Cô Vợ Ngọt Ngào Tổng Tài Xin Hãy Kiềm Chế

Chương 11: 11: Tôi Chờ Cô Cầu Xin Tôi 1




A, cô gái này cũng không ngốc.
Đôi mắt u ám của Úc Thiếu Mạc nhìn Nhiễm Kiều Kiều: "Tôi nghe quản gia nói cô từ chối làm tình nhân của tôi, lá gan cô rất lớn nha.

Không thì thế này đi, chỉ cần cô làm tình nhân của tôi thì cô không cần trả món nợ này nữa."
Nhiễm Kiều Kiều giật mình, cô bật dậy khỏi ghế sô pha và nhìn Úc Thiếu Mạc với vẻ mặt không thể tin được: "Anh trói tôi đến đây chính là muốn tôi làm tình nhân của anh?"
Người đàn ông này có bị thần kinh không vậy?
"Có thể nói như vậy." Úc Thiếu Mạc nói.
Để cho cô ấy làm tình nhân chỉ là một trong số những việc phải làm, còn việc khác..

Nhân tiện cũng có thể nhớ lại hương vị của cô.
Nhiễm Kiều Kiều hít sâu một hơi, cô cố gắng giữ bình tĩnh nhìn Úc Thiếu Mạc và nói: "Giao dịch của chúng ta chỉ có đêm qua, tôi không có hứng thú làm tình nhân của anh!"
Chuyện bán thân, cả đời này cô tuyệt đối sẽ không làm lần thứ hai!

Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Nhiễm Kiều Kiều lạnh như băng, cô nhìn Úc Thiếu Mạc ở đối diện với vẻ mặt không thể thương lượng.
Úc Thiếu Mạc cũng không hề động đậy, anh hứng thú nhìn cô một lúc rồi đột nhiên lạnh lùng cười, giọng nói lạnh như băng đầy giễu cợt: "Rất có cốt khí, dáng vẻ bảo vệ trinh tiết này của cô khiến tôi nghi ngờ tối qua người phụ nữ chủ động c ởi sạch quần áo trèo lên người tôi có phải là cô hay không nữa! Sao vậy? Mặc quần áo vào rồi liền chơi trò lạt mềm buộc chặt với tôi à? Xem ra cô đã quên những lời cảnh cáo ngày hôm qua của tôi rồi."
Giọng nói nguy hiểm của Úc Thiếu Mạc khiến Nhiễm Kiều Kiều cau mày không vui.

Theo lời đồn thì người đàn ông này là nhân vật có thể một tay che trời ở thành phố G nhưng không ngờ anh lại nói ra những lời th ô tục như vậy!
Lạt mềm buộc chặt..
Thật buồn cười, anh nghĩ anh có sức hấp dẫn như thế nào với cô chứ? Cô có cần phải chơi trò lạt mềm buộc chặt với anh không?
Hai mắt Nhiễm Kiều Kiều đỏ bừng vì tức giận, cô không muốn nói thêm câu nào với Úc Thiếu Mạc nữa nên đứng dậy nói: "Anh Úc Thiếu Mạc, bây giờ tôi trịnh trọng nói cho anh biết tôi sẽ không làm tình nhân của anh! Hơn nữa tôi cũng không chơi trò lạt mềm buộc chặt gì với anh cả! Nếu tôi làm hư điện thoại của anh thì tôi sẽ trả tiền cho anh."
Mặc dù Nhiễm Kiều Kiều không hiểu tại sao điện thoại đó lại bị hư nhưng cô vẫn nhận.
Nói xong Nhiễm Kiều Kiều cũng không nhìn Úc Thiếu Mạc một cái mà xoay người rời đi.
Cô không muốn ở lại đây thêm một phút nào nữa mà chỉ muốn rời đi ngay lập tức.
"Cô bồi thường cho tôi sao? Cô có biết đưa tiền cho tôi bằng cách nào không?"
Giọng nói lạnh như băng của Úc Thiếu Mạc vang lên từ phía sau.

Đưa cho anh ta như thế nào?
Ở thành phố G này tìm đại một người nào đó để hỏi cũng sẽ biết được tập đoàn Úc thị ở đâu.
Nhiễm Kiều Kiều dừng bước, cô đưa lưng về phía Úc Thiếu Mạc và nói: "Tôi sẽ đưa tiền cho cha mẹ anh..

Ôi, ôi!"
Nhiễm Kiều Kiều còn chưa nói xong thì đã bị một người đẩy xuống đất, mặc dù thảm trải sàn mềm mại nhưng cô vẫn bị ngã đến đầu nổi đầy sao.
Hơn nữa trên lưng còn có một người đàn ông nặng như núi khiến Nhiễm Kiều Kiều thở không nổi.
Nhưng bây giờ Nhiễm Kiều Kiều không quan tâm đến việc thở nữa, cô cảm thấy sợ hãi và cả người đều không khống chế được mà run rẩy.
Bởi vì bàn tay to của người đàn ông ở trên lưng đã luồn vào trong quần áo của cô giống như một con rắn từ từ di chuyển lên trên..
"Có đau không?" Hơi thở lạnh như băng của Úc Thiếu Mạc phun bên tai của Nhiễm Kiều Kiều càng khiến cô run rẩy hơn.
"Anh..

Anh định làm gì..

Anh buông tôi ra.."
Ngay cả giọng nói của cô cũng run rẩy..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.