CHƯƠNG 2280
“Đâu có ạ, con ngủ ngon lắm…” Hạ Nhiên không ngẩng đầu, ho nhẹ một tiếng rồi đáp.
“Đúng là cháu ngủ không được ngon giấc, tối qua bị mất ngủ ạ…”
“Vì sao?”
“Tối qua hình như trong phòng có chuột, cả đêm không ngừng phát ra tiếng động!”
Mẹ Hạ Nhiên cau mày: “Khách sạn cao cấp thế này sao lại có chuột được? Cháu đã gọi nhân viên của khách sạn tới chưa?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
“Cũng không phải chuyện gì to tát, tối hôm qua cũng là đủ thứ chuyện cùng tập hợp lại rồi xảy ra một lúc, loạn lắm ạ, còn có người mơ tới mộng…”
Nhưng anh còn chưa nói hết, Hạ Nhiên đã đứng bật dậy khỏi ghế, nhét một chiếc bánh bao nhỏ vào miệng anh, còn cười thật tươi với đôi mắt cong cong như vầng trăng khuyết, hỏi: “Có ngon không? Có muốn thêm cái nữa không?”
Thẩm Trạch Hy nhướng mày.
Tuy cô cười với anh, nhưng sau lưng lại nháy mắt ra hiệu bảo anh im miệng!
Thẩm Trạch Hy mỉm cười, nụ cười rất lười biếng thản nhiên, anh dựa lưng vào ghế phía sau: “Ngon lắm, em tiếp tục đút bánh bao cho tôi ăn như thế này được không?”
Giọng anh hạ rất thấp, chỉ hai người có thể nghe được.
Hạ Nhiên cười khẩy, mắng anh: “Không biết xấu hổ!”
“Nếu em đã đặt cho tôi tội danh vô liêm sỉ như vậy mà tôi lại không làm gì hay nói gì thì sao xứng đáng với sự khen ngợi của em được?”
Trên mặt anh vẫn mang theo ý cười, không hề tức giận vì lời nói của cô, vẫn ung dung tự đắc.
Hạ Nhiên nghiến răng, đè nén cảm giác khó chịu trong lòng, cố nặn ra nụ cười nhạt, giả vờ hờn giận, nhưng thực chất lại đang cắn răng nghiến lợi: “Còn muốn ăn nữa không?”
“Muốn.”
Cô lại gắp một miếng cái bánh bao nữa, đưa đến bên miệng anh, còn cười híp mắt bảo: “A, há miệng ra nào.”
Thẩm Trạch Hy há miệng theo lời Hạ Nhiên, cô cố ý hung dữ nhét cả cái bánh bao vào miệng anh!
Bánh bao vừa ra khỏi khỏi lồ ng, vẫn còn bốc hơi nóng, cực kỳ bỏng, Thẩm Trạch Hy hơi biến sắc, anh nghiêng người, nhưng Hạ Nhiên nào cho anh được như ý nguyện, đôi đũa trong tay vẫn di chuyển theo môi anh, dù anh nghiêng tới đâu, cô cũng theo sát tới đó.
Trong bánh bao còn có nước, nước chảy ra, đầu lưỡi nóng ran mất cảm giác, nuốt xuống không được mà nhả ra cũng không xong!
Nhìn khuôn mặt đẹp trai hơi méo mó của anh, Hạ Nhiên mỉm cười, nụ cười giống như hoa nở mùa xuân, mắt cô cong lên: “Nào, chúng ta ăn thêm cái nữa, chẳng phải anh thích ăn ư?”
Đến giờ Thẩm Trạch Hy mới hoàn toàn hiểu câu nói độc ác nhất là lòng dạ đàn bà, theo anh thấy, Hạ Nhiên lúc này rõ ràng là chỉ muốn làm anh bỏng chết!
Sau khi ăn ba bốn cái liên tiếp, anh không chịu nổi cơn nóng rát trong miệng nữa, ho khẽ rồi đứng dậy khỏi ghế: “Cháu xin phép đi vệ sinh một lát ạ…”
“Đi nhanh về nhanh, vẫn còn bốn cái bánh bao nữa đấy, nhanh kẻo lát nữa nguội mất.” Cô cười càng thêm vui vẻ đắc ý, tâm trạng của cô lúc này nếu dùng một từ để miêu tả là ‘đã’, hai từ thì là ‘cực đã’!
Cô chưa bao giờ thấy người đàn ông này phải chịu thua bao giờ, hôm nay cuối cùng cũng trút được cục tức!