Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm

Chương 1805



Chương 1805

Đi xuống dưới, anh kéo cổ tay Trần Diễm An, hai người nhanh chóng rời khỏi nhà họ Quý.

Tưởng Mộng Khiết ôm Văn Văn, nhìn chằm chằm bóng lưng hai người.

Giang Uyển Đình cũng xuống lầu, nhìn cánh tay Văn Văn rồi bảo hai mẹ con Tưởng Mộng Khiết nghỉ ngơi.

Bà ta nghĩ lại thấy cũng đúng.

Dù Trần Diễm An có chướng mắt đến đâu cũng là con dâu nhà họ Quý, chuyện của Văn Văn không có căn cứ, nếu bà ta làm ầm lên với Trần Diễm An cũng sẽ bôi nhọ người nhà họ Quý.

Trong xe, Trần Diễm An hỏi Quý Hướng Không hai người đã nói những gì, có phải lại nói xấu cô không?

Quý Hướng Không lắc đầu: “Không, nói đến chuyện sinh con, anh lập tức chuyển chủ đề rồi đi luôn.”

Trở lại căn hộ, Trần Diễm An ngồi trước cửa sổ sát đất, ngắm nhìn những vì sao trên bầu trời.

Quý Hướng Không đi tới từ phía sau, ngồi sau lưng cô, vòng tay cứng cáp ôm lấy vòng eo mảnh mai của cô: “Đang nghĩ gì vậy?”

“Em thấy bầu không khí lúc này rất ấm áp, tự do, không như ở nhà họ Quý, luôn cảm thấy đè nén và căng thẳng, còn hơi mất tự nhiên.” Cô nói thật.

Quý Hướng Không mỉm cười không nói, cùng cô ngắm nhìn bầu trời đêm bao la: “Cảm giác được tự do như thế nào?”

“Thật sự rất tuyệt, thật ra không phải em không thích mẹ anh, mà là không thích cách giao tiếp giữa mẹ chồng và con dâu.”

Trần Diễm An hơi lười, ngửa người dựa vào vòng tay anh.

“Dù sao con dâu cũng không phải con trai hay con gái mình, có khác biệt rất lớn.”

Quý Hướng Không cười cô: “Sao hôm nay em lại xúc động thế?”

Cô nheo mắt thoải mái, chân vẫn giẫm trên bồn ngâm chân, cảm thấy cuộc sống này hiện tại mới là thoải mái nhất.

Hai người ôm nhau ngủ, không mộng mị cho đến khi trời sáng.

Hôm sau khi ra ngoài, Trần Diễm An và Quý Hướng Không đã hẹn trước, sau khi tan làm sẽ cùng tới bệnh viện.

Cho dù công việc phối nguyên liệu có thực hiện bao nhiêu lần cũng không cảm thấy dễ dàng, mà chỉ cảm thấy mệt mỏi.

Không biết Giang Uyển Đình bận gì mà không tới nhà hàng, quá giờ hẹn Trần Diễm An bèn rời đi.

Quý Hướng Không chờ cô bên ngoài, hai người cùng tới bệnh viện rồi làm kiểm tra riêng.

Buổi tối về nhà Trần Diễm An đã rất mệt, Quý Hướng Không hiểu cho cô bèn gọi đồ ăn ngoài, họ mang tới một vài món ăn nhẹ.

Trần Diễm An cảm thấy không thể tiếp tục như vậy, không thể ngày nào cũng ăn đồ ăn ngoài, cô định thuê giúp việc theo giờ, hỏi ý kiến Quý Hướng Không, anh nói không có ý kiến gì.

Trong phòng chỉ có hai người, có thể thoải mái chơi đùa, không ai khiển trách, cũng không ai để ý tới họ.

Đến bây giờ, Trần Diễm An mới cảm thấy đây giống như cuộc sống vợ chồng.

“Nói thật, thật ra lần này có thể dọn ra ngoài ở riêng, bạn gái cũ của anh cũng đã giúp đỡ rất nhiều đấy.” Trần Diễm An nói.

Nghe vậy, Quý Hướng Không đặt cuốn sách trên tay xuống và nhìn cô.

Trần Diễm An nhún vai, nằm lại trong vòng tay anh, tặc lưỡi: “So ra thì em cảm thấy cuộc sống của Diệp Giai Nhi và Thẩm Hoài Dương giống như sống trên thiên đường vậy.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.