Cô Vợ Ngọt Ngào: Lão Công, Ôm Một Cái

Chương 579: Cảnh hôn



Mặc Trì Úy nhanh chóng sắp xếp hết tất cả lịch trình của Đường Tâm Nhan.

Ngày mai khai máy?

Nhìn hàng chữ trong tập tài liệu, vẻ mặt đẹp trai của Mặc Trì Úy lộ ra một nụ cười xấu xa.

Đối với việc buổi tối Mặc Trì Úy không về nhà, Đường Tâm Nhan sớm quen rồi, cho nên cô cũng không hề gọi điện cho Mặc Trì Úy.

Biết được ngày mai bộ phim mình đóng chính sẽ khai máy, cho nên sau khi chơi với con một lúc, Đường Tâm Nhan liền quay trở lại phòng.

Ngâm mình trong bồn nước nóng một cách thoải mái, để làn da của cô càng trắng không tỳ vết nên cô đã đắp mặt nạ.

Cho đến khi xong xuôi tất cả cô mới khoan khoái nằm lên giường.

Đường Tâm Nhan chìm vào giấc ngủ ngon, sáng ngày hôm sau thức dậy cảm thấy tinh thần thật sảng khoái.

Sau khi ăn sáng ở nhà ăn xong, Cố Nhiễm Nhiễm lái xe đến biệt thự.

Thấy Đường Tâm Nhan đang mỉm cười đợi mình, Cố Nhiễm Nhiễm thở phào nhẹ nhõm.

“Tối qua hai người không cãi nhau đấy chứ?” Cố Nhiễm Nhiễm dè dặt hỏi.

“Cãi nhau?” Đôi môi đỏ mọng của Đường Tâm Nhan xẹt qua một tia lạnh lùng.”Không có người thì cãi lộn kiểu gì hả? Cô cũng sẽ không để tôi tự cãi nhau với chính mình chứ?” Đường Tâm Nhan cười nói, nhưng trong nụ cười đó lại mang theo chút chua xót.

“Lại không về nhà sao? Anh ta thật sự quá đáng.” Cố Nhiễm Nhiễm nhíu chặt mày, nếu như không phải vì không có thời gian rảnh, cô thật sự sẽ đi tìm Mặc Trì Úy hỏi cho rõ.

“Được rồi, đừng nhắc đến anh ta nữa, hôm nay là ngày khai máy tôi diễn vai mới, tôi không muốn bị bất cứ chuyện gì quấy nhiễu, chúng ta mau đến phim trường thôi, đừng để người khác đợi.”

Đường Tâm Nhan kéo Cố Nhiễm Nhiễm đang tức giận không ngừng đi, đời này có người chị em như thế là đủ lắm rồi.

“Được, đợi sau khi bộ phim này kết thúc, nếu như anh ta vẫn cứ thái độ như thế này, tôi nhất định sẽ đi tìm anh ta tính sổ.”

Hai người nhanh chóng đến phim trường, nhân viên đã chuẩn bị xong tất cả từ lâu.

Trước kia đạo diễn và Đường Tâm Nhan đã hợp tác với nhau, cho nên mọi người không có gì xa lạ cả. Sau khi chào hỏi nhau vài câu, liền nhộn nhịp quay trở lại công việc riêng của mình.

“Không cần phải căng thẳng. Kỹ thuật diễn xuất của cô vẫn đang rất ổn.”

Lúc Cố Nhiễm Nhiễm cảm giác được Đường Tâm Nhan có chút căng thẳng, liền chạy đến bên cạnh cô, nói nhỏ.

Đường Tâm Nhan gật đầu.

“Người ở đây tôi đều quen thuộc cả rồi, hơn nữa bạn diễn của tôi lại là Phượng Cừ người tôi hiểu rất rõ, tôi nghĩ có lẽ tôi sẽ làm tốt thôi.”

Đường Tâm Nhan cười nói.

“Hai người đẹp, có thể bắt đầu rồi.” Phượng Cừ đã thay trang phục diễn đến trước mặt Đường Tâm Nhan và Cố Nhiễm Nhiễm, vẻ mặt trêu ghẹo nói.

“Cảnh thứ nhất là cảnh gì? Sao không nghe đạo diễn nói gì cả.”

Đường Tâm Nhan cầm lấy kịch bản, đến trước mặt Phượng Cừ, vội vàng hỏi.

Ngày xưa lúc quay phim, đạo diễn đều sẽ đến báo trước, nhưng bây giờ sắp quay rồi mà vẫn không biết cảnh đầu tiên là cảnh gì, điều này khiến Đường Tâm Nhan cảm thấy rất kỳ lạ.

Phượng Cừ dang hai tay ra.

“Thành thật mà nói, tôi cũng cảm thấy có chút kỳ lạ, nhưng đạo diễn sẽ có sắp xếp, chúng ta chỉ là diễn viên, nhiệm vụ tiếp theo là nghe theo sự sắp xếp của đạo diễn.”

Phượng Cừ nhàn nhạt nói, việc diễn xuất đối với anh ấy quá nhẹ nhàng và quen thuộc rồi, vì vậy anh ấy không cảm thấy có chút lo lắng nào cả.

Suy cho cùng thì cũng đã rời khỏi giới giải trí một thời gian, nên khi hai người đến gặp đạo diễn, Đường Tâm Nhan vẫn có chút lo lắng.

“Cái gì? Cảnh… cảnh hôn?”

Lúc đạo diễn giải thích cho hai người cảnh quay đầu tiên của ngày hôm nay, Đường Tâm Nhan và Phượng Cừ đã hít sâu vào một hơi.

“Đạo diễn, nhất định phải đột ngột thế sao? Có thể để làm quen vài ngày rồi sau đó mới đến cảnh hôn được không?” Cảm giác được Đường Tâm Nhan đang căng thẳng, Phượng Cừ vội vàng đến giải tỏa tâm trạng.

“Hai người đều là diễn viên chuyên nghiệp, hơn nữa kỹ thuật biểu diễn cũng cứng cáp hết rồi, lại là diễn viên đã từng hợp tác qua, tôi tin hai người có thể diễn màn này trọn vẹn, tôi tin vào thực lực của hai người, làm quen với lời thoại một chút đi, nửa tiếng nữa sẽ khai máy.”

Sau khi đạo diễn nói xong câu đó, liền xoay người bỏ đi bố trí công việc khác.

“Chuyện gì… xảy ra thế này? Nhiễm Nhiễm, có thể thương lượng với đạo diễn một chút không? Tôi… tôi chưa chuẩn bị cho cảnh hôn khai máy này.”

Đường Tâm Nhan kéo Cố Nhiễm Nhiễm sang một bên, nhỏ tiếng thì thào.

“Tôi… tôi đi nói chuyện với đạo diễn xem sao, cô ở đây đợi tôi đi.”

Trấn an Đường Tâm Nhan ngồi xuống đợi tin tức, Cố Nhiễm Nhiễm lập tức đi về phía đạo diễn.

“Đâu phải lúc trước Tâm Nhan chưa quay cảnh hôn, sao lại căng thẳng như thế? Chúng ta chỉ đang hoàn thành công việc.” Phượng Cừ ngồi xuống chỗ Đường Tâm Nhan, đặt ly cà phê xuống trước mặt cô.

“Tôi…” Đường Tâm Nhan khẽ thở dài.”Lúc trước tôi chưa kết hôn, chưa có chồng, quay cảnh hôn tôi sẽ không có bất cứ kiêng dè gì, nhưng bây giờ lại không giống như thế, tôi… tôi đã là của Mặc Trì Úy, cho nên… cho nên cảnh hôn đối với tôi mà nói cần phải chuẩn bị rất nhiều.”

Đường Tâm Nhan xấu hổ, mang tất cả hy vọng đặt lên Cố Nhiễm Nhiễm, cô hy vọng Cố Nhiễm Nhiễm có thể thuyết phục được đạo diễn, nhưng trong lòng cô rất rõ, vị đạo diễn này rất cá tính, có phong cách cá nhân riêng, anh ta sẽ không dễ dàng thay đổi quyết định của mình đâu.

Trời ơi, ngày đầu tiên đi làm phải quay cảnh hôn, nếu như… nếu như Mặc Trì Úy biết được, có phải sẽ đến đây “giết” ngay lập tức?

Mười phút sau, Cố Nhiễm Nhiễm đến trước mặt Đường Tâm Nhan.

“Thế nào? Đạo diễn có đồng ý thay đổi kịch bản không?”

Thấy Cố Nhiễm Nhiễm quay lại, Đường Tâm Nhan vội vàng hỏi.

Cố Nhiễm Nhiễm bất lực thở dài.

“Đạo diễn vẫn rất kiên quyết, cho nên… cho nên đạo diễn sẽ không thay đổi ý định, Tâm Nhan, cô đã từng hợp tác với anh ta, có lẽ cô cũng biết, anh ta là một đạo diễn rất giỏi, vì vậy…”

Nghe thấy những lời này của Cố Nhiễm Nhiễm, hy vọng của Đường Tâm Nhan như bị một chậu nước lạnh dội vào, dập tắt hoàn toàn.

“Cô yên tâm, tôi biết là sẽ hôn môi nhẹ nhàng thôi, không phải là hôn thật, nếu như được tôi cũng có thể dùng một số mẹo để hoàn thành tốt cảnh quay này.”

Phượng Cừ lên tiếng.

Đường Tâm Nhan biết, bây giờ mình không còn sự lựa chọn nào khác.

“Thế.. thế cũng được, hy vọng cảnh quay này có thể đạt trong lần đầu tiên.”

Sau khi hít thở sâu, Đường Tâm Nhan đã làm việc chăm chỉ để vượt qua rào cản trong lòng và đến vị trí do đạo diễn chỉ định cùng với Phượng Cừ.

“Bắt đầu.” Theo lệnh của đạo diễn, bàn tay to lớn của Phượng Cừ nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Đường Tâm Nhan, kéo cô lại gần trước mặt mình.

“Đợi… đợi một chút.” Lúc cánh môi của Phượng Cừ từng chút từng chút một tiến lại gần đôi môi đỏ mọng của mình, Đường Tâm Nhan căng thẳng đến mức không thể hít thở được, cô vội vàng hô một tiếng.

“Đạo diễn, là lỗi của tôi, tôi đứng sai vị trí.”

Phượng Cừ thấy đạo diễn không vui, nhanh chóng nhận trách nhiệm về mình.

“Tâm Nhan, cô là diễn viên chuyện nghiệp, tôi hy vọng cô cso thể quên đi tất cả, nhập tâm vào vai diễn.” Đạo diễn đến trước mặt Đường Tâm Nhan, lời mấy lời sâu xa, đầy ẩn ý.

“Tôi… tôi biết rồi.”

Đường Tâm Nhan cố gắng điều chỉnh lại hô hấp của bản thân, cho đến khi ổn định được tâm trạng, mới quơ tay về phía đạo diễn.

“Yên tâm, chỉ là cảnh hôn nhẹ mà thôi.”

Sau khi Phượng Cừ nói xong, mới khẽ cúi người xuống, đôi môi gợi cảm chầm chầm sát lại lại đôi môi cánh đào của Đường Tâm Nhan.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.