Chương 263
Tạ Mẫn Hành nhìn thấy Vân Thư đi ra ngoài, cũng không muôn gọi điện thoại bảo anh đến đón, anh đang chờ, thấy Vân Thư cầm lấy di động lại buông. xuống, Tạ Mẫn Hành lập tức tức giận.
Sau đó anh lăng lặng đi theo phía sau, xem Vân Thư có chú ý tới anh hay không. Kệt quả cô bé lạnh lùng rụt vai chạy về phía trước.
Tạ Mẫn Hành đạp chân ga đuổi theo.
Vân Thư chạy, đột nhiên ý thức được không đúng, phía sau có người đang theo dõi cô. Ai vậy? Muốn làm gì? Tại sao lại theo dõi có? Vân Thư lấy điện thoại di động ra bám số của Tạ Mẫn Hành, có khân trương, cũng có sợ: hãi, những trong lòng cô lại có nhiều suy nghĩ, lát nữa phải đánh nhau như thế nào mới có thê thoát được? Hay là tóm một người trước sau đó uy hiếp anh ta để đợi chồng đến? Chạy chắc chắn không thoát được, sao hai chân chạy lại bôn bánh xe chứ.
Điện thoại di động trong xe Tạ Mẫn Hành vang lên, là cô gái phía trước gọi đến.
Tạ Mẫn Hành bắt máy, Vân Thư nhỏ giọng nói: “Chồng ơi, em bị người ta theo dõi.”
Tạ Mẫn Hành cạn lời, còn tưởng CÔ nhóc đã nghĩ thông suốt, kết quả: “
Tiểu Thư, em quay lại, quay đâu nhìn xem là xe gì?”
Vân Thư: “Em không, em ngốc à, bây giò em quay đầu chăng phải là FTrng mình em phát hiện ra bọn họ sao, anh nói xem nêu trong xe có bốn thẳng cao to, thì em sẽ đánh không lại.”
Tạ Mẫn Hành: “Quay đầu lại.”
Vân Thư: “Không.”
Tạ Mẫn Hành mở cửa. số ra, thò đầu ra ngoài cửa sô, hét về phía cô gái đang rụt bả vai: “Tiểu Thư, lại đây.”
Vân Thư ngây ra, sau đó chậm rãi quay đầu, nhìn thấy xe thấy. người, trong lúc nhất thời không biết nên hình dung tâm trạng giờ phút này như thế nào, cảm động Tạ Mãn Hành luôn đi theo phía sau mình, cảm động đến mức muôn đi qua. bóp ch3t Tạ Mẫn Hành vì đã dọa cô.
Cô ngồi lên xe, Tạ Mẫn Hành hỏi: “Tại sao không gọi điện thoại bảo anh đến đón?”
Vân Thư: “Đã muộn như vậy rồi, làm phiền anh thì thật ngại quá.”
Tạ Mẫn Hành nghe vậy, trong lòng.
không có mùi vị, lời nói có ý tức giận: “Vậy em muôn làm phiền ai?”
“Đương nhiên là tài xế taxi.”
Vân Thư dùng vẻ mặt ngốc nghếch nhất nói ra những lời vô tội nhát, khiến Tạ Mẫn Hành tức giận không có chỗ phát ti3t.
Tạ Mẫn Hành một tay đặt trên vô lăng, bốn ngón tay gõ gõ: “Tiểu Thư, hôm nay em có chuyện gì thú vị ở công ty không?”
Vân Thư nghĩ: “Không có.”
Tạ Mẫn Hành muốn thẳng thắn với Vân Thư quan hệ giữa anh và Cao Duy Duy, vật vả mới nghĩ ra được một khởi đầu, kết quả câu trả lời của Vân Thư lại không giỗng như trong dự liệu.
Tạ Mẫn Hành: “Tiểu Thư, gần đây có kế hoạch gì không?”
Vân Thư lại nghĩ: “Không có kế hoạch gì.
Tạ Mẫn Hành rối rắm, không biết nên mỏ miệng như thế nào mới thích hợp.
Trên đường về đến nhà, người giúp việc đêu đã ngủ, xuyên qua phòng ăn, Tạ Mẫn Hành đi đến tủ lạnh câm lấy một chai nước khoáng, Vân Thư thây vậy nên nói: “Chông, em cũng muôn uông.”