Cô Vợ Sát Thủ Bình Tĩnh Lại Chút!

Chương 62: 62: Món Quà Dành Cho Tần Gia




Ôn Húc chủ động, anh đã chờ ngày này lâu lắm rồi 7 năm rồi, cô đã thuộc về anh.

! ! !.

Một tháng sau.

Tần Vô Song ngồi trong phòng, tay cầm một tấm ảnh, trông rất cũ kĩ còn có vết ố vàng nữa.

- Mẹ!
Người trong ảnh chính là mẹ cô, cô không biết tên mẹ, cô chỉ biết cha hay gọi mẹ là Lia.

Hôm nay là ngày giỗ mẹ cô, cái ngày mà cô tận mắt thấy mẹ mình bị ám sát.

Cô thật sự muốn giết hết cả nhà Tần Hải, báo thù cho mẹ bởi vì cô biết ngoài gia đình hắn ra không có ai hận thù với mẹ con cô như vậy cả.

Nên ngày giỗ của mẹ, cô cùng linh hồn của mẹ về tính sổ hết với Tần gia.

- Atrix, trực thăng bên đó, nói bọn họ đưa một chiếc đến nhà em.

Cô gọi cho Atrix, hiện giờ không kịp để đặt vé nên cô muốn mượn trực thăng của Deathwish "xài ké".

- Được.

Đồng thời hôm nay cô hay tin từ nước C Tần Vô Song biết được hôm nay là ngày đính hôn của Tần Tố Liên và Bùi Thế Thành.

Món quà cô chuẩn bị cho cô ta từ lâu rồi, tới lúc nên tự tay khui quà ném mặt cô ta.

- Red, video Tần Tố Liên, cậu hãy xâm nhập vào hệ thống của Tần gia làm mọi việc như tôi đã nói từ trước.


- Vâng
Tần Vô Song ngắt điện thoại.

Khuôn mặt cô đầy vẻ thích thú, thật mong tới lúc cô nhìn thấy gia đình Tần Hải tuyệt vọng.

! !.

Tại nước C.

Tiệc đính hôn của Tần Tố Liên và Bùi Thế Thành được làm ngoài trời, trong sân của Tần gia khách khứa tham gia khá nhiều.

- Xin chào các vị khách
MC đứng lên mở đầu.

- Nhân vật chính của chúng ta hôm nay! Bùi công tử và Tần đại tiểu thư
Luyên thuyên mấy câu thì MC mới chịu giới thiệu nhân vật chính.

Bùi Thế Thành và Tần Tố Liên đi ra cùng nhau, vẻ mặt hai người rất vui vẻ.

Tần Vô Song à, cho dù cô có giàu đi chăng nữa thì sao chứ,Bùi Thế Thành vẫn là của tôi.

Tần Tố Liên đắc ý nhìn đám người tham dự ngồi dưới.

- Cảm ơn các vị đã đến đây, hôm nay Thế Thành và tôi đính hôn là ngày vui của Bùi gia và Tần gia
- Đúng vậy, chúng tôi đây là tâm đầu ý hợp!.


Câu nói của Bùi Thế Thành chưa dứt, gió mạnh từ đâu kéo tới tiếng quạt gió vù vù làm tất cả mọi người đều ngẩng mặt.

- Gì vậy!
- Sao đột nhiên gió mạnh vậy.

Đôi nam nữ đứng trên bục sân khấu nhìn nhau khó hiểu.

Vù vù!.

.

Từ xa, chiếc trực thăng màu đen bay đến tiếng gió ngày càng lớn, bày trí của bữa tiệc liền bị hất bay nhìn rất lộn xộn.

Ngay khi chiếc trực thăng vừa chạm đất, tiếng gió lúc này mới chịu ngừng lại, mọi người bao gồm Bùi Thế Thành và Tần Tố Liên đều muốn biết rốt cuộc người ngồi trong đó là ai.

Cạch.

Cửa trực thăng được mở ra, Tần Vô Song đứng trước cửa làm bọn người Tần gia và Bùi gia trố mắt nhìn, còn khách khứa thì không biết người trước mặt này là ai.

- Hi!
Cô nhếch môi, từ hi này phát ra như con dao sắc bén đâm vào tai Tần Tố Liên.

- Cô.


.

cô ta sao lại quay về.

Cô ta lắp bắp.

Tần Vô Song nhảy xuống đất, động tác này đối với người từng ngồi trên trực thăng nhiều như cô rất quen thuộc và đơn giản.

Đám người nhìn cô nhảy từ độ 2m từ cửa xuống dễ dàng thì trợn tròn con mắt.

Tần Vô Song khí thế đi đến gần nơi tổ chức tiệc.

- Tiệc đính hôn của em gái mà chị gái như tôi không đến thì sao được!
Đám khách mời nghe cô nói chị gái em gái thì chấm hỏi, bọn họ chỉ biết Tần gia có một con gái là Tần Tố Liên thôi.

Mà cô gái trước mặt này lại tự xưng chị gái của Tần Tố Liên làm ai nấy đều tò mò.

- Nơi này không cần cô, cút mau.

Trần Thu Mộng không kiềm được tức giận, liền quát lớn muốn đuổi cô đi.

- Bảo vệ đâu, mau đưa cô ta đi.

Tần Hải quát, ông ta biết Tần Vô Song chắc chắn có chuẩn bị trước rồi mới đến đây nên không muốn cô phá hỏng tiệc đính hôn với Bùi gia.

Lặp tức có hai tên bảo vệ chạy tới toan muốn bắt lây cô.

Hai tên bảo vệ vừa chạy tới, liền bị Tần Vô Song đánh ngã ngất tại chỗ.

Đám khách thấy vậy liền trợn mắt há mồm không nghĩ một mình Tần Vô Song lại đánh ngất hai tên bảo vệ cao to.

- Mày.

.


mày!
Trần Thu Mộng giận dữ, mặt bà ta méo như kẹo.

- Chị, hôm nay là lễ đính hôn của em với Thế Thành sao chị có thể phá hỏng chứ.

Một giọng nói nghe yếu đuối, mỏng manh phát ra, là Tần Tố Liên đứng cạnh Bùi Thế Thành nói, gương mặt biểu cảm có chút đáng thương.

- Liên Liên đừng sợ.

Tần Tố Liên nghe anh ta an ủi thì nép vào lòng, bộ dáng đáng yêu sợ hãi của cô ta làm mấy vị khách ngồi dưới đồng cảm, nhiều người trách mắng Tần Vô Song nữa.

- Chị, em biết chị thích Thế Thành, nhưng em và anh ấy thật lòng yêu nhau, mong chị đừng làm khó hai chúng em.

.

Lời lẽ của cô ta y như thật làm ai cũng xót xa dùm, các quan khách bắt đầu nhìn Tần Vô Song bằng ánh mắt khinh bỉ, kì thị.

- Đừng sợ anh chỉ yêu mỗi mình em thôi.

Bùi tra nam an ủi Tần Tố Liên quay về phía Tần Vô Song mặt căm tức.

- Tần Vô Song, tôi và cô chia tay từ 4 năm trước rồi, tôi không còn thích cô nữa!.

.

Bùi Thế Thành nghĩ cô vẫn còn lụy hắn ta sao, đúng là tra nam mãi mãi là tra nam.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.