Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)

Chương 1841: Có phải là có hiểu lầm gì đó hay không



Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.xyz

---

Vào giờ phút này, khóe miệng Diệp Oản Oản khẽ co giật. Vốn nàng tương kế tựu kế đi tới Tư gia, chỉ là muốn tìm ra Eric, xem hắn ta rốt cuộc là thần thánh phương nào, lại có mục đích gì? Nhưng mà ai ngờ được, lần này con mịa nó... lại trúng số độc đắc lớn như vậy! Thập Nhất là Eric, đã khiến cho nàng vạn vạn không ngờ tới. Mà hiện nay, cái gã Eric này, lại còn là lão Thất Tư gia. Là Thất ca của Tư Dạ Hàn!

Ban đầu ở Hoa quốc, Diệp Oản Oản suốt một đoạn thời gian dài vuốt lông Tư Dạ Hàn... Đã từng nghe Tư Dạ Hàn nhắc đến chuyện của những huynh đệ Tư gia này.

Những người anh chết ở trong tay Tư Dạ Hàn, mỗi một người đều muốn lấy mạng của anh ta. Ngay từ lúc ban đầu, Tư Dạ Hàn cũng không dự định ra tay với bọn họ. Bất kể như thế nào, dù là cùng cha khác mẹ, nhưng cũng vẫn là anh em…

Nhưng mà, mấy vị huynh đệ kia lại coi Tư Dạ Hàn như tử địch. Cho dù Tư Dạ Hàn đã hết sức lưu tình, nhưng mấy vị huynh đệ kia lại không hề cảm kích chút nào. Mãi đến khi chạm đến ranh giới cuối cùng của Tư Dạ Hàn, mới khiến cho Tư Dạ Hàn đau đớn hạ quyết tâm, tiêu diệt bọn họ.

Mà trừ lão Đại ra, người duy nhất còn sót lại chính là lão Thất. Chỉ bất quá, Diệp Oản Oản cũng không hề nghe Tư Dạ Hàn đề cập tới lão Thất..

Mặc dù không quá muốn tin tưởng, người đàn ông trước mắt này chính là Thất gia Tư gia. Nhưng Hứa Dịch cẩn thận suy tính, Eric dường như cũng không có bất kỳ lý do gì để đi lừa bọn họ. Bây giờ, Eric đã nắm trong tay quyền hành của Tư gia. Hơn nữa, nhìn thái độ của Tần Nhược Hi và đám cao tầng Tư gia này đối với hắn, có lẽ, thế lực sau lưng hắn cũng lớn đến kinh người, hoàn toàn không có lý do gì phải đi giả mạo Thất gia cả!

Cho dù không nguyện ý thừa nhận, nhưng trong lòng Hứa Dịch cũng hiểu rõ, người này... quả thật là Thất gia Tư gia...

"Thất gia... Trong này, có phải là có hiểu lầm gì đó hay không? Cửu gia cho tới bây giờ chưa từng nói qua, muốn xuống tay với cậu." Hứa Dịch nhìn về phía Thập Nhất, vội vàng mở miệng giải thích.

"Ồ... Phải không?" Nghe tiếng, khóe miệng Thập Nhất treo lên một nụ cười lạnh như băng: "Hứa Dịch, Hứa quản gia, anh cho là, tôi có tin hay không?"

"Nhưng, Cửu gia thật sự chưa từng bao giờ nói là muốn động thủ với Thất gia cả..." Hứa Dịch cố gắng giải thích.

"Dù như vậy... Bây giờ hết thảy những thứ này đều không có chút ý nghĩa nào..." Thập Nhất cười lạnh: "Mấy vị huynh đệ còn lại cũng liền thôi đi... Nhưng mà, Tư Dạ Hàn tại sao phải giết lão Bát? Bát đệ đúng là đã chết ở trong tay của hắn!"

Nhắc tới lão Bát, trong mắt của Thập Nhất hiện ra một vệt hàn quang kinh người.

Tại thuở thiếu thời, từng có một quãng thời gian, Thập Nhất và lão Bát Tư gia nương tựa lẫn nhau ở nước ngoài... Mặc dù là cùng cha khác mẹ, nhưng cũng là anh em, cũng không hề khác gì nhau cả.

Thập Nhất không cách nào hiểu được, Tư Dạ Hàn vì một vị trí gia chủ, lại sẽ có thể giết chết lão Bát... Bát đệ của hắn!!

"Thất gia... Thật sự không phải là giống như như cậu nghĩ. Cửu gia đã cho bọn họ quá nhiều cơ hội, nhưng bọn họ lại liên hợp lại, nghĩ trăm phương ngàn kế muốn đưa Cửu gia vào chỗ chết. Cửu gia cũng không có biện pháp nào..." Hứa Dịch thở dài. 

"Im miệng!" Thập Nhất nghiêm nghị quát lên: "Người bên cạnh thì không nói, nhưng Bát đệ đối với vị trí gia chủ Tư gia, căn bản cũng không có bất kỳ hứng thú gì. Càng không thể nào sẽ hại lão Cửu... Hết thảy những thứ này, đều là do lão Cửu muốn quét sạch tất cả các chướng ngại!!"

"Thập Nhất, Tư Dạ Hàn không phải là thứ người như vậy!" Chỉ chốc lát sau, Diệp Oản Oản nhìn về phía Thập Nhất, mở miệng nói.

Thời điểm ban đầu khi Diệp Oản Oản và Tư Dạ Hàn đều còn ở Hoa quốc, Diệp Oản Oản đối với những chuyện này, cũng đã nắm rất rõ ràng.

"Ồ... Ý của cô là, lão Đại sẽ gạt tôi sao?" Thập Nhất lạnh lùng nhìn về phía Diệp Oản Oản.

Nhắc tới lão Đại, Hứa Dịch bất đắc dĩ lắc đầu.

Lão Đại Tư gia ở bề nổi là một người hiền lành, nhưng sau lưng, lại vô cùng căm ghét Tư Dạ Hàn. Bao gồm cả con trai của lão ta, Tư Hạ, cũng là như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.