Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm

Chương 2254



CHƯƠNG 2254

“Ngạo mạn thật! Nhưng mà tôi thích! Như vậy cũng có thể gián tiếp chứng minh, em có cảm giác với tôi. Võ công của em cao cường như thế, vì sao lúc trước khi tôi hôn em, em lại không đấm tôi, hoặc vật ngược tôi ra sau? Thừa nhận đi, đó là vì em cũng đắm chìm trong đó, không cách nào rút ra được, không nỡ nhẫn tâm với tôi!”

Thẩm Trạch Hy cười khẽ.

Giọng nói của Hạ Nhiên phát ra từ trong kẽ răng: “Yên tâm, lần sau tôi chắc chắn sẽ không thỏa mãn nguyện vọng đó của anh đâu! Nếu mà trước đây không biết thì thôi đi, nhưng bắt đầu từ bây giờ trở về sau, anh nên chuẩn bị tâm lý thật tốt, bởi vì tôi sẽ thường xuyên làm một số chuyện tổn hại đến danh tiếng của anh đó.”

Sao lại có người không biết xấu hổ nói ra những chuyện này cơ chứ? Hạ Nhiên chỉ hận không thể nhào về phía anh, cắn vài cái thật mạnh.

Không lâu sau, bệnh viện gọi điện thoại đến, nói là sắp phải làm phẫu thuật. Cô không ở lại, cũng không đấu võ miệng với anh nữa, vội vã muốn chặn xe taxi rời đi.

Thẩm Trạch Hy đứng cách cô không xa, nên nghe thấy rất rõ cuộc trò chuyện trong điện thoại.

Giờ này bắt taxi rất khó, về cơ bản những xe thường xuyên lui tới cũng đã chật kín khách.

Thấy vậy, Hạ Nhiên càng không kiềm chế được sự sốt ruột trong lòng. Bây giờ đang là giờ cao điểm tan làm, cho nên muốn chặn một chiếc taxi lại cũng rất khó.

Thẩm Trạch Hy nhún vai, đôi chân dài sải bước đến đứng phía sau cô. Bàn tay lớn đặt lên hai vai cô, bỗng nhiên đẩy lên phía trước.

Hạ Nhiên hoàn toàn không đề phòng, đã bị đẩy vào trong xe. Chưa đứng vững đã ngã nhào lên ghế, cô trợn trừng mắt: “Anh điên rồi à?”

Lúc này Thẩm Trạch Hy đang tỏ ra kiêu ngạo: “Vậy em có lên không?”

Bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm, Hạ Nhiên mấp máy môi, sau đó im lặng không nói nữa.

Bây giờ là thời khắc quan trọng, cô không muốn cãi nhau, nếu thật sự bị đuổi xuống xe, không tới kịp phẫu thuật của anh trai thì chẳng phải cô sẽ hối hận đến chết sao?Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Nhịn nhất thời gió êm sóng lặng, lùi một bước biển rộng trời cao. Lần này cô nhịn!

“Phụ nữ vẫn nên yên lặng, thức thời một chút thì hơn, như vậy mới được người ta thích!”

Hạ Nhiên tức giận nhíu mày, không thèm để ý đến những lời này của anh, không dưng sao cô phải lấy lòng để được anh thích làm gì!

Đoạn đường rất tắc, gần như không thể nhích được một phân, đi một bước dừng ba bước, lòng Hạ Nhiên lo lắng muốn bốc lửa.

Thẩm Trạch Hy nhướng mày, khởi động xe, lách qua đoạn đường hẹp, nhìn thấy đèn đỏ cũng không dừng mà phóng đi luôn.

Hạ Nhiên nhìn thấy đèn đỏ, bản tính của cảnh sát giao thông lại nổi lên: “Anh có thể tuân thủ luật lệ giao thông được không? Chạy qua đoàn xe thế này lỡ xảy ra tai nạn ngoài ý muốn gì thì sao? Anh có biết mỗi năm vì không tuân thủ luật giao thông mà xảy ra bao nhiêu vụ tai nạn không?”

Nghe thế, Thẩm Trạch Hy không nói gì, đạp chân phanh, xe theo quán tính lao về phía trước, trán Hạ Nhiên đập vào đầu xe.

“Được thôi, vậy tôi sẽ chấp hành luật giao thông, theo tình hình hiện tại, ước tính phải hai ba tiếng nữa mới tới nơi, chúng ta từ từ chờ, em có muốn nghe nhạc không?” Anh ung dung tự đắc, trên mặt mang theo ý cười.

Hạ Nhiên: “…”

Cô cắn môi, không lên tiếng, một tay Thẩm Trạch Hy đặt trên vô lăng, một tay tuỳ ý đặt trên ghế da: “Bây giờ vượt hay không vượt đây?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.