- Đúng. Mẹ muốn Tuyết Vân sẽ làm con dâu của Nguyễn gia thế nên....
- Con không đồng ý. Vạn Minh điềm tĩnh nói, vẫn không thèm nhìn Tuyết Vân, tay anh vẫn ôm chặt Tiểu Vy, vuốt ve cô.
- Tại sao? Tuyết Vân và con từ nhỏ chơi với nhau rất thân, hai đứa là thanh mai trúc mã. Vả lại con bé yêu con thật lòng. Nó vì con mà ngày ngày học đủ mọi thứ, nào là phép tắc, nấu ăn, kinh doanh,....để con chấp nhận con bé. Lần này con bé về đây là để làm vợ con, nó mong muốn con va nó sẽ ở bên nhau đầu bạc răng long. Vậy thì tại sao lại không chấp nhận, có phải là vì Triệu tiểu thư là người yêu con không?
- Đúng. Thứ nhất Triệu Tiểu Vy la người yêu con và cũng là người phụ nữ của con. Thứ hai, con đối với Tuyết Vân chỉ đơn giản là bạn bè, con xem con bé là em gái mình. Thứ ba, Tiểu Vy tuy không bằng Tuyết Vân, nhưng, ở bên Tiểu Vy, con có cảm giác như mình la một người chồng chăm sóc cho vợ, cảm giác như mình có một gia đình riêng, còn ở cạnh Tuyết Vân, con chẳng cảm thấy gì cả. Và lần này, con muốn nói rằng, Tiểu Vy sẽ phải làm vợ con, dù có chuyện gì đi chăng nữa, cô ấy sẽ là con dâu nhà Nguyễn. Chỉ vậy thôi.
- Minh, anh nói đi. Rốt cuộc là em và cô ta khác nhau chỗ nào?
- Anh nói rồi.
- Cha không chấp nhận.
- Tại sao?
- Triệu Tiểu Vy vốn xuất thân không danh giá, con bé đó chỉ là dân thường. Đó là cái thứ nhất, cái thứ hai, cha đã nói rồi, đó là về Tuyết Vân.
- Minh, mẹ xin con, chấp nhận Tuyết Vân đi, có được không? Còn về Tiểu Vy, tôi sẽ cho cô một số tiền lớn để cô sống dư dả cả đời.
- Cháu...cháu. Tiểu Vy nghe xong liền sợ sệt, cô không muốn xa anh. Cô không thể.
- Tiểu Vy, em sao vậy? Vạn Minh lo lắng hỏi
- Minh, em....
- Triệu tiểu thư, bác gái đã nói vậy thì cô đồng ý đi. Tôi hứa sẽ chăm sóc cho Minh thật tốt mà.