Chỉ số thông minh của tên này, tất cả đều được chuyển đổi thành sức mạnh rồi hay sao?
Cuối cùng, Diệp Oản Oản vẫn bỏ qua ý tưởng đánh chết hắn. Bởi vì... không đánh lại!
"Có biện pháp gì có thể giúp cho sức mạnh của em mau chóng khôi phục không?" Diệp Oản Oản thở dài hỏi.
Nhiếp Vô Danh suy nghĩ một chút, gãi đầu một cái đáp, "Chuyện này... sợ là khó mà nói được. Tình trạng của em, em cũng không phải là người mới, có thể thông qua huấn luyện để nâng cao kỹ năng. Cơ năng và tố chất thân thể em sẵn có, cũng đã thuộc hàng đỉnh cấp rồi.
Cho nên, vấn đề của em không phải là tố chất không tốt, mà là chính mình không biết vận dụng. Không vận dụng được, sẽ không có biện pháp phát huy toàn bộ năng lực của mình.
Lĩnh ngộ của mỗi một người đối với võ học bất đồng. Thân thể của em chỉ có chính em hiểu rõ nhất. Chuyện này sợ là người khác cũng không giúp được..."
Diệp Oản Oản nghe vậy nhức đầu không thôi, "Nhiếp Linh Lung e rằng sắp sửa bày trò tranh đoạt gia chủ, sao anh không thể không chịu thua kém vậy? Hôm nay cô ta cố ý phái sát thủ đến dò xét em, còn để cho tất cả trưởng lão và cao tầng biết chuyện sức mạnh của em sa sút, tình hình đối với chúng ta rất bất lợi."
Nhiếp Vô Danh lầu bầu nói, "Không phải là anh không có ý chí tiến thủ mà, là cha ruột “tặng” cho anh một phiếu bác bỏ! Nói là sợ Nhiếp gia hủy trong tay anh, tuyệt đối không cho anh làm gia chủ!"
Diệp Oản Oản: "Cha chúng ta rất sáng suốt!"
Chỉ có sức mạnh cơ bắp, không có đầu óc, thật ra lại càng đáng sợ hơn.
"Cái gì mà sáng suốt hay không sáng suốt! Cha chính là đã già nên hồ đồ rồi, bất quá trước đừng nói chuyện này. Vấn đề của em, cần chính em tự giải quyết. Lòng người trước sau thay đổi, đó là thói đời. Em vẫn là nên nhanh chóng khôi phục thực lực tương đối kha khá một chút, nếu không sớm muộn cũng xảy ra chuyện." Nhiếp Vô Danh nhìn Diệp Oản Oản chằm chằm, mở miệng nói.
Đối với vấn đề này, Diệp Oản Oản cũng không lại nhiều lời.
Lần trước viện trưởng cũng nói, việc khôi phục sau này chỉ có thể dựa vào chính nàng. Nàng chỉ sợ, thời gian không còn kịp nữa rồi...
"Bất quá, em gái, anh luôn cảm thấy hiện tại Nhiếp gia có điểm không đúng. Con tiểu tiện nhân Nhiếp Linh Lung kia, căn bản không có huyết mạch Nhiếp gia. Dựa theo đạo lý mà nói, ả ta căn bản không có tư cách trở thành người ứng cử vị trí gia chủ Nhiếp gia. Nhưng bây giờ đám trưởng lão và cao tầng bên kia có người ủng hộ ả. Anh có cảm giác, không biết có phải là bị thu mua rồi hay không?" Nhiếp Vô Danh tiếp tục đưa ra suy đoán.
"Cái này còn cần phải hỏi sao?" Diệp Oản Oản liếc Nhiếp Vô Danh một cái.
Bị thu mua là chắc chắn! Nhiếp Linh Lung nhất định đã cho đám trưởng lão và cao tầng, những kẻ ủng hộ cô ta, chỗ tốt cực lớn, hoặc là cam kết gì đó.
Hơn nữa, bây giờ đám trưởng lão, cao tầng, đem huyết mạch của cha gây chuyện, nói cha cũng không phải là người của Nhiếp gia. Nếu cha cũng có thể trở thành gia chủ Nhiếp gia, thì tại sao Nhiếp Linh Lung lại không thể?
Loại viện cớ, ngụy biện này là mấu chốt mà bọn họ có thể nghĩ đến, hơn nữa khiến cho người khác không có cách nào phản bác.
"Đi về nghỉ ngơi trước đi, tĩnh dưỡng tinh thần. Khoảng thời gian này cha mẹ không có ở đây, nhất định cần phải cẩn thận một chút!" Diệp Oản Oản hướng về Nhiếp Vô Danh căn dặn.
Bây giờ, Nhiếp gia chỉ có thể dựa vào hai huynh muội bọn họ. Mà Diệp Oản Oản cũng chỉ tin tưởng mỗi Nhiếp Vô Danh.
Chẳng qua thật đáng tiếc, nếu như là Nhiếp Vô Danh thông minh một chút, khôn ngoan hơn một chút, bằng sức mạnh và năng lực võ học của anh, giậm chân một cái, toàn bộ Nhiếp gia đều phải rung chuyển theo, người nào dám lỗ mãng?
Bất quá, không thể không nói, ông trời rất là công bằng...
"Ừm, em gái nói rất đúng, chúng ta trước tĩnh dưỡng tinh thần. Yên tâm đi, Nhiếp gia có anh ở đây, anh sẽ bảo vệ em." Nhiếp Vô Danh nói xong, xoay người rời đi.
...
Nhưng mà, Diệp Oản Oản không ngờ tới chính là, tình hình tiến triển so với dự đoán của nàng còn bết bát hơn.
Ngày hôm sau, Cẩm Thành bên kia đột nhiên có tin tức truyền tới. Nhiếp phu nhân và Nhiếp gia gia chủ trên đường đi bị mai phục, hiện tại hành tung không biết, sống chết không rõ.