Chương 264
Tạ Mẫn Hành lấy ra hai chai nước khoáng nói: “Đi thôi, trở về phòng ngủ.”
Vân Thư cảm thấy hôm nay Tạ Mẫn Hành kỳ lạ nên hỏi: “Ông xã, anh làm sao vậy? Hôm nay kỳ lạ thế nào ấy?”
Tạ Mẫn Hành: “Hả? Có gì lạ?”
“Muốn nói lại thôi.”
Tạ Mẫn Hành cưng chiều xoa xoa đỉnh đầu Vân Thư: “Tâm tư quá nhạy cảm, lát nữa anh còn phải đên phòng sách, em về ngủ trước đi.”
Lế nào mình nghĩ nhiều rồi sao?
Trong lòng Vân Thư tự hỏi.
Trong phòng sách, lần đầu tiên Tạ Mân Hành đau đầu không. biết nên giải thích như thế nào mới khiến Vân Thư không kích động, anh cảm thấy chuyện này còn khiên cho người ta cảm giác tôi tệ hơn so với gặp phải bất kỳ sự việc khó giải quyết nào ở công ty.
Dương lão nhị đang ở biệt thự nhà mình, vừa mới dạy xong cho đứa trẻ nào đó, dỗ dành cô ấy ngủ, cảm giác trong lòng mệt mỗi, tinh thân cạn kiệt, thâm nghĩ sau này không thích con nít nữa, sắp đoản mệnh rôi.
Vì để cô ấy ngủ mà anh ấy đã sáng tạo một không gian yên tĩnh cho cô ây, đến mức điện thoại của Dương lão nhị cũng điều chỉnh đến mức im lặng.
Tạ Mẫn Hành gọi điện, lần thứ hai anh ấy mới bắt máy.
“Vừa nãy có việc sao?” Tạ Mẫn Hành hỏi.
“Vừa mới dỗ tiểu tổ tông ngủ. Tạ lão đại, muộn vậy rôi còn gọi có chuyện gì vậy?” Dương lão nhị vẫn luôn nhẹ nhàng như thê, nhưng người đàn ông nhẹ nhàng lại càng nguy hiểm.
Tạ Mẫn Hành: “Ừm, cậu biết nên thẳng thắn thế nào không?”
“Hả?” Trong lòng Dương lão nhị kinh ngạc, Tạ lão đại muốn thẳng thắn?
Với ai?
Dương lão nhị hỏi: “Không phải là chuyện của Cao Duy Duy đó chứ, anh muốn thẳng thắn với chị dâu nhỏ sao?”
Lúc này, Tạ Mẫn Hành thật sự muốn xé rách cái miệng của Tần Ngũ, mới sáng sớm đã nhiêu chuyện cho mây anh em bọn họ rồi. Miệng của Tân Ngũ sớm muộn sẽ có ngày bị khâu lại, không phải anh thì cũng sẽ là may anh em khác.
Dương lão nhị cười lên tiếng, nghe xong khiến cho trong lòng người ta sáng sủa hon rất nhiều, nhưng đối tượng lại là Tạ Mẫn Hành vậy nên sẽ rất u ám, Dương lão nhị nói: “Thắng thắn thì tôi không biết, nhưng mà lão đại, anh với chị dâu nhỏ đến bước này rồi sao? Anh nói xem trong lòng chị dâu nhỏ có anh không, nệu có anh thì anh hãy kề đao lên cổ mình, quỳ gôi thẳng thắn trước mặt cô ấy, có lẽ còn có thể sống sót, nêu như trong lòng chị dâu nhỏ không có anh thì anh thẳng thắn cũng vô dụng. Chị dâu nhỏ kionE thèm để ý đâu.”
Tạ Mẫn Hành: “Bỏ đi, cậu chưa kết hôn, không làm khó cậu nữa.”
Trong lòng Tạ Mẫn Hành ảo tưởng, nêu Vân Thư biết bạn gái cũ của anh là Cao Duy Duy, dựa theo phẩm hạnh của cô, tám chín phần sẽ cầu xin anh, bảo anh đi thuyết phục Cao Duy Duy ký hợp đồng với ảnh thị Giang Tả, nêu không, Vân Thư cũng sẽ mượn quan hệ trước đó của hai người họ để đạt được thỏa thuận ký kết với Cao Duy Duy. Phải biết hiện tại Vân Thư Sản cái gì nhất, đó là: Tiền bạc.
Dương lão nhị: “Đám người chúng ta cũng chỉ có Tân Ngũ được tính là kết hôn rôi, anh đi hỏi xem có đáng tin hay không?”
Tạ Mẫn Hành nghĩ lại, rất lo lắng.
Dương lão nhị: “Lão đại, anh tự cân nhắc đi, có thê trợ giúp đó.”