Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm

Chương 644



CHƯƠNG 644

Lông mày nhăn lại, anh liếc nhìn cô, thấp giọng phun ra mấy chữ: “Em dám?”

“Tại sao em lại không dám?” Cô ngẩng cao đầu, ưỡn thẳng lưng, nhìn thẳng vào mắt của anh.

Có con thì anh có thể trấn an Tô Tình, anh lại nói với Tô Tình một cách chắc chắn như thế, nhưng mà anh có thương lượng với cô chưa, có nói với cô chuyện này chưa?

Anh lừa gạt cô, xem nhẹ cô, không quan tâm tới cô, anh chỉ quan tâm tới đứa nhỏ ở trong bụng.

“Diệp Giai Nhi.” Giọng nói của Thẩm Hoài Dương đã hoàn toàn thấp xuống, gọi cả tên lẫn họ cô, không biết rốt cuộc là như thế nào.

“Cho nên bây giờ anh đang nạt nộ em hả?” Rốt cuộc Diệp Giai Nhi cũng đã nổi giận rồi, ngọn lửa giận dữ trong mắt phút chốc nhảy vọt, cô hung dữ đẩy anh ra khỏi chung cư: “Ra ngoài, ra ngoài đi, bây giờ anh đi ra ngoài cho em, em không muốn nhìn thấy anh.”

Dưới chân là sàn nhà cẩm thạch bóng loáng, cô lại đang mang dép, lực đạo quá lớn, dưới chân đảo một cái, thiếu chút nữa là đã làm mình ngã xuống đất.

Thẩm Hoài Dương thấy vậy, trong lòng vô cùng sợ hãi, lúc này cô còn đang mang thai, nếu như mà ngã xuống thì sẽ như thế nào?

Anh không dám chọc giận cô nữa, đành phải mở miệng đáp lời cô, thuận theo cô, anh đỡ cô: “Được rồi, anh đi ra ngoài, bây giờ ra ngoài ngay.”

Nhưng mà câu nói này lọt vào trong lỗ tai Diệp Giai Nhi đang tức giận lại thành ý hờn dỗi, anh thật sự muốn đi ra ngoài?

Cô lại càng thêm giận dữ, càng buồn bực, trực tiếp đẩy anh ra khỏi chung cư: “Được lắm, anh có năng lực thì bây giờ anh đi ngay cho em, mãi mãi cũng đừng vào nữa, ai vào thì người đó là chó.”

Vừa mới nói xong, cạch một tiếng, cửa chung cư liền đóng lại, Thẩm Hoài Dương còn chưa đứng vững, cánh cửa thiếu chút nữa là đã đụng vào mũi của anh.

Anh không đi vào, sợ là sẽ làm cho cô tức giận thêm, ngồi vào trong xe, đúng lúc Quý Hướng Không gọi điện thoại tới, anh khẽ nguyền rủa hai tiếng, đè cảm giác bực bội ở trong lòng xuống, khởi động xe.

Trong quán rượu, Quý Hướng Không khóc lóc như sói khóc quỷ gào, Thẩm Hoài Dương nghe không vô, trực tiếp ném một điếu thuốc qua: “Lắp cái miệng của cậu lại cho tôi.”

Thẩm Hoài Dương ngồi trên ghế sofa mở nắp chai rượu nốc một hơi, tâm trạng của anh cũng chẳng tốt là bao.

“Cãi nhau hả? Bây giờ cô ấy là phụ nữ mang thai, cảm xúc chập trùng bất ổn, có thể thông cảm được, cậu chưa nghe nói là phụ nữ mang thai một lúc rồi lại khóc, một lúc lại cười, có nhiều lúc tính tình lại táo bạo ghê gớm?”

Đây là lần đầu tiên mà anh nghe thấy, Thẩm Hoài Dương nhíu mày, cảm thấy có chút tò mò: “Thật hả?”

“Lừa cậu làm cái gì, đương nhiên là thật rồi, cảm xúc của phụ nữ mang thai có đôi khi nổi lên như sóng gió, ngay cả bọn họ cũng không thể kiềm chế được.”

“Không nhìn ra nha, cậu hiểu nhiều thứ đó chứ.”

“Còn phải nói, thiên văn địa lý, không có cái gì là tôi không biết.” Anh ta dõng dạc.

Thẩm Hoài Dương khinh thường cười lạnh: “Cho chút sắc mặt tốt là đã bắt đầu được đà lấn tới.”

Hai người gọi mấy bình rượu, Thẩm Hoài Dương uống không ít, nhưng mà không có say, còn Quý Hướng Không thì say đến bất tỉnh nhân sự.

Trả tiền bo cho nhân viên phục vụ, để nhân viên phục vụ lái xe đưa anh ta về nhà, còn anh thì leo lên xe, gọi tài xế, lại chạy về chung cư.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.