhìn Diệp Oản Oản: "Loại trường hợp này, ngươi cũng dám ăn nói linh tinh?"
Diệp Oản Oản liếc nhìn Diệp Hồng Duy một cái, lạnh nhạt nói: "Diệp lão, ngài lấy thân phận gì tại loại trường hợp này, nói những lời này cùng với tôi?"
Thời điểm Diệp Mộ Phàm và Diệp Thiệu Đình bị oan uổng, hắn ta đang ở đâu? Có từng tin tưởng con trai và cháu trai của mình hay không?
Thời điểm nàng bị buộc rời khỏi Hoa quốc, hắn ta lại ở đâu? Có từng quan tâm đến nàng hay không?
Tại thời điểm cả nhà bọn họ lâm vào khốn quẫn nhất, cái gã ông nội trên danh nghĩa này, lại đang ở nơi nào?
Mà những thứ này tạm thời không nói đến, nếu Diệp Hồng Duy lựa chọn một nhà Diệp Y Y, vậy thì cũng nên buông tha cho một nhà bọn họ mới đúng! Trước đó, khi đối mặt với những câu hỏi được đám phóng viên đặt ra, Diệp Hồng Duy cũng chưa từng thừa nhận mình là cháu gái của hắn ta.
Quả thực, chính mình từ đầu đến cuối, căn bản vốn không phải là người của Diệp gia, không có bất kỳ liên hệ máu mủ gì.
Người nàng muốn báo đáp, cũng chỉ có cha mẹ và anh trai. Về phần Diệp gia... đã sớm không có chút mảy may quan hệ nào với nàng.
"Ngươi... Ngươi nói cái gì!? Ta khuyên ngươi lập tức thu hồi lời mới vừa nói! Hơn nữa đem Hoàng Thiên và Tinh Thần sáp nhập lại, ngươi có nghe hay không!" Diệp Hồng Duy tức giận quát lên.
"Chủ tịch Diệp, ngài là đang uy hiếp tôi sao?" Diệp Oản Oản lạnh nhạt nhìn về phía Diệp Hồng Duy.
"Đúng thì thế nào!?" Diệp Hồng Duy lạnh giọng gào rú.
"Ồ?" Diệp Oản Oản khẽ mỉm cười: "Vậy… Tôi rất hiếu kỳ, ngài dựa vào cái gì?"