Cô Vợ Nhỏ Thần Bí Của Tổng Giám Đốc

Chương 156-2: Âm dương lẫn lộn (2)



Hôm nay Mộ Hi học võ công buổi chiều, bởi vì Lãnh Đông gọi điện thoại cho cô nói ông nội chuyển quan nhà anh ấy, cho nên Mộ Hi qua rất dễ dàng, học một buổi chiều, gần đây Mộ Hi tiến bộ rất lớn, không ngờ cô còn là kỳ tài của võ học, bởi vì cơ thể cô rất mềm, cho nên gân cốt của cô rất nhạy bén, học rất dễ dàng, mà Lãnh Ưng cũng dạy rất nghiêm túc.

Mộ Hi bắt đầu hoài nghi Lãnh Tuyết chết là do Âu Dương Hàn làm, nhưng tại sao thời điểm anh ta nhìn thấy cô không có sợ hãi, bởi vì trong mơ người đàn ông kia mang mặt nạ, nhưng Lãnh Tuyết không có mang, tại sao Âu Dương Hàn nhìn thấy gương mặt này của Mộ Hi không có phản ứng khác thường, bởi vì đây là mặt của Lãnh Tuyết, mặt của một người chết, anh ta cũng không sợ?

Giọng nói kia, chiều cao kia, chính là Âu Dương Hàn, đây là phán đoán của Mộ Hi, bởi vì cảm giác đó quen thuộc quá, cho nên cô quyết định muốn điều tra một phen, dù sao hiện tại võ công của cô cũng không tệ, tiến bộ của cô chính là kỳ tích, Lãnh Ưng đã nói cô sinh ra dành cho võ thuật, khó trách Lãnh Tuyết lại chọn cô, thì ra bên trong sớm có sắp xếp, cô gái này sớm muộn cũng sẽ hùng bá một phương, cô sẽ đập tan phân biệt đối xử gữa nam nữ đời đời, tương lai không lâu sẽ có một nữ trung hào kiệt ra đời.

Mộ Hi cố ý mặc theo trong phong cách của Lãnh Tuyết trong mơ, cô là muốn nhắc nhở trí nhớ của Âu Dương Hàn, chẳng lẽ người đàn ông này vẫn giả bộ, vì Tĩnh Sơ, Mộ Hi cũng muốn bắt được hành vi phạm tội của anh ta, đưa anh ta ra công lý, giết người thì đền mạng, nếu Lãnh Tuyết thật sự bị hại chết như vậy, quá tàn nhẫn, quá biến thái, Mộ Hi nhất định phải công đạo cho Lãnh Tuyết, để cô ấy nhắm mắt.

Kiểu tóc của cô, quần áo của cô, tướng mạo của cô, nhất định chính là Lãnh Tuyết tái thế.

Gần đây, tại sao Âu Dương Hàn vẫn không tới quấy rầy Mộ Hi chứ? Bởi vì anh ta đang dọn dẹp cục diện rối rắm cho em trai, anh ta còn có một em trai, còn biến thái hơn anh ta, còn tàn nhẫn, thường gây họa, nhưng thường tự mình gây họa mà mình lại không xử lý được, tất cả đều là anh ta đi theo chùi đít phía sau, vì vậy, em trai Âu Dương Hàn của Âu Dương Hàn thường bị anh trai giam lỏng, hoặc là cho hắn ta một chút tiền, để hắn ta đi du lịch, tóm lại tiêu tiền là chủ yếu, thật sự như một con ký sinh trùng.

Hai anh em, một người tên Âu Dương Hàn, một người tên Âu Dương Hàn, không biết còn tưởng rằng là một người, nhưng thật ra là đồng âm không đồng chữ, cũng bởi vì hai người là sinh đôi, nên cha mẹ của bọn họ mới có thể lấy tên cho bọn họ, hi vọng bọn họ như hình với bóng. (ÂDH người thích MH là chữ Hàn 翰 trong bút lông còn em trai ÂDH là Hàn 寒 trong lạnh lẽo)

Dáng vẻ hai anh em giống nhau, chiều cao cũng giống, hơn nữa đều là cao thủ chơi phụ nữ, chỉ là phụ nữ bên cạnh bọn họ như quần áo, nói đổi liền đổi, Âu Dương Hàn trừ xử sự độc ác, tính tình khó đoán, anh ta còn là người rất có tâm kế, Âu Dương Hàn lại khác, hắn ta cũng lòng dạ độc ác, nhưng mà, hắn ta không có năng lực xử sự, chuyện gì cũng lệ thuộc vào anh trai hắn ta xử lý, trừ lúc chơi phụ nữ rất ngông cuồng, ở thế giới đen ăn đen này, nếu như không có anh trai hắn ta bảo bọc, hắn ta đã sớm bị người ta chém, cho chó ăn, bởi vì hắn ta là chó cậy thế chủ. Thật ra thì mình không có thủ đoạn gì, nhiều lắm là tám lạng nửa cân!

Mộ Hi cầm điện thoại gọi Âu Dương Hàn, hẹn gặp mặt anh ta tại quán rượu nào đấy, Mộ Hi đã tới trước, cô ngồi chỗ cạnh cửa sổ, nhìn cảnh đêm bên ngoài, rất đẹp.

Cô nhìn thấy một chiếc xe thể thao màu xanh dương, biết đó là xe Âu Dương Hàn, thoáng điều chỉnh tâm trạng, tao nhã bưng ly nước lên uống một ngụm.

Quả nhiên là Âu Dương Hàn, xem ra anh ta rất vui vẻ, hơn nữa giống như cố ý ăn mặc một phen, hôm nay mặc rất rực rỡ, hoàn toàn không giống như Âu thiếu độc ác bình thường, hắc bang giống như căn bản xảy ra bên trên anh ta, lần này Mộ Hi chủ động tìm anh ta, anh ta nằm mơ cũng không nghĩ tới, thật ra thì, có lúc anh ta rất chán nản, bên cạnh không thiếu phụ nữ, tại sao anh ta chỉ muốn cô, khát vọng đó dường như có thể vì cô buông bỏ tất cả.

“Mỹ nữ, nhớ tôi rồi sao.” Âu Dương Hàn vừa nói chuyện, ngồi vào đối diện Mộ Hi, Mộ Hi rất bình tĩnh, khẽ mỉm cười.

“Anh? Tôi nhớ không ra!” Mộ Hi nhàn nhạt nói.

“Mạnh miệng, nhớ không ra? Tại sao gọi điện thoại cho tôi?” Âu Dương Hàn cười nói, mỗi lần anh ta đối mặt với Mộ Hi trong lòng liền không khỏi vui vẻ.

“Muốn uống cái gì? Tùy ý gọi.” Âu Dương Hàn nhìn Mộ Hi nói, Mộ Hi cũng nhìn anh ta, tại sao người đàn ông này thật giống như trước đây thật sự không biết cô? Vậy, người đàn ông trong giấc mơ là ai? Chẳng lẽ anh ta quá biết hóa trang? Hay là phụ nữ của anh ta quá nhiều, anh ta đã quên mất!

“Mỹ nữ, xin chờ một chút, tôi chuẩn bị một món quà đặt ở trong xe cho cô, tôi đi một chút sẽ trở lại, chờ chút.” Âu Dương Hàn nhận được điện thoại của Mộ Hi, vui mừng muốn đi mua quà cho cô, đây là lần đầu tiên anh ta tặng quà cho con gái, phụ nữ anh ta chơi, đều là trực tiếp đưa tiền, tặng đồ, phiền toái, hơn nữa lãng phí thời gian, cho nên lần này là lần đầu tiên anh ta mua quà cho con gái, trong lòng vẫn lo cô sẽ không thích?

Thời điểm Âu Dương Hàn trở về bãi đậu xe lấy quà tặng, Âu Dương Hàn cũng tới quán bar gặp bạn bè, bởi vì bạn bè của hắn ta tìm một con nhóc mới cho hắn ta, dẫn hắn ta tới xem một chút, trùng hợp, Mộ Hi ngồi ở trước cửa sổ, thấy Âu Dương Hàn, rất tò mò, tại sao anh ta đi ra bên này, lại chuẩn bị đi vào ở bên kia, người đàn ông này đang làm cái gì?

Mộ Hi không hiểu, nhưng mà, phát hiện Âu Dương Hàn ngơ ngác đứng ngoài cửa sổ, nhìn cô không chớp mắt, Mộ Hi xuất pháp từ lễ phép, vẫy tay với hắn ta, sau đó lại khẽ mỉm cười, bởi vì hôm nay Mộ Hi mặc là bắt chước Lãnh Tuyết, cô mặc váy dài màu trắng, trực tiếp che cả chân, Âu Dương Hàn hoàn toàn choáng váng, làm sao người phụ nữ này xuất hiện? Cô ta không có chân, vậy chứng tỏ không phải là người! Tại sao cô ta không đi đầu thai? Đã hơn hai năm, tại sao cô ta lại trở lại? Chẳng lẽ là?

Bị dọa sợ, hai chân Âu Dương Hàn như nhũn ra, người phụ nữ này vẫy tay với hắn ta, có ý gì? Có phải cô ta muốn mang hắn ta đi không? Lúc ấy cô ta chết thảm như vậy, cũng bởi vì cô ta, anh trai còn giam lỏng hắn ta nửa năm, nguyên tắc của Âu Dương Hàn là có thể chơi phụ nữ, nhưng không thể giết phụ nữ!

Mộ Hi vẫn nhìn Âu Dương Hàn, cô đang suy nghĩ, người đàn ông này tại sao hiện tại thì giống như rất sợ cô, chẳng lẽ là người đàn ông này nhớ ra rồi? Chuyện của Lãnh Tuyết khẳng định liên quan tới hắn ta, nếu không, tại sao giờ phút này, hắn ta sẽ dùng ánh mắt này nhìn cô?

Âu Dương Hàn chợt phát hiện xe anh trai dừng cách đây không xa, làm hắn ta sợ đến vội vàng chạy đi, len lén trốn phía sau vòng dây xanh, quả nhiên anh trai từ trong xe đi ra, cầm quà tặng trong tay, vẻ mặt rất vui.

Âu Dương Hàn sợ đến dụi mắt, sẽ không trùng hợp như vậy chứ? Không phải là anh trai đi gặp tên nữ quỷ đó chứ? Chẳng lẽ ban đầu hắn hại chết cô ta, hiện tại cô ta trở lại báo thù, cô ta nhất định coi anh trai thành hắn, bởi vì người bên ngoài rất ít biết bọn họ là sinh đôi, Âu Dương Hàn thường bị giam lỏng, bởi vì hắn ta vừa ra ngoài liền gây họa, coi như không giam lỏng, ban ngày hắn ta ngủ, buổi tối mới ra ngoài chơi, cho nên người biết hắn ta không nhiều.

Âu Dương Hàn lại nghiêm túc quan sát một lát, má ơi! Cô ta thật sự là đến báo thù, thấy anh trai cười đến miệng cũng méo, người khác không biết, hắn ta còn không biết, anh trai chưa bao giờ cười như vậy, anh chỉ cười âm hiểm, loại mỉm cười nổi da gà này, Âu Dương Hàn vẫn là lần đầu tiên thấy.

Trán Âu Dương Hàn bắt đầu đổ mồ hôi, làm sao bây giờ? Anh trai thích quỷ rồi? Người phụ nữ này khi còn sống chính là một liệt nữ, ban đầu hắn đối với cô ta như vậy, nhất là, cô ta là bị đàn ông làm đến chết, người phụ nữ này nhất định là âm hồn không tiêu tan, cho nên trở lại báo thù, khi còn sống cô ta là liệt nữ, không biết sau khi chết, cô ta có thể biến thành ác quỷ tới lấy mạng hắn ta hay không, hiện tại mục tiêu của cô ta là anh cả, ngộ nhỡ có một ngày cô ta biết, giết chết cô ta không phải anh cả, đến lúc đó hắn cũng không chạy được, chẳng lẽ, cô ta biết tai nạn xe kia là anh cả thiết kế cho cô ta, cho nên cô ta xuống tay với anh cả trước!

Âu Dương Hàn càng nghĩ càng sợ, không được, đi tìm pháp sư, vì vậy, quay đầu bước đi, hắn phải nắm chặt thời gian, nếu không anh em hai người sẽ bị nữ quỷ này hại chết.

“Mỹ nữ, đây là quà tặng tôi cho cô, xin vui lòng nhận cho.” Âu Dương Hàn nói xong đẩy quà tới trước mặt Mộ Hi.

“Tại sao anh mua quà cho tôi?” Mộ Hi nhìn Âu Dương Hàn nói, trong lòng đang suy nghĩ: vừa rồi rõ ràng ánh mắt anh ta nhìn mình rất sợ hãi, tại sao lúc này như là không có bất kỳ chuyện gì xảy ra?

“Bởi vì cô hẹn ta, vui mừng, cho nên liền mua.” Âu Dương Hàn nói.

“Anh nhìn thấy tôi rất vui sao?” Mộ Hi nghi ngờ hỏi, làm sao người đàn ông này thay đổi lớn như vậy?

“Dĩ nhiên, nếu không tại sao mua quà cho cô?” Âu Dương Hàn cười nói, trong lòng thầm nghĩ: lần đầu tiên cho mua quà phụ nữ người ta sẽ không nhận chứ! Nếu là như vậy, đời này anh ta sẽ không mua đồ cho phụ nữ nữa!

“Cám ơn, tôi cho là anh nhìn thấy tôi sẽ nhớ một số chuyện, nên mới phải hỏi như vậy.” Mộ Hi bình tĩnh nói.

“Thực không dám giấu, lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô liền nhìn cô thành một người khác, chỉ là rất không có khả năng, bởi vì cô ấy đã không còn ở đây!”

Âu Dương Hàn thật ra thì nói là nhìn thấy Mộ Vũ Hàn làm anh ta nhớ tới Mộ Hi, anh ta chỉ không còn ở đây, Mộ Hi lại lý giải là Lãnh Tuyết đã không còn, Mộ Hi vẫn cho rằng anh ta nói chính là Lãnh Tuyết, thật ra thì, năm đó Âu Dương Hàn chỉ thiết một hiện trường tai nạn xe giả giúp em trai, lúc ấy thời điểm Lãnh Tuyết bị bỏ vào trong xe, ngũ quan đã máu thịt be bét, căn bản không nhìn rõ dung mạo ra sao, cho nên, anh ta nhìn thấy gương mặt hiện tại của Mộ Hi này, không nghĩ tới Mộ Hi sẽ có liên quan tới cô gái ở tai nạn xe năm đó.

Thật ra thì, tại sao Lãnh Tuyết vẫn âm hồn không tiêu tan? Thì ra là năm đó em trai Âu Dương Hàn thưởng cô ta cho anh em dưới quyền, bởi vì đầy mặt đều là máu, cho nên không có người nguyện ý thượng cô, nhưng mà, Âu Dương Hàn lên tiếng, không làm cô đến chết, số mệnh đám đàn ông này liền sẽ như vậy, cho nên đám đàn ông này dùng chai rượu, cây gậy, có thể sử dụng liền dùng tới, cho nên đám súc sinh này cứ như vậy phá hủy cô gái như hoa như ngọc, Lãnh Tuyết dường như là hấp hối, nửa người dưới bị đàn ông dùng gì đó làm đến máu tươi chảy ròng, lúc ấy, thời điểm bị bỏ vào trong xe, Âu Dương Hàn thấy nửa người dưới của cô gái máu tươi chảy ròng, vì vậy, về đến nhà, hung hăng giáo huấn Âu Dương Hàn một trận, sau đó giam hắn nửa năm.

“Cô ấy đã chết?” Vẻ mặt Mộ Hi thờ ơ hỏi Âu Dương Hàn.

“Tôi không biết, nhưng mà, tôi muốn nói chính là, cô có phải cô ấy hay không? Bởi vì các cô quá giống, nhất là ánh mắt kia.” Âu Dương Hàn cuối cùng nói ra nghi ngờ của mình.

“Tôi là cô ấy, anh không sợ?” Mộ Hi hỏi.

“Sợ? Tại sao? Năm đó cô yêu tên đàn ông khốn kiếp kia, không phải bởi vì anh ta, làm sao cô rời khỏi tôi! Làm sao lại xảy ra chuyện về sau!” Âu Dương Hàn vẫn hối hận năm đó để Mộ Hi chạy trốn, nếu không bây giờ bọn họ còn đang ở cùng nhau.

“Năm đó, tại sao anh làm như vậy?” Mộ Hi không biết Âu Dương Hàn rốt cuộc làm cái gì với Lãnh Tuyết? Cho nên cô hỏi lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.