Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm

Chương 2267



CHƯƠNG 2267

Khỏi phải nói, Thẩm Trạch Hy vô cùng nghe lời, bảo làm cái gì thì làm cái đó, không hề mất kiên nhẫn.

Mẹ Hạ Nhiên thật sự rất thích Thẩm Trạch Hy, cảm thấy tốt hơn Lục Đông Thăng không chỉ một hai lần, quả thật là một trời một vực, căn bản không so được!

Lúc ăn cơm liên tục gắp thức ăn cho Thẩm Trạch Hy, cá cũng gỡ xương rồi mới gắp cho anh.

Hạ Nhiên nhìn là lắc đầu ngao ngán, không muốn nói lời gì nữa.

Ăn cơm xong lại ăn chút hoa quả tráng miệng, đã chín rưỡi tối rồi, Thẩm Trạch Hy muốn rời đi, Hạ Nhiên tiễn anh xuống dưới tầng: “Có phải anh đặc biệt khiến người khác yêu thích không? Hay là bình thường từng nghiên cứu, sớm đã hiểu rõ bản thân mình?”

“Bây giờ mới biết sao? Có phải lo lắng đến lúc đó bị tôi mê mẩn không thoát ra được?” Thẩm Trạch Hy liếc nhìn cô, trên mặt lộ ra ý cười.

“Thôi đi! Anh đúng là càng nói càng mạnh miệng! Không tiễn anh nữa, đi đường cẩn thận.”

Gật đầu, cơ thể cao lớn của Thẩm Trạch Hy nhanh chóng cúi xuống, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai hôn một cái lên trán cô.

Lúc này, cả người Hạ Nhiên giống như bị điện giật, đồng thời nhíu mày: “Anh làm gì vậy!”

“Dù gì bây giờ em cũng là bạn gái của tôi, hôn một cái lên trán thế này thì vẫn được chứ?”

“Giả dối! Giả dối! Anh đây là cố tình lợi dụng thân phận này để động tay động chân với tôi, đúng không?” Cô tức giận nhìn anh chằm chằm.

Khóe miệng Thẩm Trạch Hy mang nụ cười nhàn nhạt, cũng không nói lời nào, sau đó nhân lúc cô không để ý lại hôn thêm một cái lên trên gò má cô, trước khi cô nổi giận đã rảo bước vào trong xe, lái đi.

Hạ Nhiên tức đến hận không thể nhặt đá dưới đất ném vào xe anh, bỉ ổi! Anh là đồ bỉ ổi!

Vào trong nhà, mẹ cô lại đầy vẻ tươi cười, nếp nhăn trên mặt giống như nở hoa: “Vừa rồi con và Trạch Hy hôn nhau.”

“Không!” Hạ Nhiên rất kinh ngạc khi nghe thấy lời như vậy được nói ra từ trong miệng mẹ mình.

“Con đừng nói dối nữa, mẹ nhìn thấy rõ ràng.”

“Mẹ, thật sự không phải như mẹ nghĩ đâu!” Khuôn mặt Hạ Nhiên đỏ rần, nhưng giải thích thế nào cũng phí công.

Bỏ đi, cũng lười không muốn giải thích nữa, quả thật là càng tô càng đen, còn không bằng tắm rửa rồi đi ngủ.

Bây giờ mẹ cô còn cởi mở hơn cô!

Thế giới này quả thật rất điên cuồng…

Sáng hôm sau, Hạ Nhiên còn chưa tỉnh ngủ, điện thoại đặt bên gối truyền đến tiếng rung, cô vẫn nhắm mắt, giơ tay sờ s0ạng tìm kiếm, mơ mơ màng màng nhận máy: “Alô?”

“Là tôi, bạn trai em, nhớ thức dậy sửa soạn rồi đến cục cảnh sát, chính là đến báo danh ở bộ phận em làm trước kia, cũng không cần trở lại công ty nữa.” Người nói chuyện là Thẩm Trạch Hy.

Suy nghĩ của Hạ Nhiên vẫn đang lơ lửng trên may, hoàn toàn chưa trở về.

Mãi đến khi cúp máy, lúc này cô mới như vừa tỉnh khỏi giấc mộng, anh mới bảo… bảo cô đến cục cảnh sát báo danh…

Điều này nói rõ, cô có thể trở lại cục cảnh sát làm việc?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.