Mỗi tháng sẽ có một ngày Diệp Thanh Linh đến công ty họp, một là nghe báo
cáo tổng kết tháng trước,hai là quyết định một số chính sách quan trọng. Diệp Thanh Linh bước vào phòng họp,Thượng Quan Sở bị ngăn lại ngoài
cửa.
”Sở thiếu, ở đây không phải Thượng Quan gia, người không phận sự miễn vào”.
Những người đang lục đục bước vào phòng họp đều dừng chân lại nhìn Thượng Quan Sở.
”Cơ mật của tập đoàn Diệp thị không phải ai cũng có thể nghe.”
Trương Đình Đình ở đây là người có chức vụ,nơi này đang có hội nghị quan trọng của tập đoàn Diệp thị, là tổng giám đốc, cô có nghĩa vụ bảo vệ
Diệp thị.
Diệp Thanh Linh ngồi ở ghế tổng tài chuyên chú xem một phần văn kiện,
không để ý tới cuộc tranh cãi của Thượng Quan Sở và Trương Đình Đình.
"Cơ mật? Cô cho cái gọi là cơ mật này thật sự có thể giữ bí mật?" Thượng Quan Sở tức giận dùng cái mũi hừ ra tiếng, trong mắt có khinh thường
cùng khinh bỉ.
"Anh ——" Trương Đình Đình tức giận đến mức không biết nói cái gì, cô biết Thượng Quan Sở nói đúng nhưng tâm vẫn không phục.
"Mời anh ta vào đi!" Diệp Thanh Linh buông văn kiện trong tay, nhẹ giọng nói. Thượng Quan Sở kinh ngạc liếc mắt nhìn Diệp Thanh Linh, hừ lạnh
một tiếng tiến phòng họp, tùy ý ngồi bên cạnh Diệp Thanh Linh.
"Đại tiểu thư, đây là hội nghị quan trọng của tập đoàn Diệp thị, người
ngoài tham gia tôi thấy không tốt!" Một vị cổ đông Diệp thị mở miệng.
"Đúng vậy,đúng vậy.” Có người bắt đầu phụ họa vị cổ đông kia.
Diệp Thanh Linh thản nhiên liếc mắt mọi người một cái, hỏi Thượng Quan Sở, "Sở thiếu,anh sẽ đem cơ mật Diệp thị nói ra sao?"
"Đương nhiên sẽ không." Thượng Quan Sở cười phối hợp với cô.
"Các người đã nghe Sở thiếu nói, sẽ không tiết lộ cơ mật Diệp thị."
Diệp Thanh Linh nhìn mặt mọi người không quá tin tưởng lại nói:"Người này là Thượng Quan Sở, mọi người nên yên tâm đi".
"Thượng Quan Sở? Hắn chính là Thượng Quan Sở trong truyền thuyết?"
Mọi người đều nghị luận,anh một lời tôi một lời,không khí náo nhiệt.Thấy mọi người đã bình thường trở lại, Diệp Thanh Linh mới mở miệng,"Vừa rồi tôi xem kế hoạch mới nhất của phòng khai phá bất động sản, khu phía tây kia cũng không phải là tốt,mỗi người ở phòng khai phá bất động sản nên
xem xét kỹ càng”.
"Khu phía Tây là khu dân cư trọng điểm của Thành phố A, nếu như có thể
lấy đến 6 lô khu Tây, sau này lợi nhuận một năm của Diệp thị có thể bằng lợi nhuận hai năm trước đây gộp lại." Lý quản lý của phòng khai phá bất động sản tự tin nói.
"6 lô? Nơi đó là đất tốt nhất khu phía Tây, cũng không phải là đến lấy dễ dàng như vậy." Trương Đình Đình bình tĩnh phân tích.
"Hiện nay cùng chúng ta tranh có bất động sản Dịch thị cùng tập đoàn Vạn long, Lý quản lý có thể nắm chắc không?" Diệp Thanh Linh nhẹ giọng hỏi
Lý quản lý.
"Việc này,việc này—— Rất khó nói." Lý quản lý lắp bắp trả lời,mồ hôi
cũng chảy ra. Diệp Thanh Linh nhìn Thượng Quan Sở tươi cười ở bên cạnh,
cũng nhẹ giọng cười nói: "Nếu lấy được những lô đất này, kinh tế Diệp
thị còn có thể đủ để khai phá sao?"
"Việc này,việc này —— tôi không có nghĩ đến."
Mồ hôi Lý quản lý chảy càng nhiều, từ khi Diệp Thanh Linh tiếp nhận Diệp thị tới nay không thấy cô đến công ty mấy lần, cũng không thấy cô đi
tham gia các buổi họp, anh ta nghĩ rằng phương án của mình Diệp Thanh
Linh sẽ không phản đối, không ngờ cô hỏi hai câu làm anh không thể trả
lời.
"Nếu như vậy, nên làm phương án khác."Diệp Thanh Linh cười, không có ý trách cứ Lý quản lý.
Tiếp theo lại làm một ít quyết sách quan trọng, hội nghị mới hoàn thành. Diệp Thanh Linh không lập tức rời khỏi phòng họp, mà Thượng Quan Sở vẫn duy trì tư thế nhìn cô không nói lời nào.
"Sở thiếu, nghe xong kế hoạch khai phá bất động sản của Diệp thị, có cảm nghĩ gì?"Diệp Thanh Linh lúm đồng tiền như hoa.
Nhìn cô cười, Thượng Quan Sở cảm thấy hình như mình đã bị gì đó bất thường,"Kế hoạch của Diệp thị có liên quan gì đến anh?"
"Nghe nói, tập đoàn Dịch thị là dưới trướng của Sở gia, không biết tập đoàn Vạn long có phải cũng như vậy không?"
Diệp Thanh Linh vẫn là lúm đồng tiền như hoa, nhưng không có nửa điểm độ ấm.
Ha ha, anh biết cô gái này sẽ đối với anh tự nhiên tốt như vật.Thì ra
mời anh nghe hội nghị,chính là muốn anh mở miệng với Dịch thị cùng Vạn
long buông tha cho việc tranh với Diệp thị 6 lô tốt nhất khu Tây.
"Có đất mà không có tiền, có ý nghĩa sao?" Thượng Quan Sở nhíu mày gian trá liếc nhìn cô.
"Đất có,tiền cũng sẽ có." Trên mặt Diệp Thanh Linh lộ ra nụ cười tự tin giống như muốn nói bánh mì có, sữa cũng sẽ có.
Nhìn cô trong mắt lóe ra hào quang tự tin,Thượng Quan Sở cười đến dị
thường quái dị: "Diệp thị thông báo cần tuyển dụng trợ lý tổng tài đúng
không?"
"Tổng giám đốc còn thiếu một người trợ lý." Diệp Thanh Linh im lặng trong chốc lát rồi trả lời.
"Tổng tài Diệp thị có được trợ lý này bảo đảm cầu gì được nấy, kinh
doanh thịnh vượng" Thượng Quan Sở bưng lên chén nước uống một ngụm,hứng
thú dào dạt nhìn cô.
" Thì ra thần tài cũng muốn ứng cử."Diệp Thanh Linh cười nhẹ nhàng, vẻ
mặt đã hiểu."Thần tài tới cửa cũng không thể cự tuyệt,nếu không sẽ ảnh
hưởng tiền đồ."
Đem hắn nói thành thần tài không có gì quá đáng, anh chính là thần tài Thành phố A.
"Tài đương nhiên muốn,nhưng thần thì quên đi."
Diệp Thanh Linh thu thập văn kiện trên bàn,nhàn nhã nói xong ôm lấy văn kiện liền muốn ra phòng họp.
Sắc mặt của Thượng Quan Sở càng ngày càng lạnh,đứng ở tại chỗ trừng mắt
nhìn Diệp Thanh Linh cả buổi,buồn bực một hồi kéo Diệp Thanh Linh qua
nói: "Cự tuyệt thần tài sẽ bị trừng phạt."
"Phải không? Thần tài rất bận không rảnh để ý đến tôi." Diệp Thanh Linh rủ mắt xuống, thản nhiên nói.
Cô chưa nói xong,Thượng Quan Sở đã duỗi chân ra, nhẹ nhàng đụng vào chân của cô, khiến cả người Diệp Thanh Linh ngã vào lòng anh.Thượng Quan Sở
ngồi ở trên ghế cười gian, hơi hơi ngẩng đầu, đôi môi đỏ mọng của Diệp
Thanh Linh cứ như vậy tự động hướng đến môi anh.