Vừa dứt lời, La Sâm liền tiến lên một bước, cầm điện thoại trong tay:”Thất gia!”
Khuôn mặt của La Sâm ngưng trọng, nói gì đó vào tai Tông Chính Ngự.
Tông Chính Ngự vẻ mặt bình tĩnh, nói với Mộ An An: “Chơi trước đi, ta đi xử lý chuyện này.
”
Nói xong, anh ta cầm lấy điện thoại trong tay La Sâm, xoay người đi vào bên trong.
Mộ An An đứng tại chỗ, nhìn bóng lưng Thất gia rời đi, tim vẫn đập loạn xạ.
Lần trước ờ tiệc rượu Hoắc gia,quả thật là chơi không vui.
Ban đầu là vì thư mời mà náo loạn, sau đó đụng phải Hoắc Chân Chân, lúc sau lại bị Tông Chính Ngự trực tiếp kéo đi.
Có thể nói, Mộ An An hoàn toàn không cảm thấy tiệc rượu chơi
vui vẻ gì cả.
Nhưng hôm nay Tông Chính Ngự đã đích thân bù đắp cho cô buổi tiệc rượu này,thậm chí còn cố ý đưa người bạn thân nhất và duy nhất của cô là Trần Hoa đến đây.
Với sự suy nghĩ và nuông chiều này, Mộ An An cảm thấy vô cùng ấm áp.
Khi Mộ An An ngẩn người nhìn Tông Chính Ngự, thì Trần Hoa đã bước tới rồi, đứng ở bên cạnh Mộ An An, trộm nói: “An An, tôi thật sự siêu cấp khâm phục cậu.
Thất gia quả nhiên là một thần
thánh trong truyền thuyết, nhưng ngài ấy đối với cậu… Thật sự rất cưng chiều.
”
“Đúng vậy.
” – Mộ An An nói: “Cho nên, ngoại trừ chú ấy ra, mình không có thích ai cả.
”
Một Tông Chính Ngự,đã khiến cô kinh ngạc cả đời.
Từ đó, bất cứ ai trên thế giới này, chẳng qua chỉ có như vậy thôi.
“Mình lúc ấy rất kinh ngạc, hơn nữa mình còn gặp một người, trộm trò chuyện vài câu.
Phát hiện nhiều người tham gia ở đây
toàn là tiểu thư con nhà giàu, là cái loại tiểu thư của mấy công ty lớn ở trên TV, bọn họ rất tốt, rất biết kiềm chế, hoàn toàn không cùng đẳng cấp với tiệc rượu của Hoắc gia.
”
So sánh như vậy, thì tiệc rượu của Hoắc gia giống như một đại gia giả mạo.
Trần Hoa đang nói chuyện, cô vô tình cầm chiếc túi nhỏ của Mộ An An, cảm thấy rung rung: “Mộ An An, điện thoại của cậu hình như đang đổ chuông.
”
Mộ An An hoàn hồn lại, theo bản
năng mờ túi lây điện thoại ra.
Nhìn thấy cuộc gọi ở trong điện thoại, sắc mặt của cô liền lập tức thay đổi.
Là Chung Đình! Mộ An An che màn hình điện thoại, bình tĩnh nói với Trần Hoa: “Mình cần phải nghe điện thoại, cậu chơi trước đi.
”
Trần Hoa gật đầu.
Mộ An An cầm điện thoại, đi về phía phòng kính ở phía sau.
Bên ngoài phòng kính có một tính năng nhận dạng khuôn mặt, ngoại trừ Mộ An An ra thì không ai có thể vào.
Đây là khu vườn bí mật của thiếu nữ mà lúc trước Tông Chính Ngự vì Mộ An An chế tạo ra, ngoại trừ cô ra, không ai có thể đi vào được, không ai có thể nhìn trộm được bí mật thiếu nữ thời đại cùa Mộ An An.
Chỉ là Thất gia có lẽ sẽ không nghĩ đến.
Tất cả những bí mật thiếu nữ thời đại của Mộ An An, đều là về anh.