Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm

Chương 1068



CHƯƠNG 1068

Cô ngủ không được bao lâu thì chuông điện thoại di động của Hoắc Đình Phong lại vang lên. Anh nhanh chóng duỗi tay ra lấy điện thoại, sợ sẽ đánh thức cô nên anh bước nhẹ nhàng đến chỗ cửa sổ sát đất mới nghe máy.

Không biết đầu bên kia nói gì mà đôi mày tuấn tú của anh cau lại, vẻ thản nhiên trên gương mặt cũng dần chuyển biến thành sắc bén, nói giọng dửng dưng: “Tạm thời em chưa cần phải đến đây, có thời gian tự anh sẽ đến nước K và thành phố B…”

Không biết bên kia đáp gì mà Hoắc Đình Phong day day ấn đường, khóe môi khẽ động, ánh mắt bao trùm lấy thân hình mềm mại của người phụ nữ: “Hoặc là chờ anh thu xếp xong chuyện bên này rồi em hẵng qua, ừ…”

Cuộc gọi không kéo dài bao lâu, ước chừng hai đến ba phút.

Cuối cùng, anh lại nhấp một tách cà phê khác, tiếp tục ôm cô vào lòng.

Quan hệ giữa Lâm Nam Kiều và những người trong cửa hàng ngày càng tốt, ngày càng sâu sắc.

Cô ta biết cách cư xử, sáng sớm khi đi làm sẽ tốt bụng mang cà phê giúp họ, mã giảm giá và mã ưu đãi này nọ tại các trung tâm mua sắm cũng lấy về và chia cho họ.

Người ta nói “ăn của người thì yếu miệng, lấy của người thì nhát tay”, mặc dù những món ăn hay đồ vật đó không quý giá nhưng cũng đủ khiến cho thiện cảm của mọi người đối với Lâm Nam Kiều tăng vọt lên trông thấy.

Những chuyện vu vơ hay hóng hớt này nọ đều kể tất cho Lâm Nam Kiều nghe.

Nhà họ Trần là một gia tộc có tiếng tại thành phố S nên không thể gả con gái tùy tiện được, đương nhiên sẽ là một cuộc hôn nhân liên quan lợi ích.

Chồng Trần Bội Linh cũng từ một gia tộc nổi danh tại thành phố S, công ty xếp hạng rất cao, nhưng người chồng kia lại chẳng phải thứ tốt lành gì.

Lúc mới kết hôn thì còn êm đẹp, chỉ vài tháng sau tuần trăng mật đã bắt đầu dụ ong bắt bướm, làm loạn bên ngoài. Nào là người mẫu trẻ, sao nữ, con gái đài các.

Đương nhiên Trần Bội Linh không thể dung túng mà bắt đầu cản trở, nhưng vô dụng, chồng cô ta vẫn cứ thích chơi bời loạn lạc bên ngoài.

Lâu dần rồi cũng kiệt sức, Trần Bội Linh muốn ly hôn nhưng ba cô ta không cho phép.

Thế là Trần Bội Linh dần dần thay đổi, chồng cô ta có làm gì bên ngoài đi nữa thì cũng mặc kệ không quan tâm. Cô ta mở quán cà phê, mở cửa hàng thời trang và kinh doanh các thứ, kiếm về không ít tiền. Thật ra thì hai người họ đã bằng mặt không bằng lòng từ lâu rồi, cứ bí mật chơi đùa theo cách thức của riêng mình.

Không ngờ lại có được nhiều thông tin như vậy, Lâm Nam Kiều hơi bất ngờ, cười khẽ.

Biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng, nắm được càng nhiều thông tin thì khả năng thắng lợi càng lớn.

Bây giờ là thế kỷ hai mươi mốt, cho dù là giết người hay hãm hại đều là phạm pháp. Nếu cô ta âm thầm dùng thủ đoạn hãm hại Thân Nhã mà để bị phát hiện, hậu quả của cô ta cũng sẽ không khá hơn là bao.

Chưa nói đến Trần Vu Nhất và anh Hoắc, ngay cả Diệp Giai Nhi và Trần Diễm An cũng sẽ không buông tha.

Cô ta không cần phải vì một người phụ nữ mà phá hỏng tương lai của mình, thật ra thì lá gan của Lâm Nam Kiều cũng rất nhỏ.

Cô ta rất muốn ra tay với Thân Nhã nhưng cô ta sẽ không làm. Cô ta rất sáng suốt, rất tỉnh táo, đây là hiện thực chứ không phải chuyện cổ tích.

Dựa vào địa vị của Trần Vu Nhất tại thành phố S, nếu cô ta cưới được Trần Vu Nhất thì làm gì có chỗ cho Thân Nhã lên tiếng?

Sáng sớm hôm sau, trên đường đến cửa hàng thời trang, Lâm Nam Kiều mang bữa sáng cho Trần Bội Linh, bữa sáng rất tinh xảo.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.