Cô Vợ Ngọt Ngào: Lão Công, Ôm Một Cái

Chương 361: Trở thành bà Mặc thực sự của anh



Đôi mắt sâu thẳm và trầm lặng của Mặc Trì Úy hơi nheo lại, như thể anh đang cố hồi tưởng lại xem mình đã từng ở trong mối quan hệ mập mờ không rõ với người phụ nữ xinh đẹp nào đó hay không?

Cố gắng hồi tưởng lại một hồi, không có mà.

“Bà Mặc, em đang ghen tuông lung tung cái gì vậy?”

Đường Tâm Nhan thừa nhận cô vô cùng cảm động vì sự bất ngờ mà anh đặc biệt chuẩn bị dành tặng cho cô tối nay.

Nhưng cảm động cũng chỉ là cảm động thôi, có một số vấn đề liên quan đến nguyên tắc thì cô nhất định phải làm rõ.

“Em không có ghen tuông lung tung, người phụ nữ trong phòng làm việc của anh sáng nay là ai? Tại sao hai người lại đứng sát gần nhau như vậy? Có phải anh và cô ta đã hôn nhau rồi hay không? Hay là còn làm thêm những chuyện khác nữa?”

Vừa nghĩ đến việc đột nhiên anh không phải uống thuốc nữa, con ngươi của cô liền trở nên sắc bén nhìn anh chằm chằm: “Có phải là anh và cô ta đã phát sinh quan hệ rồi không? Sau đó anh mới phát hiện ra bản thân anh thực ra không cần dùng thuốc cũng có thể chạm vào phụ nữ được, em nói có đúng không?”

Cô càng nghĩ càng thấy khả năng này xảy ra vô cùng lớn, trong chốc lát hốc mắt liền đỏ ửng lên: “Mặc Trì Úy, anh là cái tên khốn kiếp!”

Cô đẩy anh ra muốn rời đi ngay lập tức, nhưng anh cứ như một bức tường đồng vách sắt, dù cô có cố gắng đẩy bao nhiêu thì cũng không thể đẩy anh ra được.

“Mặc Trì Úy, anh tránh ra!”

Mặc Trì Úy nhìn khuôn mặt càng ngày càng đỏ bừng lên vì tức giận của cô thì hơi híp mắt lại: “Sáng nay em đến công ty của anh sao?”

Vừa nghe thấy anh nói như vậy thì khuôn mặt nhỏ nhắn của Đường Tâm Nhan liền cứng lại, cúi đầu trầm mặc không nói gì.

“Sau đó nhìn thấy anh và Miss Li ở bên cạnh nhau sao?”

Hóa ra người phụ nữ xinh đẹp đó tên là Miss Li sao?

“Anh thừa nhận rồi đúng không?” Chóp mũi cô liền cay cay, không thể kiềm chế được mà rơi nước mắt. Nếu như anh đã ở bên người phụ nữ khác vậy thì tại sao lại chuẩn bị bất ngờ và bầu không khí lãng mạn này cho cô làm gì? Đây không phải là muốn đưa cô lên mây rồi lại phũ phàng đạp cô xuống địa ngục sao?

Mặc Trì Úy đưa tay nâng chiếc cằm nhỏ nhắn của cô lên, môi mỏng nhếch lên như cười mà như không cười: “Anh phải thừa nhận cái gì cơ? Đó là bác sĩ tâm lý của anh, anh muốn cùng vợ của mình phát sinh quan hệ, nhưng trong tâm lý của anh có một số cảnh tượng sẽ làm ảnh hưởng đến đời sống vợ chồng nên bắt buộc phải tiến hành thôi miên, vì thế nên anh đã đồng ý cho cô ta thôi miên anh, như vậy cũng có thể tạo nên mối quan hệ mờ ám sao?”

Đường Tâm Nhan nhìn người đàn ông trước mặt, ánh mắt đầy hoài nghi.

“Anh bị thôi miên rồi sao?”

Đôi môi mỏng của Mặc Trì Úy mím chặt lại: “Ừ.”

Mặc dù cô rất muốn biết xem rốt cuộc là có chuyện gì đã xảy ra với anh, nhưng thấy anh đã chấp nhận bị thôi miên, có lẽ anh cũng không muốn nhớ lại những cảnh tượng đó.

“Vì muốn trải qua cuộc sống vợ chồng thực sự với em sao?”

Mặc Trì Úy cúi đầu cắn đôi môi đỏ hồng của cô: “Em không muốn sao?”

“Nhưng em đang mang thai mà!”

“Qua ba tháng rồi, thời kỳ giữa thì có thể.”

Đường Tâm Nhan vừa nghĩ đến một người đàn ông như anh đến hỏi bác sĩ loại chuyện này thì không khỏi đỏ mặt, đưa bàn tay nhỏ nhắn chống lên lồng ngực của anh, hơi đẩy: “Anh có biết xấu hổ không vậy?”

“Đối với những loại chuyện như thế này còn phải xấu hổ làm gì?” Anh ngậm lấy dái tai trắng như ngọc của cô: “Biết xấu hổ thì có thể ngủ được với vợ hay sao?”

Hành động này của anh làm cho lông gà lông vịt trên người cô dựng đứng hết cả lên.

Anh vùi đầu vào chiếc cổ hồng hào của cô, lòng bàn tay to ôm lấy vòng eo thon thả của cô, hơi thở càng ngày càng nặng nề: “Bà Mặc, anh muốn từ lâu lắm rồi, đừng để anh phải đợi thêm nữa, có được không?”

Tất nhiên Đường Tâm Nhan cảm nhận được vật cứng nóng của anh đang đè lên bụng dưới của cô, hai má thoáng chốc nóng bừng lên: “Thế thì… Thế thì cũng phải đi tắm trước đã chứ…”

Cái đầu đen nhánh đang vùi vào cổ cô liền ngẩng lên, ánh mắt sáng ngời: “Được.”

Cô nghe thấy anh nói vậy thì thở phào nhẹ nhõm nhưng giây tiếp theo lại nghe thấy anh nói: “Chúng ta cùng nhau tắm.”

“Mặc Trì Úy!”

“Chúng ta là vợ chồng mà, có đúng không?”

Đường Tâm Nhan cắn môi: “Nhưng em ngại.”

“Anh đã tắm cho em hai lần rồi.” Anh tuyên bố rất ngắn gọn.

Gương mặt của cô càng ngày càng đỏ, đỏ như một hòn than hồng rực lên: “Nhưng lúc đó anh cũng có tắm đâu.”

“Sợ nhìn thấy cơ thể của chồng em sao?”

Đường Tâm Nhan: “…” Đồ xấu xa không biết xấu hổ.

Nói thì là vậy nhưng thấy cô kiên quyết không đồng ý thì anh cũng chỉ có thể để cô tắm một mình.

Cô đứng dưới vòi hoa sen nghĩ đến chuyện một chút nữa sẽ phát sinh giữa hai người mà trái tim không thể kiềm chế được, đập không ngừng.

Anh là một người đàn ông trưởng thành 28 tuổi, đương nhiên anh sẽ có những nhu cầu sinh lý bình thường đó.

Các bạn thân mến, hãy nhìn về phía này, từ khi ra mắt đến nay cuốn sách này đã được miễn phí suốt hai, ba tháng qua rồi. Sau đêm nay nó sẽ chính thức được đưa lên giá (sẽ bùng nổ hơn đó!).

Nội dung tiếp theo đảm bảo sẽ rất tuyệt vời, những ai thích thì tiếp tục ủng hộ, ai không chịu bỏ tiền ra thì đừng chửi bới, đọc mấy quyển sách cũng chỉ tương đương với mấy gói đồ ăn vặt của các bạn thôi, mỗi ngày đều phải thức đêm code chữ, sự lao động chăm chỉ của chúng tôi cũng cần được các bạn công nhận.

Nếu có bạn nào đó không thể thông cảm thì cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng chúng tôi đến giờ, vì chúng tôi là nhân viên toàn thời gian, cần phải dựa vào văn bản để kiếm ăn. Chúng tôi tin rằng hầu hết các bạn đều có thể thấu hiểu và ủng hộ thật lòng, đúng không nào?

Đơn hàng đầu tiên của ngày mai rất quan trọng đối với chúng tôi, mọi người đều nhìn vào thành tích để đánh giá hiệu quả làm việc, nếu có đề xuất thì chúng tôi nhất định sẽ cập nhật thêm.

Chúng tôi hứa sẽ tiếp tục cập nhật, không lê lết, không lê thê, vì vậy vài xu mà mọi người bỏ ra mỗi ngày là hoàn toàn xứng đáng, sẽ không hối hận!

Cảm ơn các bạn đã ủng hộ chúng tôi trong suốt chặng đường tiến đến ngày hôm nay, cảm ơn các bạn, một lần nữa cúi đầu xin cảm ơn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.