Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm

Chương 1126



CHƯƠNG 1126

Hoắc Đình Phong thay bóng đèn xong, bật điện lên, ánh sáng lan tràn cả phòng. Sau đó anh mới xuống khỏi ghế thì cả phòng lại rơi vào bóng tối. Anh day trán, rất bất đắc dĩ: “Xem ra lần này mất điện thật rồi…”

Ánh nến mờ nhạt lay động càng khiến người ta rung động hơn ánh đèn nhiều, cũng càng thêm lãng mạn.

Mặt Hoắc Đình Phong cách Thân Nhã rất gần, ánh nến lay động giữa hai người như đang kể chuyện, bầu không khí khiến người ta mặt đỏ tim nổi trống.

Thân Nhã không muốn tiếp tục đứng đây trong tình huống như này nữa, nói mình mệt rồi, muốn đi ngủ.

“Em mang nến vào đi, trước khi ngủ nhớ tắt đấy. Anh ở ngay ngoài phòng khách, cần gì thì gọi anh…” Anh nhẹ giọng dặn dò.

Thân Nhã gật đầu, đỏ mặt đi vào phòng, nằm lên giường. Cô không ngủ, anh cũng không.

Mặc dù cách một cánh cửa nhưng cô vẫn nghe được tiếng bước chân qua qua lại lại. Dù anh đã cố ý đi rất nhẹ lại nhưng vẫn có thể nghe được.

Không có hệ thống sưởi hơi, phòng khách đương nhiên rất lạnh. Thân Nhã do dự một lát, đỏ mặt đi ra ngoài, làm như bình tĩnh tự nhiên nói: “Vào phòng ngủ đi, phòng khách lạnh lắm.”

Trên giường lớn, hai người tách ra người nằm bên trái người bên phải, ngọn nến bên cạnh lay động, toả xuống hình chiếu xinh đẹp.

Hô hấp của cô dần trở nên đều đều, Hoắc Đình Phong ôm cô vào lòng, ngực anh ấm áp như máy sưởi vậy, kề sát vào không còn thấy lạnh nữa.

Có đôi khi tình cảm nóng lên không nhất định sẽ phát sinh chuyện nào đó. Nhiều lúc một cái ôm đầy tình cảm càng có thể khiến người ta run rẩy, có cảm giác ấm áp hẳn lên.

Chỉ là, Thân Nhã lại cảm thấy hơi buồn nôn. Cô nghĩ ngợi một lát, cả ngày hôm nay cũng không ăn cái gì khác thường, thế là cố gắng áp cơn buồn nôn xuống.

Năm giờ sáng, Hoắc Đình Phong rời giường. Anh có một buổi họp khẩn cấp nên phải rời đi sớm. Lúc này cũng có điện rồi, anh vừa bước vào nhà tắm vừa mở hệ thống sưởi hơi trong phòng lên, sợ cô cảm lạnh.

Lúc Thân Nhã ngủ dậy thì cả phòng đã ấm áp, trên người còn đắp chăn, thậm chí có hơi nóng. Còn anh thì đã đi.

Cô thay quần áo xuống lầu, mua bánh quẩy, vừa cắn một miếng thì cảm giác dầu mỡ lại khiến cơn buồn nôn dâng lên mãnh liệt.

Hai ngày liên tiếp đều có cảm giác buồn nôn không phải hiện tượng bình thường. Trước kia Thân Nhã từng mang thai, cô cảm thấy có điều gì đấy bất thường.

Lúc hai người lên giường cô chưa bao giờ uống thuốc tránh thai, đều là anh đeo bao, lần nào cũng đeo.

Có thể là hôm say rượu, cũng có thể là một lần trước đó nữa. Sau thời gian kia cô bận rộn quá, cũng không để tâm lắm, quên phải uống thuốc.

Cô mua que thử thai vào nhà vệ sinh thử, sau khi nhìn kết quả, tay cô run lên, có thai rồi.

Tim Thân Nhã đập thình thịch, hô hấp dồn dập, bàn tay đặt lên bụng. Nơi này… lại hình thành một sinh mệnh nhỏ.

Giữ… hay bỏ đây?

Nó tới bất ngờ quá, khiến cô không chút phòng bị…

Mãi tới khi đến công ty rồi cô vẫn đang cứng đờ hỗn loạn, suy nghĩ như trên mây, chưa nghĩ ra nên giữ hay bỏ đứa bé này?

Đúng là bất ngờ quá, với tình huống của cô bây giờ có thích hợp sinh con không?

Quan hệ của cả hai còn chưa tới giai đoạn bàn chuyện cưới xin, đoạn tình cảm trước còn lưu lại ám ảnh, gia thế anh lại quá hiển hách, mà cô… lại mang thai rồi!

Vốn cho rằng đeo bao là không sao, giờ xem ra cũng chưa chắc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.