CHƯƠNG 2268
Vẫn đờ đẫn ngồi trên giường, lại có điện thoại của cục cảnh sát gọi đến, cục trưởng lúc trước dặn cô đúng chín giờ đến báo danh.
Bây giờ là tám giờ, Hạ Nhiên vội vàng bật dậy, rửa mặt, đánh răng, cầm túi xách chạy đến cục cảnh sát.
“Chuyện trước đó đã giải thích rõ ràng, hơn nữa cũng trôi qua lâu như vậy, đều quên cả rồi, cô làm việc xuất sắc, từ hôm nay trở lại chức vụ cũ.”
Hạ Nhiên gật đầu, chào theo nghi thức quân đội rồi quay người ra ngoài.
Cho dù là nơi nào, thứ không thiếu nhất chính là tám nhảm.
Hạ Nhiên ở trong buồng vệ sinh, xuyên qua cánh cửa có thể nghe thấy rõ ràng tiếng thảo luận của người phụ nữ trong này.
“Không phải trước kia cô ta có vụ bê bối à? Sao bây giờ còn có thể trở lại cục cảnh sát?”
“Sáng sớm khi tôi pha cafe cho Cục trưởng thì thấy ông ta đang nhận điện thoại, còn gọi ngài Thẩm gì đó, tôi nhớ bạn trai cô ta cũng họ Thẩm?”
“Đúng đúng đúng, chính là họ Thẩm, hết cách rồi, người ta tìm được chỗ dựa vững chắc, không phải người mà loại người như chúng ta có thể so sánh.”
Tiếng nói chuyện rơi vào tai, nhưng Hạ Nhiên lại chẳng quan tâm, cô làm việc thẳng thắn vô tư, trong sạch rõ ràng, chút ít lời đồn nhảm như vậy, cô cũng không quá để ý.
Cô chỉ biết là, cô thích công việc này, muốn cố gắng làm công việc này đến tốt nhất!
Thẩm Trạch Hy cũng gọi điện cho cô: “Đến cục cảnh sát rồi chứ? Báo danh chưa? Có gặp khó khăn gì không?”
“Không, tất cả đều thuận lợi, còn nữa, cảm ơn anh…” Lời cảm ơn này là chân thành, là phát ra từ tận đáy lòng.
Anh khẽ mấp máy môi mỏng: “Nếu như gặp chuyện gì thì gọi điện thoại cho tôi, được rồi, làm việc lại vui vẻ, cảnh sát Hạ, sau này nếu gặp phải trên đường, vẫn hi vọng cho tôi đi cửa sau, đừng công chính nghiêm minh như vậy!”
“Đừng mơ!” Cô sẽ không cho người nào đi cửa sau, anh tốt nhất đừng mơ tưởng hão huyền.
“Buồn quá, sao em có thể làm tròn bổn phận như vậy chứ?” Anh oán hận cảm thán, không nói nhiều lời nữa, cúp điện thoại.
Hạ Nhiên mỉm cười, thái độ làm người và tính cách của anh vẫn rất được.
Trong lòng đã thay đổi cách nhìn về anh, thay đổi rất lớn…
Thẩm Trạch Hy khẽ cười một tiếng, nhàn nhã huýt sáo, xử lý tài liệu chồng chất giống như một ngọn núi nhỏ trước mặt!
Lần này là Hạ Nhiên gọi điện thoại cho anh: “Ừm, buổi tối tôi muốn mời anh ăn cơm.”
Tâm trạng của anh càng thêm vui vẻ: “Ăn trong nhà sao?”
“Không phải, chỉ anh với tôi, ăn ở bên ngoài, bữa này là tôi mời để cảm ơn anh, có mẹ tôi ở bên cạnh hơi khó nói chuyện, hơn nữa cũng sợ đến lúc đó hai người lại nói chuyện hăng say…”
“Nghe ra được ý tứ trong lời này là, em sợ đến lúc đó tôi không để ý đến em? Hoàn toàn không cần thiết, tôi yêu ai yêu cả đường đi lối về, bởi vì yêu em nên mới yêu bác gái như vậy…”
Nhưng mà, không đợi anh nói hết lời, Hạ Nhiên đã nhăn trán, phát ra tiếng xùy khinh bỉ!
“Được rồi, tôi cũng là yêu thích bác gái từ tận đáy lòng, đây là sự thật.” Anh nói ra lời như vậy.
“Đừng nói nhảm nữa! Anh biết tôi đang nói cái gì, bảy giờ, địa điểm ăn tùy anh chọn!”
Thẩm Trạch Hy nghĩ: “Vậy nếu muốn ăn tiệc lớn hoàng gia thì sao?”