Trên xe.
La Sâm ngây người lái xe, mấy lần nhìn Mộ An An ngồi ở phía sau qua kính chiếu hậu.
Mộ An An hai chân co sang một bên, tư thế ngồi rất ngay thẳng, cúi đầu lướt điện thoại.
Ánh nắng từ bên ngoài cửa sổ chiếu vào có thẻ làm lộ ra sợi lông tơ trên khuôn mặt rất mỏng của Mộ An An.
Toàn bộ hình ảnh trông giống như một cô gái rất ngoan ngoãn.
“La Sâm.
”
Mà lúc này, Mộ An An đột nhiên lên tiếng, La Sâm liền run tay, chiếc xe có chút mất kiểm soát, nhưng hắn ngay lập tức ồn định lại.
Giọng nói của Mộ An An lạl vang lên lần hai: “Thất gia ờ bên kia có chuyện gì sao?”
“Không có.
” – La Sâm thốt ra.
Mộ An An ngẩng đầu, bình tĩnh nhìn về phía La Sâm.
Khi La Sâm vô thức nhìn vào gương chiếu hậu, va chạm với ánh mắt của Mộ An An qua kính,
liền nhất thời có cảm giác bị nhìn thấu.
Mộ An An vẫn luôn rất thông minh.
Tiểu Thất gia, tiểu hồ ly của Ngự Viên Loan.
Danh tiếng như vậy không phải là vô ích.
Cô chỉ yếu đuối ở trước mặt Thất gia thôi.
La Sâm do dự vài giây, mới mờ miệng: “Tiểu thư An An, cô trở về nhớ giải thích rõ với Thất gia, cô
không có đi làm, ngược lại là ờ bệnh viện với thiếu gia của Hoắc gia.
”
Vừa nói xong, Mộ An An liền lập tức hiểu rõ.
Đoán chừng Thất gia có việc tìm mình, kết quả lại phát hiện cô không có ở Ngự Viên Loan.
Điều tra ra, cô đang ở cùng một chỗ với Hoắc Hiển.
“Tôi sẽ làm vậy” Mộ An An đáp.
Tại sao ra khỏi nhà sớm hơn, tại sao không đi làm, tại sao lại ở
cùng chỗ với Hoắc Hiển.
Cô sẽ giải thích rõ ràng.
Thất gia có lẽ là đang ghen.
Mộ An An trong lòng rất vui.
Giải thích rõ ràng, sau đó tiện thể nói về mối quan hệ làm bạn với Hoắc Hiển.
Thất gia tuy độc đoán, nhưng không phải không biết trái phải, cô nói chuyện cẩn thận, anh vẫn sẽ đồng ý.
Mộ An An lúc đầu rất ảm đạm,
nhưng sau khi biết chuyện này, trong lòng liền cảm thấy thoải mái một chút.
Cúi đầu lướt điện thoại, Mộ An An lại ngẩng đầu nhìn về phía trước kính, bổ sung thêm một câu: “Cám ơn.
”
La Sâm có chút ngượng ngùng: “Đây là việc tôi nên làm.
”
Sau đó không nói thêm lời nào, liền đi thẳng đến Ngự Viên Loan.
Vệ sĩ bước tới mở cửa xe cho Mộ An An.
Mộ An An xuống xe đi thẳng vào phòng khách.
Cô nghĩ Thất gia sẽ đợi ở phòng khách đẻ “hỏi tội”, kết quả nhìn thoáng qua, phòng khách lại trống rỗng.
“Thất gia đâu?” -Mộ An An hỏi người hầu bên cạnh.
Người hầu cung kính nói: “Tiểu thư An An, Thất gia ở thư phòng, ngài ấy bảo cô trở về liền lên phòng tìm ngài ấy.
”
Mộ An An gật đầu, rồi đi về phía cầu thang.
Kết quả là vừa đi lên cầu thang, cô liền chạm mặt với Đường Mật đang đi xuống cầu thang.
.