CHƯƠNG 2278
Nghĩ đến đây, ngọn lửa đang cháy khắp người Thẩm Trạch Hy càng thêm mãnh liệt, thiêu đốt toàn thân anh.
Thoáng chốc, cơ thể Thẩm Trạch Hy căng thẳng, hai mắt đỏ lên.
Máu trong người anh chợt chảy ngược, cảm giác ấy thật sự rất đáng sợ!
Đáng chết!
Nhưng cô lại không nhận ra, hai má cô ửng hồng, hơi thở phả ra làm Thẩm Trạch Hy suýt thì ngã quỵ!
Vừa rồi anh thực sự không nên xuống giường xem cô thế nào.
Lúc này, hơi hở của Hạ Nhiên bắt đầu trở nên gấp gáp.
Thẩm Trạch Hy hít sâu, kìm nén rồi đưa tay ôm lấy cô.
Có lẽ là cơ thể được thả lỏng, Hạ Nhiên chợt tỉnh lại, đúng lúc nhìn thẳng vào mắt Thẩm Trạch Hy, cô giật mình: “Anh làm gì vậy?”
Thẩm Trạch Hy nhướng mày: “Vậy em nghĩ anh sẽ làm gì?”
“Ai biết người như anh sẽ làm gì, dù sao trong lòng tôi, anh là người không đáng tin cậy!”
“Vậy sao? Nào nào nào, nói cho anh biết, vừa rồi em mơ thấy gì?”
Vẻ mặt Hạ Nhiên hơi ngượng ngùng, mất tự nhiên, nhưng cô vẫn bướng bỉnh nói: “Kỳ lạ! Sao anh biết tôi ngủ mơ?”
“Đương nhiên, anh không chỉ biết em ngủ mơ, mà còn biết em mơ gì!” Thẩm Trạch Hy nhún vai, nhìn cô thật sâu với vẻ đầy thâm ý.
“Tôi không tin, được, vậy anh nói đi, vừa nãy tôi đã mơ gì?” Cô không tin anh thật sự biết!
Thẩm Trạch Hy giật giật cánh côi mỏng, chậm rãi thốt ra hai chữ: “Mộng… xuân…”
Nghe vậy, hai má Hạ Nhiên lập tức đỏ lên, nóng như lửa đốt: “Anh nói linh tinh!”
Anh vừa nói đã trúng tâm sự trong lòng, sao cô có thể không thẹn quá hoá giận được!
“Anh thật sự nói linh tinh ư?” Thẩm Trạch Hy cong môi cười khẽ: “Vậy em đỏ mặt làm gì? Nói cho anh, sao em lại đỏ mặt?”
“Tôi bị sốt, bị cảm, không đỏ mặt được chắc?”
Thẩm Trạch Hy vẫn cười, khuôn mặt ánh đều là vẻ lười biếng: “Anh đã nhìn thấy tất cả phản ứng khi em mơ lúc nãy rồi, em còn muốn ngụy biện?”
Hạ Nhiên mím môi: “Tôi không ngụy biện, anh đừng vu khống cho tôi!”
“Anh có thể hỏi thêm một câu nữa không? Đối tượng trong mơ của em là ai thế? Khoảnh khắc ấy trong đầu em hiện lên hình bóng của ai?”
“Anh mà còn nói huyên thuyên nữa, có tin tôi đạp anh để nửa đời sau anh đau đớn không muốn sống nữa không?”
“Em thật sự không nói cho anh câu trả lời à? Trong lòng anh đã có câu trả lời rồi, đàn ông cũng sẽ có giấc mơ như thế, người phụ nữ cuối cùng xuất hiện từ đáy lòng anh chính là em, câu nói này không có một chữ giả dối, em có tin không?”
Hạ Nhiên xỉa xói anh một tiếng, thầm mắng: “Có phải anh đang cố ý gợi đòn không?”
“Không phải, anh cảm thấy nên làm theo những suy nghĩ thật nhất trong trái tim mình, lúc đó khuôn mặt người ấy sẽ không phải vô duyên vô cớ mà hiện lên đâu, hễ là người xuất hiện trong giấc mơ đó thì đều có ý nghĩa khác biệt, chẳng hạn như thích hay yêu, có đúng không?”
“Nếu anh nói thêm một câu nữa thì tôi sẽ cắt lưỡi anh ngay đấy!” Đến nghe cô cũng chẳng muốn nghe!