Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)

Chương 477: Dĩ nhiên là hẹn hò a!



Editor: Như Ý

Beta: Hyna Nguyễn + Quỳnh

———————–

Đã thành công lấy được sự khen ngợi của Tư Dạ Hàn, Diệp Oản Oản nhất thời cảm thấy hài lòng.

Lúc này, ánh mắt của Diệp Oản Oản chuyển một cái, thoáng cái thấy được, bên chân Tư Dạ Hàn là một mảnh trắng như nhung.

“Đại Bạch!!!”

Diệp Oản Oản nhất thời “Gào” lên một tiếng từ trên người Tư Dạ Hàn leo xuống, lại hướng về phía Bạch Hổ nhào tới.

Thông qua khoảng thời gian này cô kiên nhẫn không bỏ, vẫn luôn quấn quít bám chặt cho nên bây giờ cô cuối cùng cũng đã có thể đến gần Đại Bạch trong khoảng một bước chân, hơn nữa còn có thể vuốt trộm lông hổ một cái.

Tư Hạ một giây trước trơ mắt nhìn Diệp Oản Oản dỗ tốt Đại Ma Đầu, một giây sau lại nhìn thấy Diệp Oản Oản hướng về phía Slutte vươn cánh tay ra, lại còn không có bị cắn đứt, trong lúc nhất thời, cả người đều là kinh ngạc.

Đây là người hung ác cáu kỉnh không để một hạt cát trong mắt, Tư Dạ Hàn sao?

Đây là Bạch Hổ người lạ chớ tới gần, động một chút là đem người xé nát, Slutte sao?

“CMN…” Tư Hạ không nhịn được khẽ chửi lên tiếng.

Diệp Oản Oản lúc này mới ngẩng đầu lên, hướng về phía người nào đó đang đứng ở bên cạnh nhìn lại, mặt đầy kinh ngạc nói: “A…Tư Hạ cậu làm sao cũng ở đây?”

Tư Hạ nghe xong, sự tự phụ trên gương mặt tuấn tú trong nháy mắt vỡ vụn thành từng mảnh.

Con mịa nó chính hắn nãy giờ đều ở chỗ này được không hả?

“Cậu là tới thăm bệnh sao?” Diệp Oản Oản nháy mắt một cái hỏi.

“Có vấn đề gì sao?” Tư Hạ tức giận mở miệng nói.

Diệp Oản Oản lập tức lại hỏi: “Ồ, vậy cậu thăm xong chưa?”

Nghe ra lời nói của Diệp Oản Oản có ý đuổi khách, Tư Hạ tối mặt lại đáp: “Diệp Oản Oản, cô là có ý gì?” 

Diệp Oản Oản khẽ mỉm cười: “Đúng vậy… Nếu như cậu đã thăm xong, liền mau chóng về nhà đi, bởi vì tôi muốn cùng Cửu thúc của cậu đi ra ngoài!”

Tư Hạ cau mày: “Ra ngoài, đã trễ thế này các người đi ra ngoài làm gì?”

Diệp Oản Oản: “Dĩ nhiên là hẹn hò a!”

Tư Hạ: “…”

Tư Hạ quả thật là giận đến mức đau phổi: “Tôi từ khi trở lại Thâm thành, liền lập tức chạy tới thăm bệnh, hiện tại ngay cả một bữa cơm cũng chưa có ăn, cô liền muốn đuổi người! Có người làm trưởng bối như cô sao?”

Lương tâm của Diệp Oản Oản khi nghe được câu nói đó cuối cùng cũng được đánh thức, trầm ngâm mở miệng nói: “Ai nói không cho cậu ăn cơm, tôi cùng Cửu thúc cậu sẽ đi hẹn hò, cậu ở lại dùng cơm đi, để tôi nói phòng bếp đi làm cho cậu, cậu muốn ăn cái gì liền làm cho cậu ăn cái đó!”

Tư Hạ: “Diệp, Oản, Oản!”

Diệp Oản Oản bị Tư Hạ như con gấu con rống đến màng nhĩ bị đau hỏi lại: “Vậy cậu muốn thế nào?”

Tư Hạ hít sâu một hơi: “Hoặc là các người nơi nào cũng không đi, hoặc là, mang tôi cùng đi!”

Diệp Oản Oản nghiêng đầu hướng về Tư Dạ Hàn nhìn lại hỏi: “A, Bảo Bảo, anh có để ý có nhiều thêm một cái kỳ đà cản mũi thật lớn không…”

Tư Dạ Hàn: “Anh sao cũng được.”

Tư Hạ: “…”

Vì vậy, sau cùng cuộc hẹn hò giữa hai người liền biến thành ba người. Nửa giờ sau, xe dừng lại, Diệp Oản Oản mang Tư Dạ Hàn đi ăn ở một quán ăn rất đông người.

Tư Hạ ra cửa liền để cho người hầu chuẩn bị cho hắn một bộ quần áo khác dễ chịu hơn, vào lúc này hắn đang mặc quần jean, giày thể thao, trên người là một cái áo T-shirt màu hồng, nhìn qua rất là tươi trẻ.

Nhan sắc ba người ở chung một chỗ thật sự là quá bắt mắt, bắt đầu từ lúc nãy khi mới bước vào liền rước lấy không ít ánh mắt.

Đi tới cửa, chỉ thấy bên ngoài bày vài cái bàn, trước sau tất cả đều là khách hàng đang xếp hàng đợi.

Nữ nhân viên trẻ tuổi đang ở bên ngoài thông báo với mọi người hôm nay quán ăn tổ chức trò chơi dành cho những cặp tình nhân.

Tư Hạ liếc nhìn, thấy Diệp Oản Oản mặc bộ váy cùng màu với áo của mình, hơi hơi nhếch miệng, sau đó tiến tới bên người Diệp Oản Oản, cố ý mở miệng hỏi: “Cửu thẩm, nhìn xem, chúng ta như vậy… Có giống tình nhân hay không?”

Tư Hạ cùng Diệp Oản Oản vốn là tuổi tác tương đương, vào lúc này mặc quần áo cùng màu lại đi chung với nhau, đúng là rất dễ dàng bị hiểu lầm thành một đôi.

Cái tên chuyên gây chuyện này!!! Diệp Oản Oản đầu tiên là khẩn trương hướng về Tư Dạ Hàn nhìn một cái, ngay sau đó cắn răng, kéo cánh tay của Tư Dạ Hàn, cười híp mắt mở miệng nói: “Ha ha, chẳng lẽ không phải là giống như ba mẹ mang theo con trai đi chơi sao?”

“…”

Vẻ mặt muốn gây sự của Tư Hạ chỉ một thoáng toàn bộ rạn nứt…Diệp, Oản, Oản! Đại gia cô đấy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.