Sắc trời u ám, không có lấy một chút ánh trăng, khắp nơi đều là một màn đêm đen kịt.
Mọi người ngồi ở trên xe bảo mẫu chờ đợi, phía trước là một cây cầu.
Muốn đi đến Khu Đông, cây cầu kia là nơi bắt buộc phải đi qua, trừ khi có thể tự mình bơi sang sông.
"Con bà nó! Phong tỷ... chờ lâu như vậy mà vẫn không thấy chiếc xe nào đi qua. Lần này, sẽ không phải là Võ Đạo Liên Minh Công Hội vận chuyển theo đường thủy đấy chứ? Nếu thật sự là như vậy, chúng ta chờ đợi có phải là phí công rồi không?"
Bắc Đẩu nhìn về phía Diệp Oản Oản, mở miệng nói.
Nghe Bắc Đẩu nói vậy, ánh mắt của mọi người, trong nháy mắt rơi vào trên người Bắc Đẩu, gần như trăm miệng một lời: "Ngậm cái miệng quạ đen của ngươi lại!"
Bắc Đẩu: "..."
Lại khoảng chừng nửa giờ trôi qua, chiếc xe gia đình hiệu MVP bỗng nhiên bị Thất Tinh mở ra.
"Phong tỷ, có động tĩnh!" Thất Tinh mở miệng nói.
Nghe vậy, tất cả mọi người, bao gồm cả Diệp Oản Oản, trong nháy mắt đều tỉnh táo hẳn lên, nhất thời từ trên chiếc xe MVP đi xuống.
Đúng như dự đoán, ba chiếc xe tải lớn, đang nối đuôi nhau thong thả chạy. Nhìn dáng dấp, là đang dự định qua cầu.
"Con bà nó, đó là xe vận chuyển của Võ Đạo Liên Minh Công Hội!"
Bắc Đẩu híp mắt nhìn về phía trước, sau khi thấy rõ bảng số xe, nhất thời kích động nói.
"Hành động!"
Diệp Oản Oản thấy xe vận chuyển của Võ Đạo Liên Minh Công Hội đi tới, lập tức quả quyết ra lệnh.
Lúc này, một ông lão quần áo lam lũ, đi ra.
"Con bà nó, thằng ăn xin này là ai?"
Bắc Đẩu nhìn chằm chằm ông lão nhìn y như là ăn mày kia, sợ hết hồn.
Đại trưởng lão cũng không thèm phản ứng lại Bắc Đẩu, trực tiếp đi lên cầu.
Chỉ chốc lát sau, ba chiếc xe tải lớn chậm chạp đi tới đầu cầu. Sau khi nhìn thấy Đại trưởng lão quần áo lam lũ, chân mày gã tài xế khẽ nhíu lại, nhanh chóng nhấn còi, hơn nữa còn nhá đèn xe liên tục cảnh báo nguy hiểm.
Nhưng mà, Đại trưởng lão thật giống như bị kinh sợ, toàn thân run bắn mà ngã vật ra đất, nằm ngang.
"Con bà nó..."
Xa xa, Bắc Đẩu mặt đầy rung động: "Giả vờ bị tông xe... Không Sợ Minh chúng ta... từ lúc nào có thêm nghiệp vụ mới vậy?"
"Kim trưởng lão, làm sao bây giờ?"
Trên xe tải lớn, gã tài xế hướng về phía Kim trưởng lão ở sau lưng, hỏi.
Giờ phút này, Kim trưởng lão như có điều suy nghĩ.
Thân là cao tầng của Võ Đạo Liên Minh Công Hội, có thể trở thành một vị trưởng lão, há có thể không khôn khéo sao?
"Cán tới!"
Rất nhanh, Kim trưởng lão liền đáp lời.
Nghe vậy, người lái xe sửng sốt một chút: "Đã hiểu!"
Kim trưởng lão dứt tiếng, chiếc xe tải lớn dẫn đầu chậm rãi lên cầu, hoàn toàn phớt lờ Đại trưởng lão giả bộ bất tỉnh ngã xuống đất, xem ông ta như là không khí.
"Con bà nó! Phong tỷ, đệ cảm thấy chúng ta vẫn là nên bỏ bớt nghiệp vụ ‘giả vờ bị tông xe’ này đi, quá nguy hiểm!"
Bắc Đẩu liền vội vàng nói với Diệp Oản Oản, chợt, xông lên chiếc MVP, không nói hai lời, một cước đạp mạnh chân ga, bằng một tốc độ cực nhanh, lái chiếc xe bảo mẫu ngăn ngay ở phía trước đầu xe tải.
Cái vị Đại trưởng lão này, lỡ như đóng giả bị xe đụng, lại bị đè chết thật, vậy thì oan uổng biết bao nhiêu!!
Bắc Đẩu cũng không dám ở lại trên xe bảo mẫu, lập tức nhảy vọt xuống. Thứ hắn cản là xe tải đấy! Xe! Tải! Có ngu mới ngồi lại trên xe.
"Động thủ!"
Mắt thấy phương án thứ nhất chưa thành công, Diệp Oản Oản chỉ có thể trực tiếp ra lệnh cưỡng chế.
Diệp Oản Oản dứt tiếng, Tam trưởng lão và Ngũ trưởng lão hai người trong nháy mắt xông tới.
Tứ trưởng lão và Nhị trưởng lão, còn có mấy vị đường chủ cũng không cam chịu bị rơi lại ở phía sau. Người nào người nấy vắt chân lên cổ chạy tới, đồng loạt xung phong, lao thẳng về phía mấy chiếc xe tải.
Giờ phút này, xe tải lớn đi đầu bỗng nhiên bị chiếc MVP lao ra cản đường, tốc độ của hai chiếc xe còn lại ở phía sau dĩ nhiên cũng chậm lại.
Chỉ thấy, Tam trưởng lão một người một ngựa đi tới tới ghế tài xế của chiếc xe thứ ba, đấm ra một quyền, đánh vỡ kính xe, nhanh chóng mở toang cửa, tóm lấy gã tài xế lôi ra ngoài.