Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm

Chương 1245: Chương 1245




CHƯƠNG 1245
Tô Hoài Giang mỉm cười với Thân Nhã: “Quan hệ của chúng tôi luôn rất tùy ý, không phân lớn nhỏ, tôi mang quà cho cô.


Người như vậy khiến người khác không ghét nổi, ít nhất ngoài mặt, Thân Nhã khẽ mỉm cười: “Cảm ơn cô.


“Không cần khách sáo.

” Tô Hoài Giang vẫn cười hờ hững: “Ngôi biệt thự này thật không tồi, phong cách xung quanh rất đẹp, không khí ở thành phố S ẩm hơn nước K.


Thân Nhã trả lời: “Nước và hồ ở thành phố S khá nhiều, tuy không phồn hoa bằng nước K, nhưng ô nhiễm cũng không nghiêm trọng, không khí vẫn là khá tốt.


Tô Hoài Giang nói, cô ấy cũng cảm thấy như vậy.

Hoắc Đình Phong có điện thoại, anh đi nghe điện thoại, Thân Nhã cảm thấy có hơi đói, mở tủ lạnh ra, bên trong đều là nguyên liệu tươi.


Cô định nấu cơm, Tô Hoài Giang đứng dậy, nghiêng người hỏi: “Có gì tôi có thể giúp không?”
“Không sao, cô ngồi chơi là được.

” Thân Nhã lưu loát lấy vo gạo, sau đó bỏ vào trong nồi cơm điện, bật nguồn điện.

Tô Hoài Giang vẫn đi tới, nhìn thấy Thân Nhã lấy rau ra, cô ấy đón lấy một ít, học cách nhặt rau.

“Tôi tới đây, có phải khiến cô cảm thấy có chút không vui không?” Tô Hoài Giang hỏi.

Thân Nhã lắc đầu, tỏ ý không có.

“Là tự tôi theo tới, Hoắc Đình Phong không biết, mãi tới khi máy bay cất cánh anh ấy mới biết tôi cũng lên máy bay.

” Tô Hoài Giang giải thích: “Nhưng lúc đó anh ấy đã không thể gọi điện cho cô được nữa, cũng không có thời gian giải thích.


Chẳng trách, Thân Nhã nghĩ trong lòng, có lẽ anh muốn cho cô bất ngờ, cho nên chỉ gọi điện cho Tiểu Trương, nhìn dáng vẻ, Tiểu Trương cũng không biết Tô Hoài Giang sẽ theo tới.


“Có phải cảm thấy tôi rất phiền không?”
Thân Nhã cắt rau đã rửa sạch: “Không có, tôi cảm thấy cô nói chuyện ngược lại khá thẳng thắn, tôi khá thích ở chung với người có tính cách như này.


“Vậy thì tôi coi câu này là lời khen, thật ra tôi không có định ở đây, nghe nói thành phố S nổi tiếng non xanh nước biếc, có rất nhiều thác nước và hẻm núi, tôi thích nhất tham quan hẻm núi, vừa thần bí đẹp đẽ vừa tự nhiên, thành phố S là trạm đầu tiên tôi đi du lịch, trạm tiếp theo là Tây Nam, còn cả Vân Tỉnh, thảo nguyên Mông Cổ, cung điện Potola.

” Nói tới hành trình của mình, hai mắt Tô Hoài Giang vừa nóng rực còn phát sáng.

Nghĩ một chút, do dự giây lát, Thân Nhã nói: “Ờm cái đó, tôi cảm thấy cung điện Potola vẫn là bỏ đi, cô không phải có bệnh tim hay sao? Nơi đó lại dễ thiếu oxi, đến lúc đó cô không hô hấp được thì phải làm sao?”
Tô Hoài Giang cảm thấy cũng phải, sau đó, cô ấy bật cười: “Nói chuyện với cô khá thú vị.


Thân Nhã mỉm cười, lúc này ngược lại thật sự cảm thấy tính cách của Tô Hoài Giang không tệ.

Khi Hoắc Đình Phong đi vào, nheo mắt nhìn hai người nói nói cười cười, lông mày vì kinh ngạc mà hơi nhướn lên, đôi chân dài mê người cất bước, anh đi tới, cánh tay chống lên bồn rửa, dịu giọng nói: “Hai người nhìn trông rất vui vẻ, đang nói cái gì vậy?”
“Bí mật.

” Tô Hoài Giang nói, Thân Nhã đã đang xào rau, mùi hương rất nhanh đã tỏa ra, cô ấy ngẩng đầu, mỉm cười: “Tay nghề của cô ấy thật sự rất giỏi.


Khóe miệng cong lên, Hoắc Đình Phong thấp giọng đáp, tỏ ý tán thành.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.