Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm

Chương 745



CHƯƠNG 745

Lúc Quý Hướng Không và Trần Vu Nhất đến phòng bao, thứ mà họ nhìn thấy chính là có khoảng mười chiếc chai rỗng ở trước mặt Thẩm Hoài Dương.

Anh đã cai rượu rất lâu rồi, khoảng thời gian này, khi gặp nhau, anh chỉ có uống trà, hôm nay bị sao vậy?

“Chắc chắn là đã chịu đả kích từ chỗ cô giáo Diệp, nếu không sao có thể có bộ dạng này chứ?” Trần Vu Nhất biết rất rõ.

Quý Hướng Không kêu lên một tiếng, điện thoại vang lên, anh lấy ra, là trợ lý Trần, anh cúp máy, sau đó điện thoại của Trần Vu Nhất vang lên, anh ta nheo đôi mắt đào hoa, vẫn là trợ lý Trần.

Nhận điện thoại, Trần Vu Nhất cầm ly rượu đỏ, khẽ lắc: “Nể mặt hai chúng ta cùng họ, tôi có lòng tốt nhắc nhở cậu một câu, đừng gọi điện thoại cho cậu chủ nhà cậu nữa, cũng đừng tìm cậu chủ nhà cậu nữa, lúc này tâm trạng của cậu ấy rất xấu, đau khổ vì tình, nếu như không biết sống chết thì hãy tìm cậu ấy trở về.”

Câu nói này quả nhiên là có hiệu quả, trợ lý Trần lúc đầu vẫn còn liều mạng gọi điện không ngừng, lúc này hoàn toàn trở nên yên tĩnh.

Quý Hướng Không cũng đã lâu chưa uống rượu, nên đã gọi hai chai rượu vang đỏ, mà Trần Vu Nhất từ trước đến nay là người thích những loại cocktail mạnh, có màu sắc rực rỡ và đẹp mắt, chỉ cần uống mấy ly, đảm bảo lâng lâng như tiên.

Người khác càng uống càng mơ màng, nhưng Thẩm Hoài Dương càng uống càng tỉnh táo, đầu óc vẫn tỉnh táo lạ thường.

Cuối cùng, bực bội đẩy hết tất cả những bình rượu rỗng trên bàn xuống đất, anh ngả người trên sofa, hút hết điếu thuốc này đến điếu thuốc khác.

Tửu lượng của ba người ngang nhau, người say đầu tiên là Quý Hướng Không, mà Trần Vu Nhất vẫn đang uống, nhấc chân đá Quý Hướng Không.

Mượn rượu giải sầu nhưng mà lại càng thêm sầu, sự phiền muộn nên được xua tan lại không hề tan đi, dựa vào đó không hề động đậy.

Lần chiêu đãi này kéo dài từ chiều đến tối, Quý Hướng Không vừa tỉnh lại, mẹ nó, trong phòng bao giống như hội bàn đào của vương mẫu nương nương, đạp mây cưỡi sương, không khí ngột ngạt!

Thủ phạm vẫn đang hút thuốc, anh bị sặc đến mức có chút không chịu được mà chảy nước mắt: “Không phải cậu đã bỏ thuốc rất lâu rồi sai?”

“Lại nghiện rồi….” Rất ngắn ngọn, giọng nói anh khàn đặc, nhả ra ba chữ.

“Hút thuốc có hại cho sức khỏe, mấy chữ này viết to như vậy, người nhận thức được cũng chả có mấy người.” Quý Hướng Không cười híp mắt.

Thẩm Hoài Dương không nói gì, lại lấy ra một bao thuốc, lại hút thuốc.

Trần Vu Nhất say đến bất tỉnh nhân sự, điện thoại reo mấy lần, là Thân Nhã gọi điện đến, Quý Hướng Không nhận điện thoại, nói mấy câu.

“Tôi đưa tên tiểu tử này về nhà, còn cậu cũng uống ít thôi, tôi tìm người lái xe hộ cậu.” Trong lúc nói chuyện, Quý Hướng Không muốn gọi điện thoại.

“Không cần, cậu thấy tôi giống như uống say sao?” Anh gạt tàn thuốc.

“Thôi, thôi, thôi, vẫn nên tìm người lái xe hộ, nghe tôi đi.”

Quý Hướng Không chở Trần Vu Nhất không biết đã uống bao nhiêu ly cocktail rời đi, trong phòng bao chỉ còn lại một mình Thẩm Hoài Dương.

Trong phòng bao không có âm thanh ồn ào, ngược lại khiến cho những chuyện kia càng thêm rõ ràng, không kiêng nể gì cả, gạt tàn thuốc, anh cũng đứng dậy rời đi.

Lúc anh rời đi, đã là 11h đêm, trên đường vẫn còn rất nhiều xe, người đi đường lại ít hơn rất nhiều, chiếc xe vẫn đi qua đi lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.